Đã hai năm kể từ khi một chương trình được gọi là Thế giới nhân tạo ra mắt, nhưng phải tới tận bây giờ, cô mới có điều kiện dùng thử nó. Ba mươi giây sau khi cô chạm vào biểu tượng Truy cập trên chiếc …
Đã hai năm kể từ khi một chương trình được gọi là Thế giới nhân tạo ra mắt, nhưng phải tới tận bây giờ, cô mới có điều kiện dùng thử nó. Ba mươi giây sau khi cô chạm vào biểu tượng Truy cập trên chiếc Dreamer mới sắm (ba mươi giây là thời gian mặc định, thời gian hẹn giờ kết nối tới máy chủ sau khi người dùng truy cập, theo như họ nói là để người sử dụng có thời gian ổn định vị trí trước khi kết nối, bởi họ sẽ không thể cử động sau khi kết nối, và sẽ rơi vào một trạng thái tương tự như khi đang ngủ), ánh sáng dần biến mất khỏi đôi mắt cô. Trước mắt cô không có gì hơn là một màu đen vô tận, và dòng chữ xuất hiện vài giây sau.
Xem Thêm
Chương 4: Động của những người chết!
Ruvy giương cung, ánh mắt nó hướng về phía một sinh vật nửa người nửa sói, với thân hình to gấp ba lần nó được bao phủ trong lớp lông dày màu xám. Scarlet Steel Bow đã trở nên quá quen thuộc, tới mức nó hầu như không cần phải ngắm kỹ, mũi tên cũng có thể cắm đúng vào mục tiêu. Nó bình thản thả tay, và mũi tên lao vυ"t đi trong không khí. Một tia lửa lóe lên khi mũi tên cắm ngập vào cổ họng con mồi của nó. Con quái rú lên đau đớn, rồi gục xuống đất.
Dòng thông báo hiện lên ngay khi mũi tên của Ruvy kết liễu con Werewolf xấu số. Nó máy móc rút thêm một mũi tên và lắp vào cung. Nheo mắt ngắm một cách hời hợt, nó buông tay, và mũi tên cắm phập vào ngực một con Werewolf khác.
Ruvy thở dài, đặt cây cung sang một bên và mở bảng thông số.
Nhờ Scarlet Steel Bow, Attack của nó tăng khoảng 600, và với những món đồ nhận được từ tên DP để mua cho anh ta một lượng lớn bình HP, nó tăng được gần 1000 điểm Defense, chưa kể các chỉ số khác. Không những thế, sau hơn một ngày trong thế giới ảo, nó cũng tăng lên được hai cấp độ, học thêm một số kỹ năng mới, và mua được khá nhiều tên loại tốt nhờ số tiền bán những món đồ thừa từ cuộc giao dịch với tên DP. Đối với nó, Werewolf trở nên quá yếu và nhàm chán. Hơn một ngày trời, nó không có việc gì làm ngoài ngồi vắt vẻo trên ngọn cây và tỉa từng con Werewolf. Mặc dù kiếm Exp và Gold thế này thật dễ dàng và nhàn hạ, nó bắt đầu cảm thấy nhớ cảm giác con tim như muốn nhảy khỏi l*иg ngực khi tiếng gầm rú của con quái vật đồ sộ đang ngày một gần, nhớ việc cắm đầu chạy thục mạng trong khi vẫn phải đảo mắt tìm kiếm những vị trí có lợi hoặc một thời cơ thích hợp để phản công, với con boss có thể tiễn nó khỏi thế giới ảo chỉ bằng vài đòn tấn công, nhớ cảm giác tuyệt vọng khi đòn tấn công dứt điểm của con quái đang cận kề trong khi lượng HP của nó chỉ còn chút ít, nhớ cảm giác sung sướиɠ tột độ khi lượng Exp của một con quái mạnh hơn nó nhiều lần chảy vào.
Nó không muốn chỉ ngồi một chỗ và trở nên nhàn rỗi như thế này. Nó bước vào Terra Somniare, vào thế giới này, là để ngừng việc ngồi một chỗ và không làm gì cả. Nó bước vào thế giới này là để tận hưởng những cuộc phiêu lưu.
