Lệ Phi Vũ —–
Cấp bậc: Võ lâm hảo thủ
Linh căn: Mộc (giả) (kim thủy hỏa thổ)
Tuổi: Mười bốn
Tuổi thọ: 27
Nội công: Chính Dương Kính (tảng năm); Ngoại công: Tượng Giáp Công (chưa nhập môn); Võ công: Bốn Lôi đạo pháp (viên mãn); Thuộc tính có thể dùng: 1.
Ba mươi ngày! Một tháng! 1 điểm thuộc tính
Về tốc độ dường như có thể chấp nhận, chẳng qua Lệ Phi Vũ biết rõ ba mươi ngày này là do nuốt dược. Nếu không có được e rằng không biết phải mất bao lâu!
Cùng lúc đó, trong thời gian hơn hai mươi ngày, Trường Xuân Công vẫn không có động tĩnh như cũ. Tượng Giáp Công nhờ vào rèn luyện lúc trước, đã bắt đầu chính thức chuẩn bị bước vào tu luyện tầng thứ nhất.
Biểu hiện trực tiếp nhất chính là xuất hiện trong thông tin!
Trong nguyên tác Trương Thiết mất hai tháng mới tu luyện được tầng thứ nhất. Xét thời gian thì cũng tương đương. Lệ Phi Vũ nhìn dòng thông tin trước mắt, khẽ nhíu mày.
Một điểm thuộc tính chia như thế nào?
Chọn bộ ngạnh công phàm tục Tượng Giáp Công, đánh cược nó sẽ tăng cường khả năng luyện hóa khí huyết? Hay là chọn linh căn có thể thăng cấp, nhưng cũng có khả năng không thăng cấp dễ dàng?
Dù sao theo logic, một điểm thuộc tính là có thể thăng cấp, vậy giả linh căn biến thành linh căn thật cũng chỉ mất mấy tháng. Không quá thực tế.
Lệ Phi Vũ suy nghĩ một hỏi, rất nhanh đưa ra quyết định! Giây phút quyết định, Lệ Phi Vũ không hề chẩn chu.
Con số lần nữa từ 1 biến thành 0. Mà đằng sau Tượng Giáp Công lại thay đổi cực kỳ chóng mặt!
Tầng thứ nhất!
Tầng thứ hai!
Tầng thứ ba!
Trong nháy mắt trong đầu Lệ Phi Vũ hiện ra vô số hình ảnh ngày đêm tu luyện Tượng Giáp Công. Từ ngày này sang ngày nọ, hết sáng đến đêm, tu luyện, nghĩ ngơi, lại tu luyện, rồi lại nghỉ ngơi…
Một vòng lặp tu luyện Tượng Giáp Công, tựa như cao tăng khổ hạnh!
Tượng Giáp Công từ tầng thứ nhất, tầng thứ hai, đến tầng thứ ba! Thân hình Lệ Phi Vũ cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, cơ thể thon dài cân xứng, cơ bắp sắc sảo bắt đầu hiện lên.
Chiều cao được cải thiện! Lúc trước hắn chỉ cao một mét tám, bây giờ nháy mắt đã cao hai mét!
Y phục trên người xuất hiện tiếng vải rách.
Khi Lệ Phi Vũ mở mắt, phát hiện cả người toàn là mồ hôi, y phục trên cơ thể trở nên rách rưới như ăn mày. Lệ Phi Vũ nhìn những khối cơ bắp rõ rệt trên người, cho dù sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn cảm giác quái lạ... Sau khi Trương Thiết tu luyện đến tảng ba cũng trở nên vạm vỡ.
Thế nhưng Lệ Phi Vũ rất nhanh đắm chìm trong niềm vui sướиɠ thân thể phát sinh biến hóa. Răng rắc!
Một góc bàn đá bị hắn dễ như trở bàn tay bẻ gãy!
Lệ Phi Vũ đấm một quyển!
Loạt xoạt!
