Chương 6

889 trả lời: "Phải chạm vào anh ấy thì mới hiển thị được."

Chỉ có một chiếc xe lơ lửng, cả phía trước và sau đều có ba chỗ ngồi. Tài xế và hai nhân viên ngồi ở hàng ghế trước, Vân Chúc và Tịch Luật Tu ngồi ở hàng ghế sau rộng rãi hơn.

Vân Chúc bước nhanh hơn, khi lên xe cậu cố ý chạm vào vải áo khoác trên cánh tay của Tịch Luật Tu.

Tuy nhiên, cậu vẫn không thấy gì cả, 889 mới nói: "Phải chạm vào da, cách này không được đâu cưng à."

Vân Chúc cúi đầu: "Được rồi."

Tịch Luật Tu đã ngồi ở vị trí gần cửa sổ, Vân Chúc do dự một lúc rồi chọn ngồi đối diện, muốn cách xa hắn càng nhiều càng tốt.

889 biết Vân Chúc vẫn còn sợ hãi, nó ẩn trong túi áo và liên tục quét Tịch Luật Tu.

"Tôi không thấy bất kỳ vấn đề gì, anh ta chính là Cảnh Hàn không sai."

889 nói: "Hơn nữa trong danh sách nhiệm vụ, hiện tại chỉ có cậu là người thực hiện nhiệm vụ nhân vật con người duy nhất."

Chức năng của 889 không đủ hoàn thiện, càng không thể quét được sự tồn tại của 003.

Vân Chúc cúi đầu: "Ừm."

Cậu mở bảng điều khiển, nhìn tiến độ nhiệm vụ 0.1% trên đó: "Nhưng... nhiệm vụ vẫn suôn sẻ phải không?"

889 nói: "Cũng được."

Vân Chúc mở chi tiết nhiệm vụ, phía dưới còn có một dòng chữ nhỏ.

[Tiếp xúc với mục tiêu nhiệm vụ, khi tiến độ đạt 50% sẽ mở khóa giai đoạn tiếp theo]

Xe lơ lửng bắt đầu di chuyển ổn định, Tịch Luật Tu tựa vào lưng ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

889 vẫn đang quét hắn, không biết có phải vì Vân Chúc hay không mà nó cũng bắt đầu cảm thấy Tịch Luật Tu không giống với mô tả trong sách lắm.

Trong sách, nam chính với vai trò phó viện trưởng viện nghiên cứu, có tài năng cực cao trong lĩnh vực nghiên cứu dược phẩm và sinh vật lạ, ngoài tình tiết yêu đương thì cả ngày chỉ ở trong phòng thí nghiệm.

Hắn lẽ ra phải là một người lịch sự, nhã nhặn, ôn hòa và khiêm tốn.

889 quét lại Tịch Luật Tu đối diện, trong lòng nghi hoặc.

Sao cảm giác... có vẻ giang hồ quá.

Có lẽ là do trang phục hôm nay của Tịch Luật Tu không phù hợp lắm, cộng thêm việc hắn đánh cho mấy tên côn đồ một trận tơi bời, khiến hắn trông không giống nhà nghiên cứu khoa học mà giống cướp biển vũ trụ hơn.

889 với tư cách là một hệ thống, không tìm ra lỗi hay sơ hở rõ ràng nào, nên không có lý do để báo cáo lên máy chủ chính.

Nhưng Vân Chúc là chủ nhân của nó, nó cũng không muốn Vân Chúc gặp bất trắc.

889 suy nghĩ một lúc rồi nói với Vân Chúc: "Chúng ta cứ từng bước một thôi, nếu cảm thấy có gì không ổn thì không làm nhiệm vụ nữa."

Vân Chúc đáp: "Ừm."

Cậu vô thức ngẩng đầu, lại lén quan sát Tịch Luật Tu.

Dù sợ hãi, nhưng nhiệm vụ đã bắt đầu suôn sẻ, nghĩ đến tiền thưởng sẽ nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ, Vân Chúc lại cảm thấy không thể dễ dàng từ bỏ.

Xe lơ lửng vẫn di chuyển ổn định, trong xe yên tĩnh, cậu hít sâu hai lần, cảm xúc căng thẳng từ trước đến giờ dần dần dịu đi.

Đối diện, Tịch Luật Tu hỏi 003: "Đánh giá tổng hợp?"

"Vâng, chủ nhân."

003 bình tĩnh trả lời: "Nhiệm vụ trước đánh giá không cao, nếu lại có hành vi phá hoại ý chí thế giới, chủ nhân có thể sẽ phải ăn cơm tù nửa năm."

Gϊếŧ người thực hiện nhiệm vụ và bất kỳ NPC nào trong thế giới xuyên sách đều được coi là phá hoại, khác biệt là người thực hiện nhiệm vụ sẽ không chết thật sự, còn NPC thì sẽ chết.

