Chương 29: Kí hợp đồng.

Lâm Quán Quán vân chưa đặt bút.

“Lâm tiểu thư, có vấn đề gì sao?”

Thư ký Triệu hơi cau mày lại, trong lòng cũng có chút căng thẳng.

Chủ tịch đã nói với cô ấy, dùng bắt cứ giá nào cũng phải kí hợp đồng với Lâm Quán Quán, mặc dù cô ấy không rõ nguyên nhân là gì, nhưng nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

“Lâm tiểu thư, cô vẫn còn chỗ nào không hài lòng sao?” Thư ký Triệu nhẹ nhàng nói, “Lâm tiểu thư, nói thật, ưu đãi giành cho cô ở công ty chúng tôi là rất lớn, sợ là cô đi tìm những công ty khác đều không có được sự ưu đãi như vậy.”

Cô đương nhiên biết điều này!

Chính vì điều kiện quá tốt nên cô mới do dự.

Cô không bao giờ tin trên trời tự nhiên lại có một miếng bánh ngon như vậy rơi xuống tay cô.

Nghĩ một chút, cô ấy hỏi thư ký Triệu, “Thư ký Triệu, tôi muốn hỏi một chút, tại sao quý công ty lại đưa ra điều kiện tốt cho tôi như vậy?”

Thư ký Triệu thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là suy nghĩ điều này.

Cô không kiềm chế được nhìn Lâm Quán Quán bằng một ánh mắt khác, nếu như là người khác, đối diện với điều kiện tốt như vậy nhất định sẽ không do dự mà kí hợp đồng ngay lập tức, vậy mà Lâm tiểu thư này khi đối diện với cám dỗ lớn như vậy mà vân còn lí trí.

Thư ký Triệu, “Lúc Lâm tiểu thư đi quay thử chủ tịch của chúng tôi đã đích thân đến xem, chủ tịch cảm thấy cô rất có thực lực, nên đã dặn chúng tôi làm hợp đồng.”

Là như vậy?

Cảm thấy cô ưu tú nên mới cho cô điều kiện tốt như vậy.

Nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy có chút hoảng hốt trong lòng?

Cô sờ sờ cây bút trong tay nói, “Tiền vi phạm hợp đồng…thật là cao…

Là vô cùng cao!

Thư ký Triệu dường như đã có sự chuẩn bị trước nên hỏi lại, “Lâm tiểu thư sẽ vi phạm hợp đồng sao?”

Đương nhiên là không.

Hợp đồng tốt như vậy, năm năm hay mười năm đối với cô cũng không có gì khác biệt.

Còn về chuyện yêu đương thì lại càng không thể nào.

Sau khi trải qua sự phản bội của Tiêu Dục, cô đã không còn mơ mộng về tình yêu nữa, huống hồ bây giờ cô đã có Duệ Duệ, đời này tâm nguyện lớn nhất của cô là Duệ Duệ bình an trưởng thành.

Duy nhất có một điểm, “Thư ký Triệu, bản hợp đồng này vô : cùng tốt, tôi vô cùng hài lòng! Nhưng tôi vẫn có một điều kiện.”

Thư ký Triệu cau mày lại, “Cô nói đi.”

“Tôi có một người quản lý, vào lúc tôi khó khăn nhát vẫn luôn giúp đỡ tôi, anh ấy rất có năng lực, “Uyển phi truyện” là bộ phim đầu tiên khi tôi trở về nước, buổi quay thử hôm nay cũng là do anh ấy giúp tôi có được, tôi hi vọng người quản lý của tôi sẽ cùng tôi vào Hoa Hạ và tiếp tục làm người quản lý của tôi.”

Thư ký Triệu cau mày chặt hơn nữa.

“Tôi biết yêu cầu này là vô lý, nhưng tôi bằng lòng hạ thấp lợi nhuận, mong quý công ty có thể suy nghĩ một chút.”

Hứa Dịch là bạn của cô, cùng là quý nhân của cô.

Bây giờ cô có cơ hội vào Hoa Hạ, cô không thể vào một mình và bỏ lại Hứa Dịch một mình, nếu như vậy thì cô thà không ký hợp đồng còn hơn.

“Lâm tiểu thư xin đợi một chút, chuyện này tôi không làm chủ được, tôi đi hỏi ý kiến của chủ tịch trước.”

“Được.”

Phòng làm việc của chủ tịch.

Lãnh Quân Lâm nghe xong thì cau mày lại.

“Cô ấy thật sự nói như vậy sao?”

“Dạ đúng.”

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm trở nên phức tạp, im lặng không nói gì.

“Ôi ôi, tình cảm mà Tiểu Quán Quán giành cho Hứa Dịch thật là sâu đậm.”

Tiêu Diễn ngồi rung chân trên sofa cười.

Vừa nói xong thì có hai ánh mắt lạnh lùng nhìn vào anh ta, một ánh mắt của Lãnh Quân Lâm, một ánh mắt của anh trai anh ta.

“Sao vậy, em nói đâu có sai?”

“Ngậm miệng lại.”

Tiêu Diễn giả vờ thở dài nói: “Aiz, bây giờ người dũng cảm nói ra sự thật quá ít rồi.”