“Đã phiêu lưu là phải mạo hiểm!”
Nó nghĩ vậy, và nhảy xuống đất từ độ cao hơn mười mét một cách chuyên nghiệp.
“Tuy nhiên, cũng chỉ nên mạo hiểm vừa đủ thôi…”
Nó dè dặt đưa mắt nhìn một con Wolf King cách đó chừng hai mươi mét, đang lang thang trong địa bàn một cách bình thản. Đi vòng qua Wolf King cùng bầy sói dưới quyền, nó hướng về phía Nam của khu rừng.
Ngoài khu vực đồng bằng thuộc lãnh thổ của Ortus Kingdom nằm ở rìa Tây khu rừng, Lumenwood được bao phủ bởi núi và những dãy núi. Cũng như vùng biển Muriel nằm về phía Tây Ortus Kingdom, những dãy núi bao quanh Lumenwood đầy rẫy quái vật hàng boss ở cấp độ mà sau suốt hai năm kể từ khi Terra Somniare chính thức ra mắt, chưa một người chơi nào có thể đánh bại được. Tuy nhiên, dưới chân những ngọn núi là vô số những hang động tự nhiên chứa đầy quái vật với đủ loại cấp độ, là những bãi săn lý tưởng cho các tổ đội. Ruvy thường tránh xa nơi đó, vì class của nó không thích hợp chiến đấu với lượng lớn quái vật, và vì nó luôn đi một mình. Tuy nhiên, sức mạnh của nó đã tăng lên đáng kể, và nơi nó đang hướng tới là một nơi khá thuận lợi cho việc chiến đấu đơn độc.
Cave of the deads.
Người ta kể rằng, xưa kia, một trận chiến lớn đã diễn ra ở đây, giữa quân đội hoàng gia và binh đoàn quái vật. Những chiến binh của đội quân hoàng gia đã thắng thế, và đánh đuổi lũ quái vật khỏi Ortus Kingdom. Họ đuổi theo tiêu diệt những con quái vật chạy trốn tới tận cùng của Lumenwood, và dồn chúng vào hang động này. Tuy nhiên, họ không ngờ rằng mình đã bị phục kích. Cửa hang bị chặn lại, và từ trong những hang động tăm tối, từng đoàn quái vật tràn ra.
Không một binh sĩ hoàng gia nào trở lại sau cuộc thảo phạt ấy. Năm này qua năm khác, thân thể họ dần mục ruỗng, linh hồn họ dần nhuốm đen. Họ quay trở lại thế giới khi cơ thể chỉ còn là những bộ xương vận trên người những trang bị gỉ sét và quá khổ, với linh hồn đã bị bán cho loài quỷ dữ.
Cave of the deads, một hang động tràn đầy những Skeleton với cấp độ khoảng trên dưới 200. Chúng thường đi thành từng đội tám người, với trí thông minh cũng như khả năng phối hợp cao hơn Werewolf, cùng với sức sát thương cao do được trang bị vũ khí kim loại đầy đủ thay vì “vũ khí tự nhiên”, nhưng khả năng phòng thủ và lượng HP lại kém hơn rất nhiều. Ngoài ra, địa hình chật hẹp của Cave of the deads cũng tạo lợi thế cho những người luôn chiến đấu một mình như Ruvy. Theo tính toán của nó, chỉ cần đứng ở một đoạn hang thật hẹp, dùng cung tên dụ một nhóm Skeleton lại gần, và tỉa từng tên trong khi chúng còn đang loay hoay chui vào tấn công nó.
Trời đã gần sáng tại Lumenwood khi Ruvy tới được cửa hang Cave of the deads. Nó đi săn cả đêm và ngủ bù vào buổi sáng, ngay trên một cành cây lớn để tiết kiệm thời gian đi lại, cũng như tận dụng lượng Exp tăng lên do những con quái vật trở nên mạnh hơn khi màn đêm buông xuống. Dù sao thì, khi đã ở một vị trí an toàn, nó chẳng việc gì phải lo lắng về chuyện quái vật mạnh lên.
