"Đợi chút nữa cô đến phòng sách của tôi." Bạch Quang Huy xanh cả mặt.
Hứa Thâm Thâm khẽ nhếch khóe môi: "Được."
Bạch Viện Viện giận dữ trừng mắt nhìn Hứa Thâm Thâm, hận không thể lột một lớp da của cô.
Ăn xong bữa sáng, Hứa Thâm Thâm đi theo Bạch Quang Huy vào phòng sách.
Bạch Quang Huy đặt một phần tài liệu lên bàn sách, nói với cô: "Đây là giấy chuyển nhượng cổ phần."
Hứa Thâm Thâm đảo mắt, đưa tay nhận lấy, lại bị Bạch Quang Huy dùng tay giữ lại.
"Ông Bạch muốn đổi ý sao?" Đôi mắt Hứa Thâm Thâm trầm xuống, cười lạnh, trong mắt không có một chút sợ hãi.
Bạch Quang Huy khẽ nhíu mày, mới từng đó tuổi nhưng lòng dạ thật khiến người ta kinh ngạc.
"Nếu như tôi đổi ý, dù sao video đã đăng ra ngoài, bọn chúng cũng sẽ kết hôn." Bạch Quang Huy thật sự có chút hối hận ngắm, cũng đau lòng vì 10% cổ phần này.
Hứa Thâm Thâm giống như hồ ly cười lạnh: "Ông Bạch, ông sẽ không nghĩ là Hứa Thâm Thâm tôi chỉ có mỗi một chiêu này mà đến đùa nghịch trước mặt ông ư?"
Cô đưa tay chỉnh lại cổ áo, khẽ cười nói: "Chỉ cần tôi kéo áo ra, hét to một tiếng cưỡиɠ ɠiαи, ông Bạch cảm thấy đến lúc đó ông cố gắng chỉ vì 10% cổ phần này ư?"
Vẻ mặt Bạch Quang Huy đen như đáy nồi: "Yêu nghiệt!"
"Ha ha!" Hứa Thâm Thâm cười lạnh, ánh mắt đột nhiên ác liệt: "Còn không phải đều bị mấy người ép."
Bạch Quang Huy buông tay của mình ra, ván này ông thua.
Không ngờ bản thân mình lại thua ở trong tay một nhóc con.
Hứa Thâm Thâm cầm thấy giấy tờ cổ chuyển nhượng phần trong tay, nụ cười rực rỡ: "Cám ơn ông Bạch, tiện thì cho tôi hỏi thêm một câu, tôi có 10% cổ phần này, cộng thêm 10% sẵn có, có thể đảm nhiệm chức vị gì trong công ty?"
"Ít nhất cũng là giám đốc." Bạch Quang Huy đáp qua loa, thế nhưng nói xong ông thấy hối hận.
Hứa Thâm Thâm khẽ cong mày: "Tốt quá, vậy tiếp theo tôi sẽ tới công ty báo danh."
Nói xong cô quay người rời đi.
Bạch Quang Huy hận không thể vả vào cái miệng rộng của mình.
Hứa Thâm Thâm từ trong phòng sách ra, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, cô siết chặt giấy chuyển nhượng cổ phần trong tay, vẻ mặt u buồn và độc ác.
Rõ ràng cái này là của Hứa gia bọn họ, bây giờ cô lấy về cũng là điều đương nhiên.
Mục tiêu của cô không chỉ ở đây, cô muốn lấy lại toàn bộ Hứa gia!
Đi đến ngã rẽ cuối cùng, cô nhìn thấy Lệ Quân Trầm đang chờ mình.
Cô khẽ cười một nụ cười xinh đẹp: "Lệ tiên sinh đang chờ tôi, là sợ tôi bị bắt nạt sao?"
"Cô sẽ để cho một ông già bắt nạt ư?" Lệ Quân Trầm lạnh nhạt hỏi.
Hứa Thâm Thâm khẽ cười, ánh mắt hiện vẻ ngoan độc: "Nếu ông ta dám bắt nạt tôi, tôi sẽ để ông ta cố gắng nhiều hơn!"
"Tôi đưa cô về nhà." Giọng Lệ Quân Trầm lạnh lùng, đưa cô về, anh cũng phải tới công ty.
"Không cần, Lệ tổng đưa tôi qua tập đoàn Hứa thị, hôm nay tôi muốn tới đó làm." Hứa Thâm Thâm đắc ý giơ giấy chuyển nhượng cổ phần trong tay nói: "Cảm ơn Lệ tiên sinh."
Đôi mắt lạnh của Lệ Quân Trầm hơi thu lại: "Đi."
Hứa Thâm Thâm cười xinh xắn, đi theo Lệ Quân Trầm xuống dưới lầu như cái đuôi.
—— Hứa Thâm Thâm đi vào tập đoàn Hứa thị, đứng ở cửa công ty, cô có chút giật mình, thật sự đã lâu không thấy.
Từ khi cổ phần trong tay cô bị đoạt mất , đã lâu rồi không tới công ty.
Về sau cố gắng bảo vệ 10% cổ phần, sau đó khi có cuộc họp cổ đông của công ty, không ai còn thông báo cho cô nữa.
