Chương 5: Tôi thật sự rất yêu vợ tôi

"Cậu đừng chạm vào tôi!" Cố Thu Dạ đã say, nhìn Lăng Thanh trước mặt có chút không quen, chớp chớp mắt, hung dữ nói.

"Vì sao em không được chạm vào anh?" Lăng Thanh cười hỏi.

"Bởi vì, vợ tôi không thích cơ thể tôi có mùi của người khác." Cố Thu Dạ hễ cứ nghĩ tới vợ là cười tít mắt.

Trên người hắn đã được Trần Thương thay đồ, mặc cho một chiếc áo choàng tắm, cổ áo trễ rộng, lộ ra cơ ngực nửa kín nửa hở.

Lăng Thanh suy nghĩ một hồi, mình hẳn là chưa từng nói không thích mùi pheromone của người khác, nên tò mò hỏi: "Vợ anh nói vậy à?"

Cậu hạ giọng xuống, giống như một thầy giáo mầm non đang dỗ trẻ. Bây giờ Alpha say khướt chẳng khác gì một đứa nhóc mầm non.

"Không" Cố Thu Dạ trả lời.

"Nhưng, một Alpha tốt, một người chồng tốt, sao có thể dính trên người mùi của người khác được chứ." Cố Thu Dạ vừa tiếp tục nói.

"Vợ tôi đẹp như thế, thơm như thế, xinh xắn như thế, gáy cũng trắng nõn trắng nà, môi còn hồng hồng chúm chím, hôn sướиɠ lắm, còn chân thì..."

"Nín."

Lăng Thanh bịt lại cái miệng của Cố Thu Dạ.

Lăng Thanh sợ Cố Thu Dạ cứ nói tiếp nữa, sẽ thốt ra những ngôn từ 18+.

Tuy ở đây không có trẻ em, Cố Tiểu Bảo cũng không, nhưng Lăng Thanh thật sự không nghe nổi được mấy lời bậy bạ này.

"Sao tự nhiên cậu bịt miệng tôi!" Cố Thu Dạ tránh thoát Lăng Thanh đang bịt miệng mình, phát khùng mà rống lên, tức phồng miệng như con cá nóc.

"Đã nói, cậu đừng có chạm vào tôi!"

"Cậu đang chạm tôi nên tôi sẽ ra tay!"

"Mặc dù tôi không đánh O, nhưng làm vợ O của tôi chịu ấm ức thì không được coi là O, nên tôi có thể tẩn luôn."

Lăng Thanh hết cách, bây giờ Alpha 3 tuổi này trông như đứa nhóc đang khóc lóc la lối ăn vạ dưới đất đòi ba ba mua đồ cho.

Lăng Thanh lộ vẻ rất bất lực, cậu thả ra pheromone để vỗ về, hy vọng có thể làm Alpha bình tĩnh lại.

Ngay lập tức, pheromone thơm ngào ngạt của Omega trong nháy mắt bao bọc Cố Thu Dạ, đây là mùi mà hắn quen thuộc nhất.

Vì hai người là vợ chồng có mang theo ký hiệu, nên Cố Thu Dạ rất nhạy cảm với pheromone của Lăng Thanh, cũng rất hiệu nghiệm.

Alpha bình tĩnh lại, chớp chớp mắt, hắn buồn ngủ rồi.

Lăng Thanh thừa cơ lấy đi Sứ Thanh Hoa trong ngực hắn, Alpha cũng không phản kháng, chắc là do pheromone của Lăng Thanh, Cố Thu Dạ lúc này đặc biệt ngoan ngoãn, trông như chú chó bự với bộ lông mượt mà.

Lăng Thanh nhìn Sứ Thanh Hoa kia, không hiểu vì sao Cố Thu Dạ lại gọi cái bình này là vợ.

Cậu ước lượng cái bình, có chút dở khóc dở cười.

Cậu nghĩ, Sứ Thanh Hoa này rất quan trọng với chồng mình.

Nhẹ nhàng đặt vào tủ, Lăng Thanh tôn trọng sở thích của chồng, đương nhiên sẽ giúp hắn cất giữ đồ đạc.

Cất đi Sứ Thanh Hoa, cậu đỡ Cố Thu Dạ nằm xuống, đắp kín chăn cho hắn. Lúc này Cố Thu Dạ rất ngoan, không có chống lại, hắn cố nhú nhú đầu mũi, hấp thu mùi pheromone còn thừa vừa nãy.

Lăng Thanh thấy chồng nằm, rồi cũng tự mình chuẩn bị đi tắm.

Lúc này, Alpha vươn tay kéo cậu lại, ngăn cản cậu đi tắm.

Đôi tay kia rất to, chắc là do uống rượu, nóng quá.

"Có thể cho thêm một ít pheromone không." Cố Thu Dạ hơi khàn giọng, tiếng rất nhỏ, thái độ như bảo sao nghe vậy.

"Tôi thật sự rất yêu vợ tôi."

"Gần đây em ấy hung dữ hoài, cũng không cho tôi pheromone nữa rồi."

1

"Tôi khó chịu lắm."

Cố Thu Dạ co ro mình lại, kéo lấy tay Lăng Thanh và nói, giọng còn có chút nghẹn ngào.

Alpha đội trời đạp đất khóc, khóc thật rồi, khóc như một đứa trẻ nặng hơn năm chục kí.

Dù hắn có khóc, nhưng cũng không dám khóc to, hắn sợ Omega của hắn buồn phiền hắn.

Lăng Thanh quỳ xuống, đến gần khuôn mặt của Cố Thu Dạ, cậu nhìn thấy ánh nước ở đuôi mắt Cố Thu Dạ, trái tim như lỡ nhịp.

Trái tim như thiếu mất một góc nào đó, đau lâm râm theo nỗi buồn của Alpha, thật xót xa.

Khoảng thời gian này, đúng thật là mình đã lơ là hắn.

Lăng Thanh cúi thấp đầu một cách hổ thẹn, ịn xuống bờ môi ấm nóng của Cố Thu Dạ một nụ hôn.

Một cái hôn dịu dàng không mang theo bất kỳ sắc dục nào.

Cưng ơi, em xin lỗi.

Lăng Thanh xin lỗi trong lòng.

"Bé cưng, chờ thêm một chút nữa nhé, xong việc sau khoảng thời gian này em sẽ xin nghỉ phép thật lâu, em sẽ đền bù cho anh thật nhiều." Lăng Thanh dịu dàng nói.

Giọng nói của cậu vang vọng bên tai Cố Thu Dạ, chỉ là Alpha ngày nào cũng khóc đòi vợ đã ngủ mất rồi, không nghe thấy lời hứa của Omega.

Ghém chăn thật kín cho Cố Thu Dạ, xem giờ trên điện thoại chuẩn bị đi tắm, đã muộn quá rồi.

Đột nhiên, trong cơn hoảng sợ, cậu liếc nhìn ngày tháng.

Ngày mai! là lễ tình nhân!

Lăng Thanh liếc nhìn chồng mình vừa mới khóc thút thít xong, trong lòng thầm nghĩ.

Lễ tình nhân lần này cậu phải đền bù cho Cố Thu Dạ một cách hoàn hảo mới được.