Mấy ngày sau, chỉ cần Lâm Quán Quán mở máy là nhận được vô số cuộc gọi từ những dãy số lạ, đều là phóng viên với fans của Phan Tịnh Vân gọi đến.
Phóng viên hỏi cô như súng máy.
Fans cũng vừa mở lời là bắt đầu chửi mắng, sau cùng cô dứt khoát tắt máy.
Không đi quay phim lại vô cùng nhàn nhã, Lâm Quán Quán mỗi ngày đều ở trong phòng bệnh chăm sóc Tiêu Lăng Dạ và Lâm Duyệt, nói chuyện với hai người họ, buồn chán thì lại tìm kênh giải trí xem dạo này giới giải trí có chuyện gì không, kết quả là cơ bản kênh giải trí nào cũng đưa tin về cô, Lâm Quán Quán cũng mắt hứng xem.
Trong trường hợp này, Lâm Quán Quán lại nổi lên bằng một cách thức rất là kỳ cục – nỗi lên vì bị mắng chửi!
Thậm chí, weibo cũng đang nỗi lên một vấn đề.
Tên gọi là – Lâm Quán Quán cút ra khỏi giới giải trí.
Đối với những tin tức thế này, cô không quan tâm. Những người xung quanh cô lại rất lo lắng, Lâm Duyệt đã buồn rầu mắy ngày nay rồi.
“Quán Quán, sao em không giải thích đi, mấy người đó mắng khó nghe quá đi.”
“Giải thích?” Lâm Quán Quán lắc đầu, “Em bây giờ nói cái gì cũng sẽ bị nói là che đậy, nếu đã như vậy thì dứt khoát im lặng luôn!”
“Vậy cũng không thể để mặc bọn họ mắng chửi được!”
“Yên tâm đi, sẽ sớm lắng xuống thôi.”
Phòng thay đồ trong đoàn phim.
Lý Mưu gọi Phan Tịnh Vân và Lâm Vi đến, đuổi hết mọi người ra ngoài. Mọi người vừa đi hết, ông lập tức phát hỏal “Phan Tịnh Vân! Tôi không cần biết cô với Lâm Quán Quán có ân oán cá nhân gì nhưng ân oán cá nhân thì giải quyết cá nhân với nhau. Cô phát tán tin tức trên mạng thế này làm chậm trễ tiến độ quay phim, cô rốt cuộc là muốn làm gì?!”
Lý Mưu gọi riêng Phan Tịnh Vân và Lâm Vi đến, mắng Phan Tịnh Vân xong ông lại quay ra mắng Lâm Vi, “Còn cô nữa! Cái bài weibo đấy của cô là sao hả? Còn chưa thấy chuyện đủ lộn xôn hay gì?”
Vẻ mặt Lâm Vi áy náy, “Xin lỗi đạo diễn, weibo của tôi vẫn luôn do người đại diện quản lý, có lẽ là nghĩ Phan Tịnh Vân cùng công ty với tôi nên mới chia sẻ lại weibo……Sau khi thấy tôi lập tức bảo cô ấy xóa bài đi rồi.”
Vẻ mặt vô tội cộng thêm áy náy của Lâm Vi ngược lại khiến cho Lý Mưu nén giận lại ở trong lòng, phát ra không được mà nuốt xuống cũng không xong!
“Cô trở về quay phim trước đi.”
Lâm Vi gật gật đầu, “Vâng, đạo diên!”
Lâm Vi vừa đi, lửa giận đầy ắp của Lý Mưu lại nhắm vào Phan Tịnh Vân, “Tôi không cần biết cô làm kiểu gì, lập tức thanh minh trên weibo cho tôi!”
Trước đây, Phan Tịnh Vân vô cùng kính trọng Lý Mưu, nhưng từ khi cô ta “phát hiện” “mối quan hệ không đứng đắn” giữa Lý Mưu và Lâm Quán Quán thì Lý Mưu trong lòng cô ta lập tức liền rớt xuống bệ thờ, cô ta ghét Lâm Quán Quán, giờ ngay cả Lý Mưu cô ta cũng khinh miệt rồi.
Nghe Lý Mưu nói vậy, cô ta hừ lạnh một tiếng, “Sao hả? Đạo diễn Lý đang đau lòng sao?”
Lý Mưu cau mày, “Cô có ý gì?”
“Có ý gì trong lòng đạo diễn không phải là rất rõ sao? Cái gì mà ân oán cá nhân thì giải quyết cá nhân chứ, nói thẳng ra là không muốn tôi động tay với Lâm Quán Quán nữa chứ gì. Chỉ bởi vì Lâm Quán Quán là tình nhân nhỏ bé của ông sao? Đạo diễn, vợ ông có biết chuyện này không? Ông nói xem, nếu như vợ ông mà biết được thì sẽ cãi nhau với ông thế nào nhỉ?”
Lý Mưu tức giận, ông đập tay vào bàn trang điểm, “Phan Tịnh Vân, cô đang nói vớ vẫn cái gì vậy?”
Phan Tịnh Vân dựa vào vách tường ở sau lưng, uễ oải nói, “Đạo diễn đang kích động đấy ư? Ha ha, uỗng cho tôi trước đây còn nghĩ rằng ông là người thanh liêm trong cái giới này, không ngờ rằng cũng là một tên lưu manh tháy sắc liền nỗi lòng! Nếu như ông không lén lút với Lâm Quán Quán thì ông có giao vai diễn Thần Phi cho cô ta không? Đừng có đùa nữa, vai diễn này vốn dĩ nên là của tôi!”