Bàn đá trực tiếp hóa thành bột mịn rơi xuống từ khe hở ngón tay!
Lệ Phi Vũ cảm giác cả người là nguồn sức mạnh vô tận, khí huyết toàn thân dồi dào!
Chẳng qua quan trọng nhất, chính là …
“Một điểm thuộc tính có thể tu luyện đến tầng thứ ba... Đúng là niềm vui ngoài ý muốn! Nhưng cũng đúng, Tượng Giáp Công có thần dị đến mấy rốt cuộc chỉ là võ công phàm tục!”
Khóe miệng Lệ Phi Vũ hiện lên một nụ cười nhạt. Hắn cảm thấy mình chọn đúng rồi!
Điểm thuộc tính chờ đợi một tháng, trong chớp mắt đổi lấy tiến độ hai năm khổ tu Tượng Giáp Công của Trương Thiết, khí huyết quả thật cũng tăng cao vài phần. Nếu theo tiết tấu này thì ưu tiên Tượng Giáp Công có thể đạt được hiệu quả “mài đao không phụ người đốn củi”
Đến lúc đó, còn không phải có thể tùy tiện gia tăng linh căn sao? Lệ Phi Vũ suy nghĩ, cảm thấy tương lai rất đáng mong chờ.
Tháng bảy.
Trường Xuân Công vẫn không có phản ứng như cũ, vẫn chưa hình thành khí cảm.
Lần thứ hai ngưng tụ thuộc tính mới. Nhanh hơn lần trước nửa ngày, Tượng Giáp Công đột phá đến tảng thứ sáu!
Lệ Phi Vũ thân cao đạt tới hai mét hai, cơ bắp hiện rõ. Ngồi một chỗ nhìn không khác gì một con voi nhỏ. Đến tầng này đã có thể dùng hai viên Bích Huyết Đan.
Cuối tháng tám.
“Tiểu Thành có chút chân khí không được luyện; Người không có nghị lực không được luyện; Người không có thiên phú không được luyện.
“Tam Bất Luyện này của Trát Nhãn kiếm pháp quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Ta đã tu luyện Liễm Tức Công, Nhuyễn Cốt Công và La Yên Bộ một tháng, khó khăn lắm mới chỉ chạm đến ngoài rìa công pháp.”
Hàn Lập đi bên trong sơn đạo lẩm bẩm, thoáng nhìn qua sắc trời, bước chân nhanh hơn vài phần.
Bỗng nhiên hắn dừng chân, nhìn về Xích Thủy Phong ổn ào đằng xa, Hàn Lập khẽ cau mày.
Đã hơn hai tháng hắn chưa bao giờ thấy thân ảnh Lệ Phi Vũ ở Xích Thủy Phong. Có thể thấy được Lệ Ph Vũ nhe răng trợn mắt, thống khổ tu luyện hay không là chuyện khác, thậm chí Hàn Lập còn hoài nghi r cuộc Lệ Phi Vũ có học hay không?
Trương Thiết tu luyện hai tháng đã cần dựa vào Xích Thủy Phong đột phá lên tầng thứ hai. Lệ Phi Vũ có Trừu Tủy Hoàn tương trợ, không đến mức tiến độ tu luyện còn kém hơn Trương Thiết chứ?
Hàn Lập lắc đầu thu lại suy nghĩ, tiếp tục cất bước đi về phía trước. Bước chân lại đột nhiên dừng lại. Nhuyễn Cốt Công, La Yên Bộ nháy mắt phát động, tựa như linh miêu nhanh chóng nhảy vào bụi cây bởi đường!
Liễm Tức Công làm hô hấp hắn gần như đình chỉ!
“Không cần căng thẳng, chỉ muốn ngươi nghe ngóng một chút thôi!”
“Bang chủ sẽ không bạc đãi người!”
Hàn Lập trốn vào trong bụi cây, trơ mắt nhìn hai thân ảnh từ xa đi đến, càng đi càng gần, cuối cùng đi mát.
Bang chu!