Nghe nói nhưng người mà cha dẫn dắt cũng bị sa thải, cô muốn đứng vững gót chân ở đây, còn cần nuôi dưỡng thế lực của mình.
Hứa Thâm Thâm vừa xuất hiện, liền gây nên sóng to gió lớn trong công ty.
Cái gì cũng có, Hứa Thâm Thâm chỉ coi như không nghe thấy.
Quản lý Trần của bộ phận nhân sự nhìn thấy Hứa Thâm Thâm, có chút kinh ngạc: "Chị cả, sao chị lại tới đây?"
Hứa Thâm Thâm cười lạnh: "Công ty này cũng có cổ phần của tôi, sao tôi lại không thể tới."
"Có 10%, cũng không tính là gì." Quản lý Trần cười ngại ngùng.
"Là 20%." Hứa Thâm Thâm uốn nắn: "Nhân tiện nhắc tới, hiện tại tôi là phó giám đốc công ty, anh nên lễ độ với tôi một chút, tôi nghĩ thoáng sẽ cho anh thoải mái."
Quản lý Trần ngây ra, tại sao Hứa Thâm Thâm đột nhiên có 20% cổ phần, chẳng lẽ lời đòn ra ngoài là thật, cô thật sự leo lên giường của Lệ Quân Trầm?
Hứa Thâm Thâm lạnh lùng nhìn anh ta một cái: "Mau xử lý thẻ vào cửa, bây giờ tôi cần nó."
Nói xong cô đi ra khỏi bộ phận nhân sự.
Trước đó cũng là bởi vì không có thẻ ra vào, cô mới không có cách nào tự do ra vào công ty.
Hứa Thâm Thâm đi vào phòng làm việc của mình, nhìn thấy bên trong có chút lộn xộn, cô gọi nhân viên vệ sinh tới quét dọn.
Dì nhân viên vệ sinh lại rất khách sao, giúp cô dọn sạch văn phòng, Hứa Thâm Thâm cho bà ra ngoài, tự mình ngồi trên ghế làm việc như có điều suy nghĩ.
Cô đang nghĩ, bước đầu tiên để đứng vững gót chân ở công ty chính là khiến những người bên ngoài tin phục.
Đầu tiên, nhất định cô phải lấy được một hạng mục lớn.
Nhân tiện thăm dò một chút, có mấy người ngoài kia trung thành với mình.
—— Lệ Quân Trầm đang xử lý giấy tờ, Bùi Triết đi tới: "Lệ tổng, chị Hứa tới."
"Hứa Thâm Thâm ư?" Lệ Quân Trầm nhíu mày, bọn họ mới tách ra chưa tới một lúc, con sên này lại!
Hứa Thâm Thâm ở ngoài, chọc chọc vào vai Bùi Triết, ra hiệu anh ta tránh ra.
Bùi Triết thành thật tránh ra, Hứa Thâm Thâm nhếch khóe miệng cười rồi đi vào.
Nhìn thấy Lệ Quân Trầm như có điều suy nghĩ, cô oán trách: "Lệ tổng, tôi muốn gặp anh cũng khó khăn như thế ư?"
Lệ tổng?
Lệ Quân Trầm nhướn mày lạnh lùng, trước đó cô đều gọi mình là Lệ tiên sinh.
"Cô tới làm gì?" Lệ Quân Trầm buông giấy tờ trong tay xuống, mắt đen sâu lắng nhìn cô.
Hứa Thâm Thâm đến gần anh, hai tay khẽ ôm lấy cổ anh, cười nói: "Tới tìm anh nói chuyện làm ăn."
Bùi Triết cảm thấy ở đây không còn có chuyện của liền đi ra ngoài, nhân tiện đóng kỹ cửa.
Lệ Quân Trầm khẽ nhíu mày: "Tới tìm tôi nói chuyện làm ăn, có gan đấy."
Hứa Thâm Thâm cúi người, dựa cằm của mình lên vai anh, khẽ cười một tiếng: "Nếu cuộc làm ăn này của tôi có thể giúp anh hại Bạch gia, anh có đồng ý hợp tác với tôi không?"
Lệ Quân Trầm đưa tay ra, kéo cô ngồi lên đùi mình, ánh mắt lạnh lùng: "Con hồ ly như cô không sợ lật thuyền trong mương ư?"
Hứa Thâm Thâm cười mập mờ, hai tay quấn lấy cổ Lệ Quân Trầm, khẽ dựa mũi mình lên mũi Lệ Quân Trầm, hơi thở như hoa lan: "Tôi không sợ, người khác đều nói tôi là yêu nữ, còn anh lại là ác ma, làm ăn với anh tôi sẽ không lật thuyền."
"Nhưng cô sẽ phải đánh đổi một số thứ." Lệ Quân Trầm giữ lấy cằm cô, yêu tinh này thật sự mê người.
Hứa Thâm Thâm cười xinh đẹp, cô đưa tay cởi từng cúc áo sơ mi, vừa nói: "Như vậy được chứ?"
Lệ Quân Trầm đưa tay chỉ ra cửa sổ sát đất phía sau, giọng nói mêm đắm: "Đến đó làm."
Toàn thân Hứa Thâm Thâm run lên, chẳng phải chỗ đó sẽ bị người đối diện thấy được ư!