Cuối cùng Chu Lăng cũng chuẩn bị xong mọi thứ, cùng Ngô Ngôn đến nơi tổ chức, đó là một khách sạn nhỏ, ở gần khu bộ đội, nói là khách sạn nhỏ thật ra là cũng không thỏa đáng, mà đúng hơn là căn tin của các cấp trên.
Phòng ăn không lớn, chỉ chứa ba cái bàn tròn, chắc hay dùng để cho việc chiêu đãi lãnh đạo, hoặc là để mở tiệc hội. Đầu bếp cũng là mấy người ở căn tin bên kia, nhưng mà nghe nói bên trong này còn có hai vị đầu bếp, đều có chứng nhận, tuy rằng bữa cơm tập thể hương vị cũng được, nhưng chắc vào thời điểm tổ chức tiệc này nọ thì chắc cũng được coi là mỹ vị đi.
Chu Lăng tối nay không mặc lễ phục, mà mặc một cái váy dài thục nữ, đeo nguyên bộ vòng cổ, hoa tai. Còn Ngô Ngôn chẳng qua là chỉ thay bộ quân phục mới mà thôi. Vì Ngô Ngôn nói, đây là chỉ mời mọi người ăn cơm, không có mở tiệc rượu, cũng không lấy lễ vật, tiền mừng, nên đây không coi là bữa tiệc chính thức.
Đại đội trưởng họ Lưu, tên đầy đủ là Lưu Nhất Văn, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy anh, nhưng là hôm nay cô mới biết tên của anh.
Đại tỷ hướng về phía Chu Lăng cười đắc ý, lại ôn nhu: "Tiểu Lăng, chúng ta lại ở cùng một chỗ. "
Chu Lăng mắt trắng liếc cô một cái: "Đại tỷ nhưng là gặp sắc quên em nha, không nói một tiếng là theo quân, tiệc mừng cũng không đánh tiếng một cái".
Đại tỷ cười hắc hắc, "Chẳng phải chị đã kéo em đến đây rồi sao, về sau hai ta lại ở chung cùng một chỗ, nhà chị ở tầng trên bọn em, chúng ta tiếp tục lại làm hàng sóm. "Binh lính đối với phụ nữ vẫn là rất phong độ, bọn họ tuy rằng liều mạng chuốc rượu Ngô Ngôn, nhưng không có ai miễn cưỡng bắt Chu Lăng uống một ly rượu nào.
Chu Lăng liền cười xem mọi người nháo, đi theo kính rượu một vòng sau đó ngồi an vị ở bàn ăn, vừa ăn vừa tiếp chuyện cùng với mấy người cũng là tẩu tử. Ngô Ngôn tửu lượng thật sự là không được tốt cho lắm, đã như vậy lạ còn bị nhiều người cùng nhau xuống tay, cho nên không đến một giờ anh liền ngã xuống, rồi được hai chiến sĩ giúp đỡ đưa về nhà.
Chu Lăng không thể để khách khứa như vậy, mà trở về, nên đành phải phó thác hai chiến sĩ chiếu cố Ngô Ngôn, còn chính mình thì đi qua tiếp rượu mọi người. Binh lính không cần cô phải vất vả tiếp, mà tự mình ăn uống, Chu Lăng chỉ ở một bên cười, theo chân bọn họ trò chuyện, xem ai uống cạn ly rượu, rồi rót tiếp, thỉnh thoảng mọi người nói chuyện còn có vài câu thô tục, nên cô có chút không quen, còn lại thì đều bình thường.
Quân tẩu có mấy người cũng uống được một chút, còn ai không uống thì chậm rãi nhâm nhi ít một, ít một. Ở đây là có vợ của chỉ đạo viên là trông đẹp nhất, tầm khoảng ba mươi năm, ba mươi sáu, tóc để dài nhuộm thành màu vàng, uốn xoăn to phủ hết lên trên bả vai.
Chu Lăng nhìn thấy vậy thì có đôi chút khó hiểu, không thể lý giải được, không biết vì sao đang lúc mùa hè nóng bức mà những người như thế này lại để tóc dài xõa ra, lại còn mặc áo choàng nữa, mà vẫn không thấy bị nóng.
Còn cô mỗi ngày lúc nào cũng có nắm tròn tròn ở trên đầu, chỉ hận không thể kéo nó xuống. Cũng may bây giờ lại lưu hành mốt thịt viên ở trên đầu (Thịt viên là búi tóc), không giống trước đây cái loại này xếp vào hàng đứng tuổi.
