Có thế nào tôi cũng không nghĩ đến việc em ấy đột ngột xuất hiện tại hôn lễ của bạn cũ sau khi vứt bỏ tôi rồi biến mất. Em nâng đôi bàn tay mảnh khảnh vuốt chiếc cốc trên bàn như véo lên chiếc cổ mảnh mai của tôi. Thanh âm của người ấy có chút run run, ngay khi tôi hiểu em định nói gì, tôi mới phát giác nhận ra ngữ khí của em vào thời điểm đó thật sự giống Giang Thành Tử* đến trăm ngàn lần, vô số câu nói rất khó quên, không thể nào quên được. Em nói: “Anh có tin không…… Tình yêu là một loại bản năng.” Mãi sau này, tôi mới hiểu ý nghĩa trong câu nói ấy. *Giang Thành Tử - Ất Mão chính nguyệt nhị thập nhật dạ ký mộng - là tác phẩm của Tô Thức. Về bài thơ các bạn có thể đọc trên Thi Viện.