- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Xuyên Không
- Phàm Trần
- Chương 19: Nhập Xuất Tùy Luận Xá- Nạp dung Quỷ hóa Người.
Phàm Trần
Chương 19: Nhập Xuất Tùy Luận Xá- Nạp dung Quỷ hóa Người.
Bách Việt Lâm tức một dãi rừng kéo dọc phía tây nam, từ sau núi của Bảo Liên Sơn Trang đi về tây nam chính là rừng Bách Việt.
Hôm nay phàm trần không có gì làm, hắn đã dạy Hồ Yêu nấu cơm nấu nước lặt rau, kho cá. Dưới sự tập huấn dã man của hắn Hồ Yêu đã chính thức trở thành một đầu bếp trong những lúc hắn có việc. Gấu Vũ Ca thì dùng bản lĩnh một thân kiếm pháp để hàng ngày phải chẻ củi. Sơ Không thì lẽ diễn nhiên là theo chủ nhân phàm trần du ngoạn.
Cưỡi heo đi phía sau rừng già tham quan, phàm trần dặn mọi người cứ ăn uống trước đừng đợi hắn, một thân bản lĩnh, một con heo đi tình tang cà lang bí rợ dạo dọc về phía tây nam. Vừa cưỡi heo phàm trần vừa hát" Bắc kim thang cà lang bí rợ- Cột qua kèo là kèo qua cột- Chú bán dầu qua cầu mà té- Chú bán ếch ở lại làm chi- Con le le đánh trống thổi kèn- Con bìm bịp thổi kèn tò tí te tò te".
Ồ! Cánh rừng này rộng thật. Khi đi hắn không quên chuẩn bị nhiều đồ ăn cất chứa trong linh quang bảo hạp
Đi khoảng năm dặm là phàm trần dừng nghĩ, cứ năm dặm là nghĩ, đêm đến làm bạn với trời mây. Vốn ở hiện đại phàm trần rất thích xem tivi về cách sinh tồn nơi hoang dã. Nên hắn có thể thích ứng mọi tình huống. Hắn đã tự rèn cho bản thân lưỡi câu để câu cá, kim khâu vá y phục, những dụng cụ nhỏ bé tinh xảo như kềm cắt móng tay móng chân, nhíp nhổ lông mũi....
Buổi tối dựng lều trong rừng đốt một đống lửa to, ngồi nướng đồ ăn mà hắn mang theo trong Linh Quang bảo hạp. Cứ thế ngày qua ngày đi mãi đi mãi, vẫn chưa đến đâu, do hắn cưỡi lợn đi rất chậm, mục đích thư giản.
Một buổi sáng đang ngồi nướng một con gà, do thấy gà chưa chín hắn để trên lửa xoay người đi tìm ít nguyên liệu, phút chốc quay lại mất con gà, hắn nổi khùng nhìn sơ không, lợn kia mày có ăn gà của bổn đại gia không! Khai mau! Sơ không nhìn phàm trần với khuôn mặt oan ức tủi thân.
Nhìn phàm trần có vẻ cái thế cao nhân đối với thủ pháp hắn ra tay tình huống bất đắt dĩ, nhưng khi đói hay mất đồ ăn là hắn ngay lập tức không sĩ diện bộc lộ vẻ khùng điên ra bên ngoài. Nhớ ngày đó tại thôn trần cột gà sau bếp hôm sau định nấu cho mẹ con tố tâm ăn, đột nhiên bị trộm, hắn đã điều tra thủ phạm vây bắt hồ ly đem về giáo huấn một trận, đến bây giờ có chết Hồ Yêu vẫn không dám ăn cắp của ai.
Hôm nay hắn thật sự nổi khùng. Hắn ngồi xuống cố gắng trấn tĩnh. Vận chuyển Luận Xá Công đem tâm định tĩnh dùng năng lượng du nhập đại huyệt thứ 6 tức giữa hai lông mài ấn đường. Nhìn vào cõi tâm linh trong phạm vi trăm dặm tìm thủ phạm. Mở mắt ra lập tức nhanh như gió phàm trần lao về phía trước miệng hét to. Nghịch tặc to gan dám trộm gà của bổn đại gia, thù cướp đồ ăn bất cọng đáy thiên, trả lại đây mau.