"Chủ nhân hiện tại chưa hồi phục vết thương, đề xuất tạm thời nghỉ ngơi điều chỉnh. Thế giới này có hệ số an toàn còn khá tốt, không dễ bị mấy tên cao dán chó đó tìm thấy, lại còn có viện nghiên cứu để sử dụng."

"Cao dán chó" là chỉ mấy người trước đây đã kết thù với Tịch Luật Tu, lúc này gặp phải sẽ hơi phiền phức.

Thấy Tịch Luật Tu không đáp lại, 003 tiếp tục thuyết phục: "Nếu không phải vì lỗi, một thế giới xuyên sách như thế này, nhiệm vụ còn khá khó giành được đấy. Đổi góc nhìn mà nói, vận may của chủ nhân không tệ."

Thế giới xuyên sách cấp thấp, đồng nghĩa với độ khó nhiệm vụ cũng thấp, rất phù hợp cho người mới.

Nhưng những nhiệm vụ như thế này đều bị những người thực hiện nhiệm vụ không phải người mới giành mất, dùng làm nơi nghỉ ngơi du lịch, còn những người mới thực sự chỉ có thể làm những công việc chân tay vất vả nhất.

Tịch Luật Tu im lặng hồi lâu, cuối cùng mới lên tiếng: "Viện nghiên cứu?"

"Viện nghiên cứu y tế của Ngân Tọa Tinh, tài nguyên không tệ." 003 nói: "Hiện tại chủ nhân là phó viện trưởng, quyền hạn rất cao, có lẽ có thể nghĩ cách làm một số chất ức chế."

003 nói xong đợi nửa ngày, Tịch Luật Tu lại không đáp lại.

"Chủ nhân không muốn ở lại thế giới xuyên sách sao?" Nó hỏi: "Tuy sẽ có hạn chế về hành vi nhân vật, nhưng cốt truyện đơn giản, còn có thể trải nghiệm tình yêu và kết hôn trong thế giới này."

Đây cũng là một trong những mục đích 003 thuyết phục Tịch Luật Tu ở lại, bấy lâu nay, nó chưa từng thấy Tịch Luật Tu nhận bất kỳ nhiệm vụ nào liên quan đến tình cảm.

Dù gặp người chủ động tỏ thiện cảm, Tịch Luật Tu cũng không cho họ nửa cái liếc mắt, lạnh lùng như tảng đá.

"Đây là một cơ hội rất tốt, chủ nhân không muốn thử sao?" Giọng máy móc bình thản của 003 ẩn chứa sự tò mò: "Vừa hay trước mặt đã có một người, sắp trở thành người yêu, vợ của chủ nhân."

"Ồ, khoan đã." 003 rất nghiêm túc: "Chủ nhân không phải là nhân vật gốc, vị hôn thê không nhất định sẽ theo cốt truyện ban đầu mà yêu chủ nhân."

Tịch Luật Tu vẫn không đáp lại, như thể không nghe thấy.

003 đoán chừng hắn vẫn đang cân nhắc, nên im lặng.

Xe lơ lửng chạy khoảng nửa tiếng đồng hồ, đến viện nghiên cứu nằm ở trung tâm thành phố.

Quản gia đứng đợi ở cổng, thấy Vân Chúc xuống xe liền vội vàng đón.

"Cậu chủ, cậu không sao chứ?" Ánh mắt ông ta đầy xót xa và tự trách, không hỏi lý do tại sao Vân Chúc tự ý bỏ trốn.

Vân Chúc lắc đầu: "Không sao."

Phòng bệnh riêng đã được sắp xếp sẵn, Vân Chúc đi theo quản gia và vài nhân viên y tế lên thang máy đến tầng cao nhất.

Tịch Luật Tu vừa xuống xe đã không biết đi đâu, hắn không có ở đây, Vân Chúc lại thấy thoải mái hơn nhiều.

Trong thang máy, quản gia hỏi nhỏ: "Cậu quen Viện trưởng Cảnh từ khi nào vậy?"

"Tôi không quen anh ấy." Vân Chúc thành thật trả lời: "Chúng tôi tình cờ gặp nhau, chính anh ấy nhận ra tôi."

Quản gia gật đầu, không hỏi thêm nữa.

Tiếp theo là đăng ký nhập viện, trong phòng bệnh có một robot y tế đứng đợi, sẽ tiến hành kiểm tra toàn thân cho Vân Chúc.

889 đã viết chương trình bệnh lý cho Vân Chúc, robot chỉ có thể phát hiện nội dung trong chương trình, hoàn toàn giống với mô tả trong nhân vật của Vân Chúc.

Bước này cũng rất suôn sẻ, sau khi kiểm tra xong, Vân Chúc vào phòng tắm thay một bộ quần áo mới.