Hai người họ sau khi đoàn làm phim kết thúc làm việc thì đến Hoa Hạ, đợi Lâm Quán Quán kí xong hợp đồng, lúc này Tiêu Lăng Dạ, sắc mặt có chút tái nhọt, ánh mắt đỏ như máu.

“Anh, hay là anh nghỉ ngơi một chút.”

“Không cần.” Tiêu Lăng Dạ trực tiếp nói với thư ký Triệu, “Đáp ứng cô ấy.”

“Vâng, ông chủ.”

Thư ký Triệu đi ra khỏi phòng làm việc.

Không khí trong phòng có chút lạ lùng, đặc biệt là Lãnh Quân Lâm, anh ấy nhìn Tiêu Lăng Dạ, “Lão đại, anh tốn nhiều tâm tư như vậy để kí hợp đồng với Lâm Quán Quán, anh thật sự nhìn trúng cô ấy sao?”

Tiêu Lăng Dạ không nói gì.

“Lãnh Quân Lâm, cậu xem cậu nói máy lời này chẳng phải là thừa thãi, cậu xem anh mình có bao giờ vì một người phụ nữ mà phí nhiều tâm tư như vậy không?”

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm càng trở nên khó coi, anh ấy nói một câu dài nhất từ trước đến giờ, “Lão đại! Hứa Dịch là bạn tốt nhất của chúng ta, chúng ta cùng nhau trưởng thành, anh nhìn xem Hứa Dịch đã bao giờ động lòng với người phụ nữ nào chưa? Vì Lâm Quán Quán, cậu ấy đã đặc biệt tìm đến chỗ quay phim, còn sắp xếp chỗ ở cho Lâm Quán Quán, tỉ mỉ mua đồ dùng hàng ngày cho cô ấy…Mấy năm nay cậu ấy ở nước ngoài một mình cũng không dễ dàng gì, bây giờ khó khăn lắm mới về nước, lão đại….anh thật sự muốn giành phụ nữ với cậu ấy sao?”

Tiêu Lăng Dạ cuối cùng cũng mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Lãnh Quân Lâm.

“Lão đại….”

“Họ chỉ là bạn tốt của nhau.”

“Không phải! Hứa Dịch chính miệng nói cho em biết cậu ấy thích Lâm Quán Quán.”

Tiêu Lăng Dạ nhìn thẳng vào Lãnh Quân Lâm, Lãnh Quân Lâm không hề trồn tránh.

Một lúc sau, Tiêu Lăng Dạ dựa vào ghế sofa, lạnh lùng nói: “Hứa Dịch thích ai, trong lòng chúng ta đều biết.”

Lãnh Quân Lâm đột nhiên bối rồi.

Lâm Quán Quán nhìn bản hợp đồng và thở dài.

Đừng nói là nhìn ở góc độ của công ty người ta, mà ngay cả cô cũng cảm thấy yêu cầu này của cô quá đáng, công ty người ta đầy thành ý, đưa ra điều kiện vô cùng tốt, nhưng cô vẫn muốn đưa ra điều kiện với họ.

Haiz!

Nếu như cô là ông chủ cô sẽ cho rằng đây là người không biết đạo lý.

Mặc dù có chút nuối tiếc nhưng Lâm Quán Quán vẫn không thấy hối hận.

Trong lúc thát thần thì thư ký Triệu đi đến.

“Lâm tiểu thư.”

Lâm Quán Quán đã cầm túi xách lên, chuẩn bị rời đi.

h “Ông chủ của chúng tôi đã đồng ý yêu cầu của cô.”

Cái gì!?

Đồng ý rồi?

Lâm Quán Quán ngắẳng đầu lên nhìn thì thấy gương mặt tươi cười của thư ký Triệu, “Ông chủ của chúng tôi thấy tiểu thư là người trọng tình trọng nghĩa, vô cùng tán thưởng cô, vì vậy đã đồng ý điều kiện của cô, đồng thời, cũng không giảm đi phần chia lợi nhuận.”

Lâm Quán Quán vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Lễ nào Lãnh Quân Lâm đang vì Lâm Song Song mà giúp cô đi cửa sau.

Nhưng cô lại không chú ý đến lời mà thư ký Triệu nói, thư ký Triệu nói là “ông chủ” chứ không phải “chủ tịch.”

“Lâm tiểu thư, bây giờ có thể ký hợp đồng chưa?”

“Được, được.”

Lâm Quán Quán không do dự nữa mà trực tiếp ký hợp đồng.

Thư ký Triệu cũng ổn định lại tinh thần.

Phù.

Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.

3 Thư ký Triệu đem con dấu ra đóng dấu hợp đồng, từ giờ phút này trở đi, bản hợp đồng đã có hiệu lực.

Hợp đồng chia làm hai bản.

Thư ký Triệu cẩn thận dùng túi đựng văn kiện để đựng một bản, bản còn lại giao cho Lâm Quán Quán.

“Lâm tiểu thư, ông chủ của chúng tôi rất xem trọng cô, vì vậy có những thứ muốn trao đổi trực tiếp với cô, nếu như bây giò cô không bận thì đi đến phòng làm việc của chủ tịch một chuyến được không?”