Lau đến một gốc cây to cách chỗ hắn và Sơ Không tầm 500 mét, thấy một nữ tử tầm mười sáu tuổi, dung mạo sáng láng, một tiểu cô nương hồn nhiên vui vẻ đang ngồi cạp sạch con gà nướng, khi hắn vừa đến chỉ còn cái chân gà cuối cùng nàng ngậm nút nút trong tâm trạng thỏa thích. Chợt nghe phàm trần quát, cô bé mở mắt cười triều mến bảo đại thúc ta ăn hết rồi, ngày khác đền thúc thứ khác. Phàm trần nổi khùng xông lên ôm cô bé kia xiết chặt một tay ôm eo một tay đánh vào mông vừa đánh vừa chửi, ăn cướp nè, không biết hỏi người trên nè, bỏ cái tật nè, đánh cho mày chừa nè! Bỏ nhe! Bỏ nhe! Chừa chưa! Nữ tử vùng vẫy nhưng không thoát được chỉ biết kêu la, đại thúc tha mạng, tiểu nữ nhận lỗi! Như trút được cục tức, phàm trần buông con bé ra, vừa buông ra nàng một quyền đấm tới phàm trần lập tức phản xạ linh hoạt nhếch đầu qua một góc 45 độ hai tay quơ vào không khí hình số 0 hai chân đứng tấn chân trước chân sau. Thu người co giản dẻo dai uyển chuyển như tấm lụa đào. Đây là một phản xạ có ý thức, nữ tử tấn công dồn dập lực đạo kinh người nhưng phàm trần chỉ dùng những động tác đơn giản hết sức xoay người tránh né, hai cánh tay quơ vào không khí theo quỷ đạo số 0 đại diện cho Vô Cực. Phàn trần cũng không hiểu tại sao mình né được. Trong nhận thức của phàm trần chỉ cần trúng một quyền của con bé này lập tức toi mạng. Nữ nhân đánh đúng hai mươi mấy chiêu mà không chế trụ được phàm trần, đến một chiêu tấn công ác liệt song quyền đánh về phía trước ngực phàm trần hắn hóp bụng nghiêng người về sau hai tay xoay theo chiều kim đồng hồ gạt hai quyền nữ nhân kia tản ra, thân dưới lùi về sau một bước thủ thế ban đầu, miệng tự nhiên đọc ra. Trời đất mở khai, hồng hoang mở cõi, nhị khí phân hai, âm dương dịu dụng, vô cực sinh thiên, tự nhiên hóa đạo, tâm tịnh, chí tính, mây nước hoa rơi, tâm về một mối, vạn đạo hiệp chung, hành nhân chế trụ.... Nữ nhân tức giận hỏi đây là võ công đáng ghét gì mà bản cô nương không gϊếŧ được ngươi. Lập tức phàm trần hiểu ra thì ra hồi ở hiện thực môn võ công hắn đam mê nhất là thái cực quyền, hắn hay bắt chước trên tivi, rồi tự sáng tạo lung tung như gà mờ mổ thóc, bây giờ trong nguy cấp tự nhiên phản xạ. Đôi chân của phàm trần phản xạ nhanh gấp mười lần người thường do ở thế giới hiện đại hắn tập luyện môn võ taekwondo tức là thái cực đạo.
