Chương 22: Lợi hại

Những ngày tiếp đó, Vu Quân dường như không về nhà nghe nói là đi giải quyết chuyện gì đó rất quan trọng thì phải. Những ngày này, Vi Hy sống vô cùng sung sướиɠ, hình như là lương tâm rắn rết của anh ta biết hổ thẹn rồi hay sao mà lại ra lệnh cho cô không cần làm việc nữa, mỗi ngày cứ phải nói là cô chỉ có ăn rồi ngủ, anh ta lại thường xuyên cho cô ra ngoài, còn quẳng cho cô thêm cái thẻ đen.

Cô có cảm nhận như sau đêm đó anh ta đối xử với cô như là đang… bao nuôi. Vi Hy đen mặt khi nghĩ đến việc này, liền muốn tìm thứ gì đó để giải quyết buồn bực.

Lang thang ngoài vườn hoa oải hương do chính tay mình hai tháng qua bây giờ đã nở rộ mang hương thơm quyến rũ đặc trưng cùng màu tím lãng mạn. Cô rất thích hoa oải hương nó không chỉ đẹp mà con mang ý nghĩa tình yêu thủy chung, khắc khoải, chờ đợi một hình bóng. Cô không nghỉ là trong nhà Vu Quân, anh ta lại cũng thích loài hoa này giống cô, lúc trước nghe mọi người nói rằng đây chính là một tay anh trồng lấy, nhưng vì công việc bận rộn anh ta cũng dần dần giao lại cho người làm chăm sóc thay, thỉnh thoảng lại nhờ chuyên gia chăm sóc đến nhìn thử một chút. Nhưng từ khi có cô thì hoa lại nở còn rộ hơn, xinh đẹp hơn do vì sở thích nên lúc trước cô đã tìm hiểu rất nhiều cách chăm sóc loài hoa này.

Cô đang nhắm mắt tận hưởng hương thơm thì từ đằng xa cô đã nghe tiếng bước chân không nặng không nhẹ, cô đoán ra đó chính là Trác Long nên cũng không có mở mắt ra mà vẫn đứng đó.

“Này, cô gọi tôi vào đây có việc gì?”. Anh ta đang rất là không vui, vốn dĩ là người bên cạnh của Quân chủ lại bị anh điều tới làm vệ sĩ bên người cho cái cô gái đáng ghét này.

“Người đẹp, vài hôm trước anh nói muốn đánh nhau với tôi có phải không?”. Vi Hy vẫn nhắm mắt nhếch môi lên tiếng hỏi.

“Sao sợ rồi có phải không?”. Vì cô đứng quay lưng lại với anh ta nên anh ta không thể thấy nụ cười nhếch môi của cô ban nãy.

“Đến đi, tôi cho người gọi anh đến đây cũng là đang muốn luyện tập xương cốt đây”. Cô vươn vai làm động tác khởi động, làm nóng người.

Trác Long thiệt muốn căm nín, anh ta chưa bao giờ ra tay với phụ nữ. Chỉ nói như vậy để hù dọa cô thôi, nhưng ai ngờ cái cô này lại tưởng thật.

Vi Hy mở choàng mắt ra quay lại khoanh tay nhìn Trác Long, đưa ngón trỏ ngoắc ngoắc làm động tác khıêυ khí©h.

Anh vẫn chỉ thấy cô đứng im nhìn anh khoanh tay, Trác Long thấy cô cương quyết như vậy cũng là nương tay một chút, bước lại gần đưa một tay lên vai cô muốn đẩy ngã. Nhưng lại nó cứ không như anh nghĩ cô sẽ ngã sõng soài ra đất mà vẫn đứng im như cây cột mặc anh ta đã đỏ mặt đẩy không được rồi nhấc.

Phải biết rằng dầu gì thì anh ta cũng là một người đàn ông, nhìn thì mảnh mai, ốm yếu nhất trong đám Trác Bình, Trác Hiên thế thôi nhưng khí lực lại vô cùng lớn nha. Đến Trác Bình, Trác Hiên còn không thể đứng im như cây chọc trời đẩy mãi không lung lay như thế này vậy mà nhìn cô gái yếu đuối thế kia vậy mà… vẫn đứng im nhìn trò hề của anh ta.

Sau hai phút đứng im cho anh ta đẩy như vậy, Vi Hy chỉ đưa một tay lên miệng ngáp một cái, rồi nắm lấy cánh tay của Trác Long. Một phát vật anh ta ngã nằm “hít đất”.

Lợi… lợi hại như vậy? Khí lực của cô gái nhỏ này ít nhất cũng bằng bảy phần của Quân chủ nhà bọn họ. Anh ta nuốt nước bọt đánh cái “ực” một cái. Mà anh ta lại chỉ có thể chịu đến năm phần của anh là muốn *lên bờ xuống ruộng* rồi, huống chi là bảy phần. Anh còn nghe nói cô gái này về mảng võ thuật rất… không tồi, không là lợi hại hơn anh ta.

“Đứng lên, tiếp đi”. Vi Hy lại khoanh tay từ trên cao nhìn xuống anh ta đang nằm trên mặt đất mà lạnh lùng.

Trác Long định buông lời từ chối nhưng nhìn thấy vẻ mặt *anh thử từ chối xem* của cô liền cắn răng đứng dậy, cam chịu số phận. Anh ta là người đi bên cạnh Vu Quân, là người do chính tay anh đào tạo nên rất biết tình hình hiện tại, rằng cô gái trước mắt không đơn giản, anh không phải đối thủ của cô… và đặc biệt là, anh phải chịu trận thay ai vậy hả?

“Lên đi, hay anh muốn để tôi lên”. Vi Hy hưng phấn nhìn anh ta.

Trác Long run như cầy sấy nhìn cô muốn tiến cũng không được muốn lùi cũng không xong, đành chính là tự giữ tôn nghiêm đứng im mặc cô muốn làm gì thì làm.

“Người đẹp, anh chán thế. Tôi không muốn đánh nhau với một khúc gỗ như thế”. Giọng Vi Hy bắt đầu không vui, lúc anh nghĩ cô sẽ đến tẩn anh ta một trận thì cô lại vỗ vai hắn.

“Đi chuẩn bị xe đi, bà đây muốn đi hành hiệp trượng nghĩa”. Cô nở một nụ cười nham hiểm, rợn cả tóc gáy.

Đây chính là thú vui của Vi Hy, mỗi khi cô tức giận đều sẽ đi tìm mấy tên côn đồ đang làm chuyện xấu mà tẩn cho bọn hắn nhừ tử, rồi còn phúc hắc hơn nữa… cứ chờ xem.