Tuy nhiên, nơi mà nó sắp thâm nhập sẽ là một thế giới hoàn toàn khác.
Nó lưỡng lự, tự hỏi liệu mình có nên chờ tới khi mặt trời mọc rồi mới tiến vào Cave of the deads. Nhưng rồi, nó hít một hơi thật sâu, nắm chắc cây cung trong tay, và bước vào cửa hang.
Một luồng không khí mát lạnh phả vào mặt Ruvy khi nó đặt chân vào Cave of the deads. Những dòng thông báo hiện lên cùng với hiệu ứng tăng Exp cho mỗi người chơi đi đến một vùng đất khác lần đầu tiên. Nó chầm chậm bước đi trong lối vào chật hẹp của Cave of the deads. Sau một lúc, vách hang mở rộng ra thành một động lớn với bán kính chừng năm mét, xung quanh là những lối đi nhỏ chỉ vừa đủ cho một người đi qua. Động tối như hũ nút, chỉ có ánh sáng le lói phát ra từ ngọn đuốc chưa cháy hết một nửa của ai đó thắp lên từ trước.
“Vậy là có người đến trước mình, có lẽ nên tìm đường nào mà họ chưa đi qua để tiện săn quái.”
Ruvy nghĩ vậy, và chầm chậm ngó vào một lối đi nhỏ.
Có một người chơi cao lớn đã ở sẵn trong đó, đang đứng giữa con đường. Thân hình to lớn của anh ta án ngữ cả lối đi chật hẹp.
“Ở đây không được rồi!”
Nó rời khỏi lối đi thứ nhất, và tìm tới lối đi bên cạnh. Một người chơi khác đang ung dung đi từ phía trong động hướng ra ngoài, về phía nó.
“Có lẽ người đó đã săn hết Skeleton trong khu vực này? Hoặc là có quá nhiều người ở đó để có thể săn quái? Dù lý do là gì thì cũng nên tìm chỗ khác thôi.”
Nó tiếc nuối quay ra, và tiếp tục ngó vào lối đi thứ ba.
Cũng có người, và anh ta còn đang nhìn về phía nó, như thể bất mãn vì có kẻ định chiếm bãi săn của mình.
“Ở đây cũng không được, chẳng lẽ cái hang này đông người đến thế sao?”
Nó chán nản than trời, và tiếp tục đi về phía lối đi tiếp theo.
Đó là lúc, nó cảm thấy có điều gì đó hơi bất hợp lý.
Ngay lập tức, nó xoay người, co cẳng chạy về phía cửa động.
Lumenwood là một khu rừng rộng lớn với vô số những bãi quái vật, cũng như những hang động và hầm ngục thuận lợi cho việc săn quái. Tuy nhiên, nó chưa bao giờ nghe thấy rằng Cave of the deads là một trong số đó. Không những thế, nơi đây thường khá vắng vẻ như bất cứ hang động nào nằm rải rác quanh khu vực phía Nam Lumenwood.
- Đi đâu mà vội thế cô em, ở lại chơi thêm chút nữa chứ?
Nó đứng khựng lại khi thấp thoáng phía cửa động, một người chơi khác đã đứng đó tự bao giờ. Hắn ta ung dung tiến về phía Ruvy và cất tiếng.
Nó thận trọng quay đầu về phía sau, những người chơi mà nó thấy ở các lối đi cũ và cả ở những lối đi nó chưa hề tìm kiếm chậm rãi tiến về phía nó.
Một số lượng lớn người chơi ở trong một hang động cấp trung là điều không bình thường chút nào.
Ánh sáng mờ mờ từ ngọn đuốc cháy dở chiếu lên những con người xung quanh nó, nhưng ánh sáng hoàn toàn không chạm được tới bọn họ, bởi cơ thể họ được bao phủ bởi một luồng không khí u ám và mờ mịt.
Dark Player!
Tệ hơn nữa, một nhóm DP có tổ chức.
Cave of the deads được biết đến là địa điểm lý tưởng cho việc mai phục. Đáng lẽ nó nên lường trước việc này.
- Các ngươi muốn gì?