Nữ nhân trước mặt trong rất xinh xắn lung linh, mới tầm mười sáu mà nhìn kỹ ngực nhô cao gấp hai người thường giống như các cô gái làm ngực ở thế giới hiện đại, phải nói là tạo dáng đẩy đà, tóc dài mắt sáng lấp lánh, môi mộng tay nhỏ nhắn dáng cao ráo nhưng ra tay quá ư nguy hiểm. Nữ nhân đánh không trúng định bỏ đi nhưng phàm trần chặn lại bảo, đền gà cho ta tiểu nương tử. Cô gái nhỏ trừng mắt nhìn hắn rồi nói ngày sau đền cho ngươi được chưa, đồ nhỏ mọn, vừa định đi phàm trần vội cản bảo, cô nương tên gì, phải lưu lại danh tánh, con cái nhà ai chứ để cô đi rồi ta biết đâu mà tìm. Nha đầu nhìn hắn trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống rồi nói. Ta tên Minh Nha Nữ, cứ gọi ta là Minh Nha, còn ngươi đại thúc già khó tính. À! À! Ta tên Phàm Trần, ngươi cứ gọi Phàm thúc, thôi coi như một con gà cũng không tới đâu, bỏ đi, do ta đói quá nên có chút thất lễ, mong cô nương bỏ qua. Lần trước ta cũng bị trộm gà, ta điều tra ra được là một con Hồ Yêu thế là bắt nó về đánh ba ngày ba đêm bây giờ nó ngoan ngoãn không dám lỳ lợm. Minh Nha cảm thấy thú vị với tên trung niên trước mặt vội hỏi. Đại thúc bản lĩnh ghê gớm vậy mà có thể tránh thoát được ta công kích, đại thúc là người ở đâu. À! Ta ở Đông Bách Thành, lang bạc thương hồ vốn ngày trước làm công ở Bảo Liên Sơn Trang, sau tạm xin nghĩ phép đi du ngoạn. Ồ! Minh Nha cảm thấy thú vị, thế đại thúc cho ta đi chung được không, ta hứa sẽ ngoan, chỉ cần đại thúc nấu cho ta ăn, ta đã ăn qua rất nhiều đồ ăn, nhưng không ai làm ngon như đại thúc. Biết nịnh lắm tiểu nha đầu. Thôi được thúc thúc cũng không phải người nhỏ mọn ích kỷ, đi theo thúc thúc chơi cho vui, với thúc thúc là người đàng hoàng nên tiểu nha đầu an tâm. Phàm trần dắt Minh Nha quay lại chỗ Sơ Không, làm một ít đồ ăn xong Phàm Trần cưỡi heo, Minh Nha đi phía trước vừa tình tang vừa ngắm cảnh cứ thế hai người một heo chu du giữa đại ngàn.
Tối đến dừng chân bên con suối chảy róc rách,làm phàm trần tức cảnh sinh tình, tình huống này làm hắn nhớ đến một bài thơ ở hiện đại của Bác Hồ, bài thơ Tức Cảnh Pác Bó
" Sáng ra bờ Suối tối vào Hang
Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh lịch sử Đảng
Cuộc đời cách mạng thật là sang".
Phàm trần dựng liều, hắn rất ý tứ nghiêm túc, hắn dựng riêng một căn liều cho Minh Nha, hắn lại dựng bốn thanh tre dùng vải quấn quanh cắm trên mặt suối, tức là làm một cái nhà tắm rộng rãi kín đáo 3 mét vuông! Hắn xem Minh Nha là tiểu cô nương như con cháu. Mà hắn rất thương người. Gu của hắn là những người đã gần ba mươi tuổi cái này hắn tự cảm nhận, như Tố Tâm đã có con trưởng thành, hay thành chủ Nguyễn Nương. Vì hắn nghĩ đơn giản người từng trãi sẽ dễ nói chuyện, còn đối với các thiếu nữ mới lớn hắn vẫn giữ quan điểm đạo đức xem như con cháu cần được che chở. Hắn dặn dò Minh Nha rất kỹ, đưa cho Minh Nha những vật dụng căn bản trong Linh Quang bảo hạp, như khăn tắm, khi tắm xong quấn quanh người, bàn chải đánh răng do hắn tự chế, muối để ngậm xúc miệng, dao cạo lông trên cơ thể. Hắn như một bố già chăm nom con gái. Hắn bảo Minh Nha lúc tắm rửa phải vào trong nhà tắm do hắn thiết kế trên suối, cởi y phục máng trên cọc gỗ bên trong tắm gội xong dùng khăn tắm quấn kính đáo nếu muốn vào lều thay y phục, còn không thì thay y phục trong nhà tắm đó luôn. Hắn cấm Minh Nha nha sau này ra ngoài phiêu bạt không được thấy suối thấy sông là lột sạch đồ để trên bờ nhảy xuống tắm. Hắn ghét nhất cái thể loại xuyên không cái đi ngang thấy nữ nhân đang tắm. Hắn lại như nhũ mẫu, ngồi lấy kéo cắt vải làm mãnh nhỏ, dùng thước dây đo đạc cơ thể Minh Nha cẩn thận, thiết kế nội y cho Minh Nha, hắn giảng rất rõ, vì trong cổ đại chỉ có áo yếm, và phía dưới thì các nữ nhân chỉ mặt một quần cọc mỏng tức quần đùi như hiện đại. Hắn thiết kế nội y cho Minh Nha vì hồi ở hiện đại mẹ hắn là thợ may, nên hắn làm trong rất dễ dàng. Minh Nha cũng bất ngờ với vị đại thúc phàm trần kỳ lạ thú vị.
