“Thần có thể thật sao?”
“Đừng lo, dù ngươi có tiêu diệt nó cũng không sao cả.”
Momonga nhún vai, vẻ không thèm quan tâm. Sức mạnh của cây trượng cho phép mỗi ngày triệu hồi hỏa nguyên tố tinh linh một lần. Nói cách khác thì qua ngày mai có thể gọi về một con khác. Bởi vậy cho dù tiêu diệt nguyên tố tinh linh này thì cũng không có tổn thất gì quá lớn.
“A, thần đột nhiên nhớ ra có chút chuyện chưa xử lí, cho nên…”
“Mare.”
Một bàn tay giữ chặt cổ áo của Mare, đập tan cái âm mưu đào tẩu của thằng bé. Có thể nói là bà chị của hắn hoàn toàn không cho hắn thoát khỏi trận đấu này. Đối với Momonga mà nói, hai đứa nhóc con này chỉ có bề ngoài là giống nhau, còn tính cách bên trong thì đối nghịch nhau hoàn toàn, khuôn mặt Aura thì tươi cười, còn khuôn mặt của Mare thi đông cứng lại, tựa như sắp ngất xỉu đến nơi.
Mare bị Aura cứng rắn lôi đến trước hỏa nguyên tố. Ánh mắt không ngừng nhìn đông nhìn tây, tìm kiếm chút thương hại từ phía Momonga.
Nhưng mà trong cái trường hợp này thì Momonga đang ôm tâm trạng xem kịch, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt cún con của Mare.
“Được rồi, hai người các ngươi vui đùa với nó một chút đi, mà nếu không may bị thương thì đừng tính lên đầu ta đấy nhé.”
“Kay--.”
Aura mười phần hưng phấn đáp lại, xen lẫn trong đó vài tiếng kêu uể oải của Mare. Momonga cảm thấy Mare sẽ không có chút oán trách nào cả, đồng thời, anh muốn thử nghiệm mức độ liên kết của mình với quái vật mà mình triệu hồi, do đó anh mới hạ lệnh cho cặp song sinh tấn công hỏa nguyên tố tinh linh này.
Đối mặt với ngọn lửa cuồng bạo phát ra từ tinh linh, Aura và Mare áp dụng chiến thuật khi 1 vs 2. Aura dùng cây roi của mình chống lại những ngọn lửa, trong khi Mare đứng ở phía sau dùng ma thuật để thương tổn đối thủ.
“Xem ra chúng có vẻ rất thành thạo!!”
Momonga rời tầm mắt khỏi trận chiến, không có ý nghĩa, level kém nhau quá xa. Anh bắt đầu suy nghĩ đến việc thu thập thêm thông tin về thế giới này.
Ma thuật và vật phẩm kích hoạt đã được xác nhận. Như vậy tiếp theo là phải điều tra về những trang bị khác. Đặc biệt là…quyển trục, pháp trượng, đũa phép… tất cả đều là vật phẩm ma thuật.
Scroll là loại vật phẩm tiêu hao, pháp trượng và đũa phép là hai loại vật phẩm phải tính toán chính xác sức chịu đựng của chúng trước khi đem ra sử dụng
(Chú thích: độ bền của vật phẩm).
Momonga sở hữu số lượng vật phẩm ma thuật cực kì lớn. Trên cơ bản thì anh cảm thấy tiếc khi sử dụng chúng, cho nên không phải tình huống bắt buộc thì anh không bao giờ sử dụng các loại vật phẩm tiêu hao này. Thậm chí khi đối mặt với những con boss mạnh nhất thì Momonga cũng không tình nguyện sử dụng vật phẩm hồi phục cao cấp. Cái này không phải là tính cách cẩn thận mà anh chính là một tên thần giữ của, keo kiệt cũng không thể mô tả hết tính cách đó được. Bởi vậy mà vật phẩm không ngừng tích lũy, số lượng hiện tại có thể nói là một con số đáng sợ.
Trong Yggdarsil, Momonga giữ tất cả vật phẩm của mình trong rương đồ. Nhưng hiện tại thì cái rương đó chạy đi nơi nào đây?
Momonga nhớ lại động tác mở rương đồ, đưa tay lên không trung và bắt đầu tìm kiếm. Bàn tay xương xẩu lướt ngang qua không gian và biến mất.
Bỗng nhiên, bàn tay Momonga quét ngang một cái. Lúc này không gian trước mặt Momonga vốn trống rỗng hiện ra một ô cửa nhỏ, bên trong có một vài cây pháp trượng được tạo hình khá đẹp. Cái ô cửa này giống hệt như hòm đồ trong Yggdrasil.
Bàn tay Momonga di chuyển dọc theo cạnh của ô cửa, hình ảnh lần lượt thay đổi, Sroll, đũa phép, vũ khí, áo giáp, các loại trang sức, ngọc, đá quý, thuốc hồi máu…Như đã nói, số lượng vật phẩm cực kì kinh người.
Momonga cười khẽ, trong lòng cảm thấy an tâm không ít.
Hiện tại, nếu tất cả mọi người tại Nazarik phản bội mình, thì mình cũng có khả năng tự bảo vệ bản thân.
Nhìn cuộc chiến của cặp sinh đôi và hỏa tinh linh, Momonga không khỏi tự hỏi.
Bọn họ vẫn là NPC sao?
Không, họ bây giờ đã có suy nghĩ và ý thức không kém gì nhân loại. Nếu là một chương trình thì không thể nào biểu ra tình cảm tinh tế đến như vậy. Hẳn là do một nguyên nhân nào đó mà những NPC này mới có thể trở thành nhân loại.
Rốt cuộc thì thế giới này đã xảy ra chuyện gì?
Không thể nào biết được. Nếu nơi này có thể sử dụng ma thuật của Yggdrasil, như vậy có thể coi nơi này vẫn là thế giới game Yggdrasill, nhưng theo những gì vừa trải qua thì lại không giống như thế giới game. Đến tột cùng thì nơi này là thế giới game hay một thế giới khác? Hẳn là một trong số đó đi. Mặc dù vẫn có chút lạ lùng.
Nếu những năng lực của Yggdrasil vẫn còn tồn tại, có thể kết luận rằng tất cả mọi thứ trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick này, quái vật cho đến NPC, tất cả đều căn cứ trên dữ liệu của Yggdrasil, như vậy thì không có ai là kẻ thù của anh.
Vấn đề là họ không còn là những dữ liệu điện tử nữa.