Khi tiểu Ngọc nhìn thấy công chúa đi ra khỏi phủ tổng thống, bước nhanh tới trước mặt quản gia, nhẹ nhàng hỏi “Quản gia, ông không sao chứ?”
Quản gia lắc đầu, không nói gì, xoay người trở về phòng mình......
“Quản gia có cần nói chuyện này cho tổng thống biết không?” Tiểu Ngọc thấp thỏm hỏi.
“Không cần nói!”
Tiểu Ngọc không hiểu hỏi “Quản gia, tại sao lại không nói? Rõ ràng đây là phủ tổng thống, tại sao không thể nói? Hôm nay tay của Lôi Ti bị phỏng rất nghiệm trọng, công chúa kia còn muốn đưa cô ấy ra ngoài, bây giờ lại đánh ông, tai sao cô ta lại khinh người như vậy?”
Quản gia thở dài nói “Tiểu Ngọc, chuyện này không nên nói cho tổng thống bết, dù sao cô ta cũng là công chúa, chúng ta chỉ là người làm, lại nói, tổng thống đã bận rộn nhiều việc, tôi không muốn tổng thống bị quấy rầy chỉ vì việc này cô hiểu chưa?”
Tiểu Ngọc cũng thở dài, không nói gì, xoay người tiếp tục làm công việc của mình.
Đỗ Lôi Ti theo công chúa lên xe, tới trung tâm mua sắm phồn hoa nhất thành phố, bên trong đều là hàng cao cấp, Lâm Thanh nhìn quần áo treo đầy bên trong, còn có trang sức, không nói gì liền lấy hết bỏ vào tay Đỗ Lôi Ti, Lâm Thanh đi tới tính tiền.
Hai tay đau đến nỗi Đỗ Lôi Ti nhíu chặt chân mày, công chúa bỏ hết những thứ kia vào tay cô khiến cho bàn tay rộp nước của cô vỡ ra, máu từ từ chảy ra ngoài......
Cô thầm mắng trong lòng, mẹ kiếp, thật không ngờ công chua kia lại độc ác như vậy, bây giờ cô không hiểu mình đắc tội với cô ta lúc nào.
Công chúa cô cứ chờ xem, thù này không trả cô không làm người!
“Cô còn đứng đó làm gì?” Lâm Thanh không vui nói.
“Hả? Không có......không có......không có gì......”
Lâm Thanh lườm cô một cau, lại đi tới quầy quần áσ ɭóŧ xem một chút......
Đỗ Lôi Ti cố nhịn cơn đau ở hai tay, đi theo Lâm Thanh sang quầy đồ lót.
Lâm Thanh cầm một cái áo ngủ viền tơ trong suốt trong tay,khoa tay múa chân, nhân viên quầy hàng đứng một bên phục vụ.
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy Lâm Thanh cầm áo ngủ viền tơ, lén làm mặt quỷ, cô thật sự xem thường mụ phù thủy này, muốn mua áo ngủ như vậy là muốn quyến rũ ai chứ?