Những ngày tháng rong ruổi hắn dạy Minh Nha cưỡi heo, ban đầu Sơ Không rất khó chịu không muốn hợp tác, nhưng rồi Sơ Không được phàm trần dụ dỗ cho đồ ăn ngon, nên cũng chấp nhận cho Minh Nha cưỡi. Đúng là heo không có liêm sĩ!
Đi theo Phàm Trần một thời gian Minh Nha nữ tử cảm thấy đời sống này thú vị. Buổi tối hễ tắm gội sạch sẽ xong phàm trần sẽ ngồi phía sau trải tóc cho Minh Nha, hắn như người mẹ dịu hiền quan tâm con gái. Hắn lại nhờ Minh Nha đấm bóp trên bả vai và lưng. Hắn rất thích được xoa bóp.
Trời đêm thanh tĩnh trăng sao vằng vặt! Phàm trần chìm vào giấc ngủ trong căn liều của hắn vô ưu vô lo. Chợt giữa đêm tỉnh giấc giật mình. Có yêu khí! Tà vật nơi nào to gan. Phàm trần xông ra khỏi liều, hắn vội đi về hướng phát ra yêu khí. Lúc này Minh Nha ở trong liều nhưng làm như đang ngủ. Cách đó một trăm dặm, nữ nhân đẹp nghiêng thành nghiêng nước đang đứng cười quái dị, nữ nhân mặt một bộ đồ đỏ thắm, tay chân đeo toàn trang sức vòng vàng phía dưới chân y phục kiểu xẻ làm 4 mãnh không mặt quần kín đáo như người bình thường mà giống như y phục của các nữ diễn viên nhảy erobic hay múa cổ trang ở hiện đại, tà áo dài tới chân, nhưng trước sau xẻ làm bốn mãnh, áo nàng thì hở ngực để lộ ngực trần kiểu nữa lộ nữa hở, thoáng nhìn qua còn tưởng nữ nhân này đến từ thời hiện đại. Trước mặt nàng là toàn bộ không khí chết chóc, hoang tàn đổ nát. Phàm trần bước tới cúi người chào hỏi. Đêm hôm thanh vắng cô nương cẩn thận trời khuya gió lạnh, chốn này lại không an toàn, để ta đưa cô nương về, nhà cô nương ở chỗ nào. Nữ tử trước mặt nhìn mê người nếu ai gặp phải sẽ chết mê chết mệt, nàng ngồi trên một góc cây ngã nằm ngang, đôi chân dài trắng noãn, chân tay đeo vòng vàng sáng lóng lánh, ngực căng mộng, nhìn như những hoa hậu thời hiện đại. Ở thế giới cổ đại này không ai dám ăn mặc như vậy! Mà ai gặp phải dù cho quân tử cũng mê mệt. Phàm trần thì khác, ở xã hội hiện đại hắn trãi đời rành rẽ. Nữ nhân hắn đã tiếp xúc qua vô số, xã hội hiện đại lại không thiếu văn hóa phẩm đồi trụy như kim bình mai, maria ozawa.. , một người khi trải qua hết sẽ không bị đắm nhiễm, đó là sự thật. Tâm cảnh trong phàm trần thanh tịnh keo sơn, nữ tử trước mặt dù khêu gợi cỡ nào phàm trần mặt không đổi sắc.
