Thời điểm đến ký túc xá, đã hơn mười một giờ.
Bởi vì không báo trước trở về hoặc không trở về, Hứa Trầm Ngâm liền ngủ trên giường của Đường Li, đối với người trẻ tuổi thức đêm là thường thấy, nhưng Hứa Trầm Ngâm lại ham thích ngủ sớm.
Đường Li thúc giục cô ấy nghỉ ngơi sớm , bằng không ngày mai rời giường làn da không tốt.
Hứa Trầm Ngâm hơi chút mơ hồ mà kéo chăn lên người, thanh sắc nhàn nhạt mà nói: “Em không cần chột dạ, em che giấu không được.” Lại nói: “ Thời điểm mới bắt đầu, chuyện gì em cũng nói với chị, không giấu diếm nửa lời, hiện tại bất đồng, em nhưng thật ra ngượng ngùng.”
Đường Li nhược nhược trả lời: “Em nào có……. Không phải sợ ảnh hưởng chị nghỉ ngơi sao?”
Lại nói, lúc trước cô cũng không có không giấu diếm nửa lời….
“Mau nói đi.” Hứa Trầm Ngâm lệnh cưỡng chế: “Nói xong chị ngủ.”
Đường Li mạc dang có chút đỏ mặt, cũng may ánh đèn nhạt nhẽo trong ký túc xá cũng không chiếu đến thông thấu. Cô đem chuyện anh lái xe đưa cô đi rất xa để bán hoa, còn có cây kem, nói cho Hứa Trầm Ngâm nghe.
Hứa Trầm Ngâm nói: “Chị chưa gặp qua anh ta, nhưng nghe em kể, anh ta thực săn sóc.”
Đường Li không phản bác, cô nghiêm túc nghĩ nghĩ, chỉ cần nhìn từ ngoài, Trình Thiệu Đường cũng không giống người săn sóc.
Đến khi cô rửa mặt xong, Hứa Trầm Ngâm cũng không hỏi thêm gì cô, Đường Li cho rằng Hứa Trầm Ngâm ngủ, thử tính gọi tên cô ấy, không nghĩ đến cô ấy thế nhưng đáp lại: “Làm sao vậy?”
“Lúc xuống xe, anh ấy hỏi em một câu.”
Hứa Trầm Ngâm rất có hứng thú: “Hỏi cái gì?”
Đường Li nói: “Anh ấy hỏi em còn có gì muốn nói hay không.”
Đường Li mệt mỏi một ngày, nếu thực sự có gì muốn nói, vậy cũng nhất định là phía trước cùng anh nói câu cám ơn, nói qua quá nhiều lần, tựa hồ có chút không thú vị.
Chính là Hứa Trầm Ngâm lại cười: “Chị đoán anh ta muốn nghe chính là ngủ ngon, đáng tiếc em không có đáp lại.”
Đường Li: “……”
——
—-
Lời nói Trình Thiệu Đường muốn nghe, Đường Li vô pháp biết được, nhưng sau bị Hứa Trầm Ngâm đánh tỉnh, cô cẩn thận mà gửi một cái tin nhắn cho người ta.
Tin nhắn thực ngắn, chỉ có hai chữ.
“Ngủ ngon.”
Anh cũng đáp lại thật sự nhanh.
Một ngày mới đến cửa hàng, Trần Phàm cứ theo lẽ thường cùng cô chào hỏi, thấy cô mang đến bó hoa, thập phần kinh ngạc. Đường Li chỉ nói, hôm nay là ngày cuối cùng bán hoa.
Dựa theo kế hoạch của Đường Li, sau khi sử lý xong tất cả bó hoa, liền không tính toán tiếp tục bày quán, công việc này cô từng có thể nghiệm, biết rõ việc buôn bán này rất quan trọng thời gian, địa điểm và vận khí.
Kiếm mấy trăm, cũng đủ để mời Hứa Trầm Ngâm và Tần Chinh ăn cơm.
Thời gian kế tiếp, cô chỉ cần làm tốt việc làm thêm ở tiệm cà phê, sau đó tập trung học tập.
Thời điểm giữa trưa, Đường Li nhận được tin nhắn của Trình Thiệu Đường, tin nhắn kia tuy rằng không có truyền đạt tới tin tức tốt, nhưng Đường Li tỏ vẻ lý giải.