Nó nắm chắc cây cung, tỏ vẻ cứng cỏi. Những món đồ nó đang mặc chỉ thường được vận trên người những Archer với cấp độ cao hơn nó rất nhiều. Biết đâu, bọn chúng sẽ e dè.
- Ồ, bọn này chỉ muốn đàm đạo với cô em một chút thôi mà!
Tên đứng chặn cửa hang, kẻ có vẻ là nhóm trưởng nhếch mép, trong khi những tên đồng đội của hắn đang từ tốn rút vũ khí ra và chĩa vào nó.
- Xin lỗi! Tôi không rảnh!
Nó nói, trong khi cố gắng tìm cách thoát thân.
Trước tiên, nó không thể đăng xuất, bởi khi nó đăng xuất thì nhân vật của nó sẽ vẫn hiện hữu trong thế giới ảo như một thực thể trong trạng thái ngủ, và trong lúc nhân vật của nó chìm vào giấc ngủ, những kẻ này có thể tùy ý lột sạch đồ của nó.
Tiếp theo, nó không thể đấu lại những kẻ này. Có thể nó sẽ đủ khả năng đánh bại một trong số bọn chúng với những trang bị mới, nhưng nó đã thấp thoáng thấy có thêm nhiều tên DP đứng canh gác lối vào phía sau tên nhóm trưởng. Còn sau lưng những kẻ còn lại, chắc chắn là một lượng lớn Skeleton. Nếu nó có thể nhanh chóng gϊếŧ được một kẻ trong số chúng và mở đường máu thoát thân, nó sẽ bị kẹt giữa một đội Skeleton và một nhóm DP ngay lập tức xông tới.
Nếu nó chết, không những một lượng lớn những chỉ số của nó sẽ vĩnh viễn mất đi và bị khóa quyền truy cập trong một khoảng thời gian khá dài, những món đồ của nó có thể sẽ rơi ra, hoặc sẽ bị phá hỏng trong khi chiến đấu, cũng như một lượng lớn Gold nó dành dụm được nhờ bán những món đồ cũ và đồ nó không dùng đến từ cuộc giao dịch lúc trước.
- Ô hô, cô em muốn đi thì cũng được thôi, nhưng sau cuộc nói chuyện thân mật giữa chúng ta, có lẽ cô em nên để lại cho bọn anh một chút quà lưu niệm chứ nhỉ!
Một lũ cướp!
Nó nghĩ, trong khi cố nhớ lại vẻ mặt đáng sợ của tên DP mà nó gặp hai ngày trước. Với vẻ mặt đó, anh ta hẳn có thể đuổi bất cứ tên cướp nào như lũ này chạy mất dép.
- Ha! Vậy thế này thì sao? Biến hết đi, trước khi ta tiễn từng đứa các ngươi khỏi game!
Nó cố ra vẻ cứng cỏi, trong khi rút một mũi tên, và nhắm thẳng vào một tên trong số những DP.
- Ê mày, liệu chúng ta có nhầm đối tượng không?
- Nhìn kìa, con nhỏ đó mặc toàn đồ xin đấy!
- Bọn Archer này hay mặc đồ cấp thấp nữa …
Ruvy thầm thở phào khi nghe những tiếng thì thầm của lũ DP. Chúng đã mắc bẫy.
- Đồ ngu! Nếu nó khỏe thật thì sao lúc nãy nó phải chạy? Chúng mày đông gấp mấy lần nó đấy! Kiểu gì chẳng có đứa tiếp cận được nó! Bọn Archer này mà vào tầm gần thì phế lắm! Cứ xông lên cả lũ! Chúng mày có chết thì tao chia phần nhiều hơn cho!
“Chết tiệt! Tên phá đám!”
Ruvy rủa thầm khi tên trưởng nhóm chỉnh đốn lại tinh thần lũ đàn em. Bọn chúng gật gù đồng tình, và nhất loạt xông tới nó.
Giương cung lên, nó đã chuẩn bị sẵn kỹ năng mạnh nhất mà nó có. Ít nhất, nếu có chết, nó cũng phải lôi được vài tên chết cùng.