Nữ tử mở miệng nói đêm khuya tiện thϊếp lạc đường, nhà lại khá xa giờ này phụ mẫu e rằng đã ngủ, đại ca lực lưỡng thương tình xin giúp đỡ tìm cách giúp tiện thϊếp. Phàm trần nói thôi thì cô nương cứ theo ta về liều của ta ngủ tạm. Sáng mai ta đưa cô về, nữ tử linh dị lại nói chân tiện thϊếp đau không đi được xin đại ca đến đỡ tiện thϊếp, phàm trần là ai, hắn nhìn là biết trời không rảnh ban cho ai cái gì, giữa rừng có nữ tử ăn mặc như phim khiêu da^ʍ hắn biết liền quỷ dữ, hắn là ai, tình cảnh nào chưa trãi qua, mười năm ở thế giới hiện đại đọc sách, đọc nát sách vỡ, thông hết kinh văn, không có gì qua mắt hắn được, nhưng hắn vẫn điềm tĩnh bước đến ẳm nữ tử lên như phu quân bế nương tử vào phòng , bế nàng đến liều đặt nàng xuống xong phàm trần định ra ngoài ngủ thì nàng lại bảo, tiện thϊếp ngủ một mình không quen xin đại ca thương tình nằm bên cạnh tiện thϊếp biết đại ca là người quân tử nên tin tưởng. Phàm trần cũng không lôi thôi hắn nằm xuống liền ngủ. Khi thấy hắn ngủ say nữ thân trước mặt liền nhe răng để lộ bộ nanh sắc nhọn móng vuốt lộ ra gương mặt cháy phân nửa, một con quỷ gớm ghiết, hai móng vuốt vồ lên ngực phàm trần định moi tim hắn ra ăn, hàm răng sắt thì hả ra táp vào cổ. Khi vừa chạm vào phàm trần mặt nữ quỷ liền biến sắc vì tình huống bất ngờ, trong lúc mơ ngủ phàm trần mơ đang gặp mỹ nhân, hắn choàng tay trong vô thức ôm con quỷ xiết chặt vào lòng lập tức hình thù quái dị của nữ quỷ biến lại như củ xinh đẹp kiều diễm lúc mới gặp phàm trần, nanh vuốt cũng biến mất, nàng thất kinh vì khi bị ôm vào lòng lập tức có một cổ năng lượng kỳ dị trên thân thể tên nhân loại này quấn chặt lấy nàng.
Đang lúc hoang mang phàm trần lại mơ xuân mà hành động thực tế, hắn đè ra chu mỏ hun nữ quỷ muốn ngợp thở, nữ quỷ giẫy dụa đành đạch vì từ trong miệng phàm trần dương khí truyền hết vào người nữ quỷ, mà điều đại kỵ của ác quỷ là tránh bị lực lượng dương khí của tu hành giả ăn mòn. Phàm trần trong vô thức vận chuyển Luận Xá Công, Luận Xá Công lúc này giống như cổ máy tự vận hành bảo vệ chủ nhân chạy trên từng kinh mạch phàm trần, xông thẳng qua đầu lưỡi ác quỷ, mà do phàm trần hắn mơ xuân, hắn mơ hắn đang đi kỹ viện gặp giai nhân ôm hôn môi nàng trong năm phút không buông như muốn thuần phục mỹ nữ, nhưng hắn đâu biết bên ngoài thế giới hiện thực trong năm phút đó nữ quỷ bị tra tấn không biết bao nhiêu lần, khi mà đầu lưỡi phàm trần chạm vào đầu lưỡi quỷ lập tức kinh mạch nàng toàn thân bốc cháy thành tro, cảm thụ đau đớn về cái chết thê thảm xong, nàng lại hồi phục trở lại, rồi lại bị bốc cháy thành than, rồi lại sống lại, trãi qua cảnh ngộ này như đi qua mười tám tầng địa ngục làm cho nữ quỷ nhớ mãi không quên.