Lý Mưu siết chặt chiếc lược trong tay mình, hai mắt đỏ ngầu vì tức giận.
“Thế nên, cô thừa nhận những tin tức kia đều là cô tung ra đúng không?”
Ánh mắt Phan Tịnh Vân lóe lên, “Tôi không biết đạo diễn đang nói gì, tôi chẳng nói gì cả, chỉ đăng một bức hình trên weibo mà thôi.”
“Tự mình cũng phủi sạch thật đấy! Đáng tiếc, quay phim đã thú nhận hết rồi, mấy ngày nay cô cố ý tiếp cận anh tam cám dỗ anh ta xong rồi bảo anh ta đưa một bản in đoạn video hôm đó cho cô, đoạn video này chỉ có cô có!” . ngôn tình hài
Sự thật bày ngay trước mắt, Phan Tịnh Vân cuối cùng cũng thừa nhận.
Cô nghiền răng, “Không sai, là tôi tung tin đấy thì sao hả? Tôi có xuyên tạc câu chuyện sao? Lâm Quán Quán vốn dĩ là đánh tôi mài”
“Tại sao cô ấy đánh cô mọi người trong đoàn phim đều biết!”
Hôm đó rõ ràng là Phan Tịnh Vân cố ý tìm lỗi trước, ông cũng muốn dạy cô một bài học, cộng thêm áp lực từ phía trên nên ông mới quyết định để Lâm Quán Quán đánh lại.
“Ha ha, dù sao thì ông chắc chắc sẽ không thừa nhận mối quan hệ giữa ông với Lâm Quán Quán đâu, tôi vốn dĩ cũng không nghĩ là ông sẽ thừa nhận, nhưng mà không sao cả, đạo diễn, ông có thể xem bản tin mới nhát, đảm bảo khiến ông hài lòng!”
Lý Mưu kinh ngạ!
c Không đợi ông xem, trợ lý đã cầm lấy máy tính bảng xông vào phòng hóa trang, “Đạo diễn, không ổn rồi, chuyện của Lâm Quán Quán dây vào anh rồi, có dân mạng nặc danh tung tin, nói Lâm Quán Quán là người mới lại dám hống hách ở đoàn phim là do có anh chống lưng ở đằng sau, còn nói, còn “Nói gì nữa?”
“Nói anh và Lâm Quán Quán có quan hệ bất chính, còn nói, Lâm Quán Quán có được vai diễn Thần Phi toàn bộ là do anh dùng quy tắc ngầm.”
Lý Mưu vô cùng tức giận!
Ông chộp lấy máy tính bảng, khi nhìn thấy bài viết lại càng sôi máu hơn.
“Phan Tịnh Vân, cô thật to gan!”
Phan Tịnh Vân hừ lạnh, “Là các người cướp vai diễn của tôi trước! Các người còn khiến tôi ở trong đoàn phim chịu bao nhiêu là khổ cực. Hôm đó, tôi bị tát nhiều như vậy, đã trở thành trò cười của đoàn phim từ lâu rồi! Các người bất nhân thì đừng trách tôi bắt nghĩa!”
Lý Mưu vào giới bao nhiêu năm nay, vẫn luôn là nhân vật đứng đầu trong các đạo diễn, còn chưa bao giờ bị người ta tính kế thế này!
Lần này, ông thật sự tức giận rồi!
“Được, được, được! Phan Tịnh Vân, cô được lắm!”
Phan Tịnh Vân có hơi chột dạ, nhưng nghĩ lại thì đôi cầu nam nữ bọn họ còn không chột dạ, cô chột dạ cái gì.
“Đạo diễn Lý, tôi cũng thật sự không muốn đắc tội ông!” Phan Tịnh Vân đến gần bên cạnh Lý Mưu, cô ta kéo cánh tay ông, chà nhẹ người lên cánh tay ông, ghé vào tai Lý Mưu, thở nhẹ một hơi nóng, dịu dàng nói, “Bây giờ……cũng không phải là hoàn toàn không có cách giải quyết!”
Lý Mưu lạnh lùng nhìn cô ta.
“Đạo diễn! Bây giờ…..chỉ cần ông đuổi Lâm Quán Quán ra khỏi đoàn phim, là có thể chứng minh ông và Lâm Quán Quán trong sạch rồi! Đến lúc đó, ông đưa vai Thần Phi cho tôi, tôi lại lên weibo thanh minh, nói là tin nặc danh đó đều là giả, như thế thì tất cả mọi việc không phải là được giải quyết ổn thỏa rồi sao?”
Khi nói, cơ thể của Phan Tịnh Vân càng dán lại gần hơn, cô ta lộ ra đôi tay thon thả, móng tay sơn màu đỏ tươi xen giữa những ngón tay trắng nõn và mềm mại trông rất quyến rũ. Một tay cô ta nhẹ nhàng di chuyển theo cánh tay của ông đến trước ngực, hơi ngắng đầu, hé mở đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi lộ ra, trong mắt mang theo vẻ dụ dỗ rõ ràng dễ thấy.
“Đạo diễn, ông cảm thấy ý này thế nào?”