Tiếp xong một vòng rượu, Chu Lăng thối lui lại bên đại tỷ, ngồi cạnh xuống, đại tỷ liền dùng khửu tay nhẹ nhàng huých nhẹ cô một cái hỏi: "Thế nào, Ngô Ngôn thằng bé này tốt chứ?"
Chu Lăng cười cười: "Không tốt thì em đã không gả!Cám ơn đại tỷ đã nghĩ đến em. "
Đại tỷ sờ tay lên khuôn mặt cô:""Ngoan"!Chu Lăng sợ chỗ tay bị thương có mùi thuốc, nên vội vàng đem tay đi rửa sạch hết thuốc ở trên tay đi, rửa xong cô chỉ dùng tay che chỗ bị thương, nhưng không may bị đại tỷ nhìn thấy, hỏi: "Đây là làm sao vậy?"
Chu Lăng vội vàng lui về, vô tình nói: "Không có việc gì chỉ là không may bị va chạm một chút. ""Bậy bạ ". Đại tỷ đem tay cô kéo trở về, cô đau co rúm lại một chút, "Này rõ ràng là có nốt tay ấn vào, có phải hay không tiểu Ngôn đánh em? Đừng có bênh hắn, mới vừa kết hôn như thế nào mà đã động thủ. "
"Không có, anh ấy không cố ý "Chu Lăng vội vàng giải thích, không để cho đại tỷ hiểu lầm, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Ngô Ngôn.
"Đại khái nhiệm vụ xong trở về, có chút mệt mỏi, nên chưa kịp điều chỉnh lại trạng thái, vả lại cũng tại là em không nên lúc anh ấy đang ngủ đi tới gần. "Đại tỷ trầm mặc một chút, đôi mắt hơi đỏ nên, lôi kéo tay cô nói: "Bọn họ một hàng đều như vậy, bình thường huấn luyện mệt sống mệt chết, đến khi có nhiệm vụ một cái là đem đầu đi theo ", cô là muốn lý giải cho Chu Lăng hiểu qua một chút.
Chu Lăng cũng trầm mặc trong chốc lát, nói: "Vâng"
Khó khăn lắm tiệc cũng xong, Chu Lăng trở về nhà, thấy hai chiến sĩ vẫn còn ngây ngốc ngồi ở trong phòng khách, thấy cô tiến vào, chào qua rồi đi. Tiễn bọn họ đi xong, xoay người tiến vào phòng ngủ nhìn Ngô Ngôn, anh đang nằm ngủ say ở trên giường, thỉnh thoảng hừ hừ hai tiếng, thở ra toàn là mùi rượu, may là không thối.
Mở cửa sổ thông khí, lại đi vào phòng tắm lấy khăn mặt thấm qua nước, chuẩn bị lau qua mặt cho anh, đi đến cách anh gần hai bước, thì đột nhiên dừng lại. Nghe nói người say so với lúc bình thường thì có phần lợi hại hơn, không biết cô đi qua không may cũng bị anh bóp cổ cũng nên?Suy nghĩ nửa ngày, cô đứng cách xa gọi anh: "Ngô Ngôn?Ngô Ngôn... Ngô Ngôn!"Hoàn toàn không hề có động tĩnh.
Quên đi Chu Lăng chính mình bây giờ cũng đang mệt mỏi, đành mặc anh, rót một cốc nước đặt vào đầu tủ ở đầu giường, để đề phòng lúc say rượu nửa đêm khát nước, rồi chính mình cầm lấy quần áo đi vào phòng tắm, tắm rửa, tắm xong liền đi ra sấy tóc, từ tủ quần áo lấy cái chăn đi ra phòng khách ngủ trên sô pha.
Chất lượng của sô pha không được tốt cho lắm, chính là hơi cứng, nên hơi khó ngủ, thời điểm lúc tỉnh lại thì thắt lưng, xương sống tất cả đều đau. Chu Lăng vừa mở mắt, thì liền thấy có người đứng trước mặt mình, hoảng sợ hỏi: "Ngô Ngôn anh làm cái gì vậy?"