Khi phàm trần xoay người qua buông nàng ra, nàng nhìn lại mình, cảm thấy vẫn còn nguyên vẹn không sao, nàng mừng thầm, nàng quyết định gϊếŧ tên này nhanh rồi đi, đang định nhe răng hiện nguyên hình như lúc nảy thì không có gì xảy ra, nàng thất kinh đưa tay sờ răng sờ mặt mình, bây giờ không biến về trạng thái của quỷ được, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra, bây giờ vẫn trong trạng thái lốp da nhân loại, không biến hình được, nhe nanh múa vuốt không có nanh vuốt, nàng khóc không ra nước mắt. Định xoay người bỏ chạy lại bị phàm trần xoay qua ôm chặt ngã xuống vào người hắn, nữ quỷ cố gắng vùng vẫy, phàm trần lại mơ xuân, hắn thấy trong mộng mình gặp tiên nga, liền tiến tới ôm nàng, mà do đến thế giới này phàm trần không có tìиɧ ɖu͙©, hắn suốt ngày kiêng cữ, nên bản thân cơ thể sinh lý trạng thái lúc ngủ bộc phát tạo ảo giác hay di tinh mộng tinh xuất tinh trong lúc ngủ là chuyện bình thường ở thế giới hiện đại.
Phàm trần thấy trong mộng đang ôm tiên nữ, sờ ngực nàng, bóp bóp, thấy chân thật, đây làm gì là mơ, quá chân thật, còn ở ngoài hiện thực con quỷ lực bất tòng tâm, giống như cục bột bị phàm trần nhào nặng, phàm trần bàn tay thô thô to bóp bộ ngực nữ quỷ ta nói còn hơn nhào nặn bột, con quỷ vùng vẫy sau một hồi bò ra định chạy lại bị phàm trần trong lúc mộng mị kéo lại, trông mộng phàm trần thấy mình đang thuần phục tiên nữ, nàng nữ nhân này thích bạo lực, không thích thể loại nhẹ nhàng, phàm trần tay to lực bạo lôi kéo tiên nữ vỗ mông bốp bốp dùng sức ba bò chín trâu quần ẩu nàng miệng không quên niệm chân ngôn " Quán tự tại bồ tát, hành thâm bát nhã ba la mật đa thời, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách, xá lợi tử, sắc bất dị không, không bất dị sắc, thọ tưởng hành thức diệt phục như thị, xá lợi tử thị chư pháp không tướng, bất sinh bất diệt bất cấu bất tịnh, thọ tưởng hành thức diệt phục như thị...". Hắn trong mơ vẫn thấy mình vừa chơi tiên tử tư thế doggy miệng vẫn không quên niệm thần ngôn 108 lần. Bên ngoài hiện thực con quỷ bị lột trần trụi lõα ɭồ bị chơi còn hơn phim hành động. Ban đầu con nữ quỷ nghĩ mình ngon sẽ ăn thịt được phàm trần, bây giờ thì nó thảm chưa từng thấy....
Sáng tinh mơ, phàm trần tỉnh dậy, thấy mình truồng như nhộng, bên cạnh còn có một nữ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đập vô mặt hắn là bộ ngực to bự chà bá nóng hổi vừa thổi vừa ăn ép sát mặt mình, phàm trần phát hoảng vì tình huống kỳ lạ này, hắn trước giờ không mê nữ sắc, với lại đến thế giới này không có bαo ©αo sυ nên hắn sợ nhiễm bệnh, bây giờ là tình huống gì, hắn ngồi dậy mặc y phục chỉnh tề, xong kêu nữ nhân bên cạnh tỉnh lại, nữ tử tỉnh lại cũng hoảng hốt mặc y phục vào định bỏ chạy ra ngoài định thi pháp biến về động, nhưng vừa ra ngoài bắt ấn làm phép tung người lên hư không liền rơi cái ạch xuống, mang nhục.
