Chương 1: Bạn cùng phòng là trai đẹp

Con đường phía sau trường đầy bụi, các học sinh mặc đồng phục huấn luyện mang theo trang bị tập luyện nặng, đang chạy năm kilomet đường dài.

Bộ ngực bị quấn chặt của Cố Tư Giai đung đưa phía trước, đôi mắt cô mịt mờ, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của chính mình bên tai, cô cảm giác bản thân như sắp ngất đi.

Trong lần huấn luyện này, các giáo viên của trường sẽ đặc biệt ghi lại kết quả, những người có thành tích đứng cuối sẽ bị công bố kết quả trước tất cả mọi người. Cố Tư Giai không muốn xấu hổ nên chỉ có thể lê bước chân nặng nề của mình mà chạy về phía trước.

Cô bị người nhà ép vào học viện quân sự bằng cửa sau, đến một nơi tràn ngập nội tiết tố nam trẻ tuổi ngày ngày lăn lộn với bọn họ, cô có ảo giác mỗi ngày đều đang qua lại giữa địa ngục và thiên đường.

Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung, một bóng dáng cao gầy đột nhiên xuất hiện ở phía sau.

Thân hình chàng trai cao lớn, đôi chân dài, bước đi đều đặn có lực, vững chắc tiến về phía trước, chạy hai ba bước đã tới trước mặt Cố Tư Giai.

Cố Tư Giai lần đầu tiên chạy đường dài năm kilomet, cô không nắm bắt tiết tấu tốt, lúc đầu chạy quá nhanh dẫn tới lúc sau không theo kịp, mà người sau cô rõ ràng là có kinh nghiệm phong phú, từ phía sau vượt lên dẫn trước.

Người đàn ông này tên là Thẩm Ngọc, là bạn cùng phòng của Cố Tư Giai.

Người nhà cô coi như vẫn còn tình người, muốn tìm cho Cố Tư Giai một môi trường nội trú tốt, tốt nhất là phòng đơn, tuy nhiên, đây dù sao cũng là học viện quân sự, tốt nhất cũng chỉ có phòng đôi, không thể đối xử đặc biệt hơn.

May mắn thay, bạn cùng phòng của cô rất ưa nhìn, khuôn mặt trắng như ngọc, sống mũi cao, môi mỏng, đôi mắt sâu thẳm, chỉ có điều thái độ khi nhìn người khác có hơi lạnh lùng, quan hệ với ai cũng bình thường. Thường ngày cũng chỉ có thể nói vài câu với cái tên ngốc nghếch chơi từ nhỏ với cô.

Có điều Thẩm Ngọc quả thực có tư cách lạnh nhạt như vậy, chưa nói đến ngoại hình, nghe nói gia cảnh của anh cũng rất nổi bật, mấu chốt là anh cũng không thua kém. Thi cử trong trường cho dù là thi văn hóa hay là thi thể lực, chỉ cần anh tham gia vậy thì chỉ có thể là người đứng nhất chứ không đứng thứ hai.

Cố Tư Giai nhìn chằm chằm vào đôi vai thẳng rộng của Thẩm Ngọc, những vệt mồ hôi chảy dài trên cổ anh, cơ ngực khi chạy như ẩn như hiện dưới lớp áo, cô đột nhiên cảm thấy hơi khát, cổ họng ngứa ngáy khô khan.