cô nhìn nhìn ra ngoài, nói: "Này bây giờ trời còn chưa sáng đâu. "Ngô Ngôn trầm mặc một lúc nói: "Trở về phòng đi ngủ đi, ngủ trên sô pha không thoải mái. "Chu Lăng chu miệng lên hướng về phía anh giang hai cánh tay ra: "ừm, thật là mệt chết em, hôm qua anh lại biến thành như vậy, uống có một chút rượu thì liền bất tỉnh, nên phạt anh phải ôm em đi vào. "
Hai mắt Ngô Ngôn liền sáng lên, cả người trầm tĩnh lại, cúi người xuống ôm cô lên, một tay sờ thắt lưng cô, rồi nói: "Em rất gầy, chắc không đến khoảng bốn mươi năm cân chứ?"Chu Lăng vội vàng ôm lấy cổ anh, liếc trắng mắt: "Thể trọng của em như này là rất tiêu chuẩn đó, nhiều người rất muốn như vậy mà không được đấy. "
Anh mắt của cô rất to, lại có điểm dài, mắt vĩ còn thoáng câu về phía trước, trước kia cũng thường bị bạn bè hay nói giỡn nói cô có ánh mắt hay phóng điện. Cô bây giờ không có ý thức, mà lại trừng như vậy, không có chút lực uy hϊếp nào, nên nhìn trông như là đang liếc mắt đưa tình.
Ngô Ngôn cùng cô tròn đúng một tháng không có gặp nhau, trong lòng lúc nào cũng nhớ mong, bây giờ trong tay lại đang ôm ôn thơm nhuyễn ngọc, lập tức cả người máu nóng sôi trào đứng lên, liền nhanh chóng ôm cô đi đến phòng ngủ. Chu Lăng còn đang có chút kỳ quái, binh lính thường ngày vẫn hay tập luyện, cho dù Ngô Ngôn là đội trưởng nên không cần mỗi ngày phải luyện tập, thì cũng không đến mức mất gần một phút ôm người hơn bốn mươi mấy cân, nhẹ nhàng đi vào trong phòng?
Đặt cô ở trên giường, không đến hai giây váy ngủ đã bị cởi ra, thì lúc này mới hiểu được, nhất thời giở khóc dở cười, lại bị hôn trụ, rồi kéo vào lốc xoáy của du͙© vọиɠ.
Lúc Chu Lăng tỉnh dậy, khi bên ngoài mặt trời đã lên cao, Ngô Ngôn cũgg không có ở trong phòng, cô cầm lấy di động ở trên đầu giường nhìn thoáng qua, không ngờ đã hơn mười hai giờ.
Dù sao trong phòng không có người, cô liền lê thân mình xuống giường, đi thẳng đến phòng vệ sinh, đánh răng rửa mặt, cũng tắm rửa qua một chút, rồi lấy khăn tắm quây lại, theo phòng tắm đi ra.
Liền nhìn thấy Ngô Ngôn đã ngồi trên ghế ở ban công, mà bên cạnh còn có hai cặp lòng cơm thật to. "Ai nha, thật đúng lúc em đang đói bụng lắm, hôm nay có cái gì ăn ngon không?"Cô vừa nói, một bên tay thì chỉnh khăn tắm lại cho tốt, rồi đi đến tủ quần áo, lấy quần áo để mặc.
"Canh rong biển nấu sườn, sườn kho tàu, đậu cô ve sào thịt, thịt gà luộc, nấm hương sào. "Ngô Ngôn nói xong, nhưng ánh mắt lại vẫn cứ nhìn chằm chằm lên chiếc khăn tắm đang bao bọc lấy làn da trắng tuyết của cô.
Có ánh mắt nóng rực nhìn về phía mình, Chu Lăng làm sao có thể xem nhẹ được chứ, cô tuy rằng không có ngẩng đầu, nhưng trên mặt đã nóng lên, vội vàng cầm lấy quần áo chạy nhanh vào phòng tắm.
Người này buổi sáng vừa mới đã làm, mà bộ dạng bây giờ không khác gì như sói đói, giống như là mấy trăm năm không có chạm qua đến phụ nữ vậy? Ngô Ngôn cố tình không để ý đến khuôn mặt đang biến hóa của cô, mà ăn cơm, rất nhanh tróng giải quyết hết đồ ăn, nhưng ánh mắt không có rời đi khỏi người cô.
Thấy anh nhìn mình trông giống như là đang ăn cơm vậy, đến cuối cùng Chu Lăng cũng không có nhịn được nữa, đành buông đũa xuống nói "Anh xem đủ chưa"?
Ngô Ngôn ăn nốt xong hai, ba miếng cơm còn lại nói: "Xem chưa đủ, hôm nay anh muốn xem cả một ngày, một đêm "Tuy rằng ạnh chỉ nói là xem, nhưng khi nhìn vào trong ánh mắt kia nó lại có ý tứ khác mà rất rõ ràng là đằng khác, chính là "Ăn "Chu Lăng bị anh nhìn như vậy cơ hồ là muốn chạy trốn.
Nhưng cô không có khả năng trốn, không thể tránh khỏi sẽ bị Ngô Ngôn bay qua bay lại đi, như vậy mà ăn cô một ngày một đêm.
_________________