Phàm trần phải ra bế nàng vào, hắn bắt đầu nhớ lại tối đêm hôm qua. Hắn cười cười rồi đi nấu nước trà xong vào lều ngồi nói chuyện cùng nữ tử, hắn đưa cho nữ tử trước mặt một bộ y phục kêu nàng thay, không đợi nàng suy nghĩ hắn đè ra thay cho nàng, mà sức nàng sao chống cự được, nằm êm cho hắn mặc, nào là nội y thời hiện đại rồi tới lốp áo mỏng rồi y phục bên ngoài bông hoa tơ lụa thượng hạng. Mặc xong y phục cho nàng hắn gom bộ áo quần cũ của nàng đem đốt vì hôm qua bị hắn quần ẩu xé te tua rách nát lộ cả nữa thân. Phàm trần mang đồ ăn sáng vào lều gồm 2 cái bánh nướng, hại sâu thịt khô gác bếp, đút cho nàng ăn vừa nói. Ăn cho quen thức ăn con người, được sống và làm người một lần nữa, hãy buông bỏ quá khứ, từ nay về sau, ngươi đi theo ta, gọi ngươi là Tuyết Nữ. Hắn lại vì nàng mở miệng đọc lớn một đoạn thần ngôn:
"Này hỡi âm linh gọi tình nhi nữ, lúc sống phòng khuê, con nhà đài cát, bình tan trâm gãy, bị phụ ái tình, đau thắt tâm cang, hóa làm nữ quỷ, hoặc phường hoa nguyệt gia cảnh mưu sinh, bán mình cứu tế, đêm đêm trần tục, tìиɧ ɖu͙© hả hê, chết oán ái tình, cô đơn trơ trọi,hoặc là ty tiện, thân phận làm nô, bán mình tiểu thϊếp, hoặc mình xinh đẹp, quyến rũ chồng người, hoặc là yêu nữ học phép học bùa hại người vô số, hoặc là Quỷ Mẫu, cùng với Quỷ Đồng lúc sống Mẹ con trong cơn sinh khó, bởi lâm sản nạn, chết thác Âm Ma, thầy gọi hồn oan của hàng nhi nữ, chết do cưỡng bức, vùi xác ngoài đồng, trần trụi khổ lòng, Ác linh xuất hiện, chết nhiều bi thảm, chết chợ chết sông, chết đồng chết núi, chết hầm chết bụi, hoặc kiếp tần phi, mầu hoàng một nước, gian thần hỗn xượt, tàn hại mỹ nhân, chết hóa hận sân, biến thành ác quỷ. Khẩn xin Thánh Chỉ trên cõi thiêng liêng chữa lành dung mạo, lại nguyện chư Thần ban cho y phục che chắn tấm thân như ngà như ngọc, lòng Thầy kính trọng Âm Nữ về ngay, đem hết dạ này, cầu cho Âm nữ, dẫu gặp điều dữ thức tỉnh liền ngay, tam nguyện lâu nay, chữa lành đau khổ, hồn sinh linh tánh, hồn tỏa hào quang, đời đời an ổn. Hận thù bỏ xuống. Tâm ấy Phật Tiên, khổ kiếp dứt liền, an nhiên tự tại, không ai trói buộc, không ai khổ sầu, thức ăn nhiệm mầu, thiên nhiên linh khí. Lòng thầy nguyện chí độ khắp âm nhân. Nữ quỷ tĩnh ngay, an vui tự tại, dung xinh ngay ngắn, thân thể phục nguyên. Đó nhờ tam nguyện".