Nội dung cụ thể là anh muốn đi công tác, hôm nay không có biện pháp bồi cô.
Đường Li trầm mặc mà nhìn chữ bồi kia, trả lời anh nói không sao cả.
Giữa trưa ngày hôm đó, Trần Phàm đặc biệt có hứng thú mà kéo cô nói chuyện phiếm, tựa hồ là ngày hôm qua còn không có nói tận hứng, mà Trần Phàm trước sau lớn hơn cô vài tuổi, đều là người tha hương đến đế đô, cảm giác trên người anh ấy có một loại rất thích lên mặt dạy đời.
“Em có thể đi làm người mẫu.” Trần Phàm nghiêm trang mà nói: “Đế đô bên này có rất nhiều con đường, các loại tài khoản tự truyền thông đều có thể gửi bài, em có thể thử xem.”
Đường Li cười nói: “Anh cảm thấy em có thể sao?”
Trần Phàm: “Còn phải nói.”
Đường Li: “Em không nghĩ tới….”
Ý tưởng của cô nói ra đại khái sẽ dẫn tới người khác chê cười, cô chỉ là muốn lợi dựng hiệu ứng Internet bán hàng hoá nhiều hơn, thu lợi từ giữa, mà ý tưởng này cũng theo bán hoa giảm bớt rồi dần dần tiêu trừ.
“Em có thể thử xem.” Trần Phàm nhìn cô, tư thái tuỳ ý nói: “Anh có người bạn, lớn lên cũng thật xinh đẹp, vóc dáng không cao bằng em, ở đại học làm thêm việc người mẫu, tiền lương làm thêm thậm chí cao hơn cả công việc chuyên ngành của cô ấy, nhưng cô ấy cảm thấy môi trường không tốt lắm, cũng không quá ổn định, cho nên vẫn luôn không có làm thành việc chính, tương đương với để lại cho mình đường lui.
Đường Li: “Môi trường đó như thế nào?”
Trần Phàm trầm mặc một chút: “Giống như giới giải trí mini.”
Đường Li không nói chuyện.
Trần Phàm cho rằng cô không hiểu, tiếp tục giải thích: “Có chút loạn, nhưng làm tốt là rất kiếm tiền.”
Đường Li nói: “Em có thể thử một chút.” Lại bổ sung: “Lướt qua liền ngừng.”
Đường Li nói thử, cũng không phải lập tức liền thử.
Làm thêm đến gần tháng mười một, Đường Li cũng chưa gặp lại Trình Thiệu Đường.
Bất quá, không gặp cũng không đại biểu không liên lạc, khi cô đăng status mới trong vòng bạn bè, anh sẽ ấn thích.
Ngày thường cô rất ít đăng, nhưng gần đây lại phá lệ đăng nhiều.
Đường Thi Anh gọi điện tới làm cô ở vòng bạn bè sinh động một chút, cho dù không thể liên hệ tuỳ thời cũng có thể biết được tình hình gần đây của cô.
Đường Li tạm thời đem lý do này làm nguyên nhân thường xuyên đăng bài.
Đường Li cứ theo lẽ thường đi học, sau kỳ nghỉ quốc khách dài hạn, bạn cùng phòng đều trở lại, trừ bỏ Tống Tử Ngọc cùng Trình Lập Thu, còn có chưa từng gặp mặt Tư Mộng.
Cô ấy cùng trong tưởng tượng của Đường Li không quá giống nhau, nói cách khác, hai người còn lại trong ký túc xá cũng tượng tượng không đến, kỳ nghỉ hè bạn cùng phòng về quê lái xe máy té ngã gãy tay, là cái tính đàn ông.
Tư Mộng phá lệ hưng phấn, tự giới thiệu xong, nhờ các bạn cùng phòng quan tâm, cười tán dương, không nghĩ tới bạn cùng phòng đều là mỹ nữ.
Tống Tử Ngọc cùng Đường Li hiển nhiên bị khí thế của Tư Mộng kinh sợ, chỉ có Trình Lập Thu, vỗ vỗ ngực tot vẻ không quan hệ, có hai vị chị gái ở, làm Tư Mộng cứ việc yên tâm.
Bất quá hiển nhiên, Trình Lập Thu bảo đảm là có thời hạn, thực mau cô ấy cùng Tư Mộng liền bởi vì các loại vấn đề phát sinh, vô pháp hoà bình.