- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Osin Không Biết Cười
- Chương 17: Sao Băng
Osin Không Biết Cười
Chương 17: Sao Băng
Ps:Cái chương này không phải mình sao chép của ai nha..cái này là hôm trước mình xem trên tivi nó bảo là VN có mưa sao băng hại mình mới 3h sáng đã mò dậy.
Cả ngày hôm đó nó trốn luôn ở trong phòng không chiệu ra ngoài chẳng biết là nó làm gì hắn có gọi thế nào nó cũng không trả lời làm hắn rất lo lắng
Đến tối sự kiên nhẫn của hắn đã đạt đến giới hạn hắn đang đứng trước phòng nó lấy đà phá cửa xông vào thì đúng lúc đó cánh cửa phòng nó mở toan ra làm hắn không phản ứng kịp ngã nhào vào đè lên người nó và kết qủa là mặt đối mặt mũi chạm mũi và...môi chạm môi...kiss
Khi môi hắn vừa chạm vào cánh hoa đào mỏng manh của nó thì cả thân thể hắn như có một luồng điện chạy qua làm hắn bất động trái tim lại đập mạnh mẽ phải mất đến 10phút hắn mới dần lấy lại cảm xúc đứng dậy rồi đỏ mặt bỏ đi.
Còn nó đôi mắt lạnh lùng vô cảm khẽ nhìn theo bóng lưng hắn khuất dần sau cánh cửa bàn tay nhỏ bé khẽ xoa nhẹ lên cánh môi.
Tối hôm đó nó đang ngồi xem phim"Em Là Bà Nội Của Anh" do Miu Lê thủ vai chính thì hắn chạy xuống mặt cười hí hửng
-Osin đi ngắm sao với tôi đi..tôi vừa nghe nói 2giờ sáng mai sẽ có mưa sao băng đấy_Hắn vừa cười nói vừa kéo tay nó lôi đi,hắn đưa nó lên một căn phòng được làm bằng thủy tinh trong suốt đặc ở ngoài khu sân thượng của biệt thự bên trong căn phòng thủy tinh chỉ có một chiếc giường màu trắng tinh
-cô nhìn xem trời hôm nay có đẹp không_Hắn nhìn nó cười rồi nhìn lên bầu trời ban đêm không có đến một gợn sóng,những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời thật đẹp và kì bí.
Nó nằm cạnh hắn ánh mắt cũng ngước lên nhìn bầu trời,rồi đôi mắt đen vô cảm của nó từ từ khép lại thân hình nhỏ bé khẽ cuộn tròn lại,cái đầu khẽ nhụi vào vai hắn vòng tay ôm chặt vòng ngực rộng của hắn khẽ tìm kiếm sự ấm áp.
Trước hành động lạ lùng hết sức thân mật của hắn khẽ làm hắn giật mình trong vài phút sau đó cánh môi lại khếch lên quay đầu đối mặt với nó,rồi vòng tay ôm lấy nó vào lòng
-Osin..cô thật biết cách làm người ta yêu đấy_Hắn vừa cười vừa vuốt ve khuôn mặt nó,hắn chăm chú nhìn nó nhìn từng biểu cảm trên khuôn mặt lúc nó ngủ tựa như một thiên thần nhưng có đều thiên thần này lại lạnh giá vô cùng.
Cứ thế hắn cứ nằm đó nhìn nó ngủ thời gian cũng vì thế mà trôi qua rất nhanh..
-Osin...osin..dậy đi sắp 2giờ sáng rồi.._Hắn lay nhẹ người nó như chỉ thấy đôi mắt nó khẽ nhiếu lại sau đó lại rúc đầu vào lòng ngực hắn ngủ tiếp.Hắn thì chỉ khẽ lắc đầu nhìn nó rồi lại ngức lên bầu trời ngắn sao
-Tít..tắc..tít..tắc..tưnggg.._và thời khắc quan trọng cũng đã đến đúng vào lúc 2giờ sáng trên bầu trời đầy sao khẽ chuyển động 1..2..3..4....100...rồi cả ngàn cả vạn vì sao cứ thay phiên nhau rơi xuống tạo thành khung cảnh rất tuyệt khiến hắn không sao chớp mắt.
Truyền thuyết kể rằng đôi tình nhân nào nắm tay nhau ngắm mưa sao băng sẽ hạnh phúc suốt đời,suốt kiếp.Trong khoảnh khắc đó hắn cũng nắm tay nó nắm rất chặc rồi khẽ ngắm mắt cầu nguyện nhưng chẵng ai biết đều hắn ước là gì.
-Thiên thần..anh nhất định sẽ làm em hạnh phúc_Hắn khẽ cười rồi hôn lên mái tóc của nó,đôi mắt đen cũng từ từ ngắm lại rồi dần chìm vào giấc mộng đẹp.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Osin Không Biết Cười
- Chương 17: Sao Băng