Lập tức nàng nhớ ra mình là ai! Nàng khóc lớn, một hồi lâu quay sang nhìn Phàm Trần với đôi mắt hiếu kỳ. Nữ quỷ này đã sống vạn năm vào thời xưa là nữ đế của một nước nhưng bị mưu hại chết oan ức oán linh ngút trời nhập ma thành quỷ tu luyện vạn năm đã vào tứ cảnh. Một đại quỷ khủng bố mà như cục bột trong tay phàm trần nhào nặng bóp, hành nàng một trăm lẻ tám kiểu, bây giờ nàng lại thắc mắc sao nàng lại có thể ban ngày ban mặt ngồi trước ánh nắng, khuôn mặt lại không biến dạng lỡ loét tanh hôi, móng vuốt cũng mất, nàng đang thật không hiểu cái quái gì đang xảy ra,mà đêm qua nàng bị phàm trần hành hung nàng cảm giác cơ thể thân xác nàng tái tạo thay đổi tất cả, một cảm giác chân thật sao vạn năm quay trở lại.
Nàng mở miệng hỏi! Ngươi là ai! À ta là người! Là một tên ở đợ! Phi ta khinh! Không có tên ở đợ nào kinh khủng như ngươi, một ác quỷ vạn năm như ta bị ngươi ngược đãi không ra gì! Phàm trần cười hì hì rồi nói Tuyết Nữ cô nương lại đùa, cô nương là người, làm gì là quỷ, không tin cô nương soi gương xem, nói rồi liền lấy gương cho nàng xem, nàng vẫn không tin, đây là diện mạo nàng dùng quỷ lực hóa ra là một lốp da người để dụ dỗ người rồi ăn thịt, bình thường nguyên thân nàng trong gớm thiết. Nàng cố thi pháp biến trở lại nguyên dạng nhưng không được, nàng hoang mang. Phàm trần lên tiếng đã bảo nàng là người, nàng phải tin ta. Hehe! Sáng sớm Minh Nha bước ra nhìn thấy một nữ nhân bên cạnh Phàm Trần liền hỏi là ai, phàm trần đáp mới nhặt được hôm qua, đồ tốt, Minh Nha nhanh miệng nói là ác quỷ hôm qua thúc vác về à, phàm trần bảo trẻ nhỏ đừng nói bậy, cô ta là người, trên đời làm gì có quỷ, Minh Nha cùng Nữ Quỷ vọt miệng nhanh nói: Rõ ràng là quỷ, không phải người. Phàm trần nói: các cô đùa, đâu nếu là quỷ biến cho ta xem! Minh Nha tức quá dùng pháp nhãn nhìn nữ quỷ phía trước mặt, Minh Nha đầu rối loạn, chuyện gì xảy ra, là người, nữ quỷ thì loay hoay biến mãi không được, nhảy lên rớt xuống,nàng bắt đầu rối, rối thật sự, phàm trần thu dọn xong bảo minh nha đầu dắt Tuyết Nữ đi tắm gội, dạy cho nàng tắm cho sạch sẽ.
Minh Nha lôi Tuyết Nữ ra bờ suối chỗ Phàm Trần làm nhà tắm công cộng rồi nói để ta tắm cho ngươi, nói rồi lột sạch nàng xối nước tắm nhưng không tìm ra chút dấu tích gì của quỷ vật, mà chỉ là một cơ thể mềm mại một con người bằng xương bằng thịt. Cả hai bắt đầu rối não.
Đúng là kỳ lạ! Tên phàm trần này thật đáng sợ. Nữ quỷ hỏi Minh Nha, ngươi biết hắn lâu chưa, Minh Nha đáp ta ăn cắp gà của hắn bị hắn phát hiện rồi đi theo hắn du ngoạn, đêm qua rõ ràng ta thấy khí tức của ngươi là quỷ hôm nay sao lại thành người, nữ quỷ đáp ta cũng không biết, ta bị hắn hành hạ cả một đêm sáng ra liền như vậy! Thật không biết nên khóc hai nên cười. Tắm gội xong cả hai đến trước mặt phàm trần như muốn nhận được câu trả lời. Phàm trần cười đáp lên đường thôi hai cô nương! Kaka!
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Xuyên Không
- Phàm Trần
- Chương 19: Nhập Xuất Tùy Luận Xá- Nạp dung Quỷ hóa Người.