Trong vòng phạm vi mấy trăm dặm, có thể được xưng bang chủ cũng chỉ có bang chủ “Kim Lang” Giả Thiên Long của Dã Lang Bang!
Có thể nghe được tên kẻ thù của môn phái ở đây, đúng là làm người ta suy nghĩ sâu xa. Ngoài ra hắn còn nhìn thấy một người quen.
Lúc trước hắn có chạy tới nhà bếp mua một con thỏ về làm thí nghiệm chất dịch thần bí, người đó chính là quản sự bán thỏ cho hắn!
Hàn Lập hơi híp mắt, đồng thời có chút hưng phấn, luyện tập hai tháng Trát Nhãn kiếm pháp quả nhiên khiến hắn tăng thêm vài phần bản lĩnh. Gần như vậy hai người đó lại không phát hiện ra được sự tồn tại của hắn.
Tháng chín.
Tam phục đã qua, nắng gắt cuối thu vẫn làm thời tiết oi bức như cũ.
“Hô…” Theo sau tiếng thở dài là từng giọt mồ hôi chảy dài theo từng khối cơ bắp, liên tiếp rơi xuống đất.
Lệ Phi Vũ nữa người trên trần trụi, cơ bắp toàn thân như sắt thép, dưới ánh mặt trời phản xạ một tảng du quang nhàn nhạt.
Cơ bắp toàn thân như dây thép vặn chặt vào nhau, làn da sau lưng ẩn hiện một hoa văn sắc mảnh như dây thừng, đan chéo thành một mặt quỷ dữ tợn!
Tượng Giáp Công tầng thứ chín!
Trãi qua ba tháng khổ tu, Lệ Phi Vũ rốt cuộc hoàn thành tu luyện Tượng Giáp Công, cả người khí huyết mãnh liệt. Chỉ đứng yên một chỗ, thân ảnh như tháp sắt cũng đủ làm cho người khác nhìn thôi đã thấy sợ.
Lệ Phi Vũ rũ mắt, dòng thông tin màu đen xuất hiện.
Lệ Phi Vũ —–
Cấp bậc: Hóa Cảnh
Linh căn: Mộc (giả) (kim thủy hỏa thổ)
Tuổi: Mười bốn
Tuổi thọ: 27
Nội công: Chính Dương Kính (tầng năm); Ngoại công: Tượng Giáp Công (tầng thứ chín tầng); Võ công: Bôn Lôi đạo pháp (viên mãn); Thuộc tính có thể dùng: 0.
Nhìn thuộc tính trước mặt, Lệ Phi Vũ nhíu mày, hiện ra vẻ ngoài ý muốn và kinh hỉ. Tượng Giáp Công chỉ có chín tầng, nhưng đằng sau vẫn còn dấu cộng màu đỏ!
Điều này có ý nghĩ là, hắn vẫn có thể thăng cấp!
Tầng thứ chín của Tượng Giáp Công đã khiến cấp bậc của hắn đạt đến cảnh giới Hóa Cảnh trong truyền thuyết võ giả phàm tục, nếu lại thăng thêm một cấp, vậy chẳng phải có thể thoát phàm thành tiên sao? Trở thành công pháp tu tiên của luyện thể sĩ?
Lệ Phi Vũ mím môi, khuôn mặt thanh tú hiện lên dáng vẻ mong đợi.
“Đáng tiếc, Bích Huyết Đan đã dùng xong, kỳ nghỉ cũng hết, nếu không nhất định có thể tiếp tục tu luyện thêm hai mươi ngày, xem thử tầng thứ mười Tượng Giáp Công là như thế nào!”
Lệ Phi Vũ cuối cùng có chút tiếc hận lắc lắc đầu.
“Cốc cốc!”
Đột nhiên, tiếng đập cửa vang lên. Lệ Phi Vũ nhìn thoáng qua sắc trời, ngoài ý muốn nhướng mày. Bây giờ thời gian đưa cơm, là ai tới tìm hắn?