Khi cô vội vàng chạy đến bãi đậu xe thì Thượng Quan Thác Dương đã khởi động xong xe, ngồi ở trên ghế lái vẻ mặt không kiên nhẫn thúc giục cô lên xe, cô không tức giận biểu hiện không kiên nhẫn của anh, bởi vì bàn tay không phải vô ý đặt bên cửa sổ kia, cô cười nhạt một tiếng, giơ tay nhận lấy dây cột tóc màu tím nhạt yêu thích của cô.
Cô thích sấy tóc nhưng lại ghét tóc dài bị thổi loạn, rất thích trang phục nữ không có túi, không ít trang sức cô đều tiện tay để xuống rồi quên mất ở nơi nào, có lẽ vì vậy mà Thượng Quan Thác Dương đã hình thành một thói quen tốt, trên xe anh luôn để cố định vài dây cột tóc, chỉ cần bọn họ cùng ra cửa, anh sẽ mang theo người vài cái chuẩn bị cho cô mọi lúc mọi nơi.
Ở trước mặt anh trai không thể khạc ra hoa sen của cô, vẫn luôn xứng chức Hộ hoa sứ giả, mở miệng ra là nói năng chua ngoa, còn trong tâm lại mềm như đậu hũ thường có các cử chỉ thân thiết ngoài dự đoán, hơn nữa chưa từng tranh công đòi phần thưởng, điều kiện chủ yếu để cô lựa chọn bạn trai chính là có thể khiến cho cô cảm nhận được đối đãi chân thành không có bất cứ tâm tư nào khác như vậy.
Một người đàn ông phí tâm để lấy lòng một người phụ nữ, trước tiên động cơ phải đơn thuần, không có mục đích cùng mong đợi, cho dù yêu cầu của cô ngây thơ hơn nữa cũng khó như lên trời sao? Có lẽ vậy! Dù sao cô cũng không vội yêu đương, cứ thuận theo tự nhiên đi!
Có câu nói nam theo đuổi nữ, cách núi non; nữ theo đuổi nam, cách màn mỏng, đối với một hàng phụ nữ Hoàn mập Yến gầy, Thượng Quan Thác Dương hoàn toàn không thể lĩnh hội được nhận thức đang thay đổi của thời đại mới.
Nữ theo đuổi nam cho dù bị ngăn cách bởi ngọn núi Thánh mẫu ngồi, vẫn có không ít phụ nữ dồn hết toàn bộ sức lực để vượt núi băng đèo!
Trên trán Thượng Quan Thác Dương truyền đến một cảm giác đau âm ỉ. Không hiểu đám phụ nữ này đang suy nghĩ gì, lại hẹn nhau đến trước cửa nhà anh xếp một hàng dài để anh lựa chọn, họ rốt cuộc là tình địch hay bạn bè?
“Học trưởng, em cùng mấy bạn học còn có các học tỷ bày ra mười phần thành ý, chuẩn bị các khoa hệ, các loại nữ sinh, bất kể mắt thẩm mĩ của anh thế nào, nơi này có bao nhiêu đối tượng phù hợp với anh, anh yên tâm, bọn em đã giao ước, cho dù hôm nay anh lựa chọn người nào, bọn em cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của anh”.
Thượng Quan Thác Dương hơi giật mình nhìn cô gái buộc tóc đuôi ngựa làm đại diện lên tiếng: “Học muội, em rất giống ma ma trong thanh lâu mang theo một đám các cô gái buộc khách chọn món ăn để dùng!” Anh không muốn nói chuyện khó nghe, nhưng anh ghét nhất là bị người khác cưỡng ép, hành động của mấy cô gái ngây thơ này, rõ ràng coi anh như chiến lợi phẩm để cạnh tranh nhau khiến anh cảm thấy chán ghét tới cực điểm, “Bây giờ tôi nhất định phải chọn ra một cô gái trong các cô để làm bạn gái?”
“Dĩ nhiên không phải như vậy, bọn em cũng không hy vọng anh tùy tiện quyết định, trong trường các cô gái thích anh không đếm hết, nhưng chưa thấy anh đáp lại bất cứ người nào, ngay cả hoa khôi xinh đẹp nhất trường cũng bị anh từ chối, bọn em muốn biết tiêu chuẩn của anh rốt cuộc là như thế nào?”
“Tập hợp mọi người cùng nhau đến nơi này mất khoảng 20’ đường xe cũng chỉ vì muốn nghe cái này, các cô không cảm thấy tốn sức sao?” Anh không thể không bội phục sức lực của đám phụ nữ này mười lần, nhưng anh vẫn cảm thấy đám phụ nữ này nhàm chán đến không thể tưởng tượng nổi.
“Học trưởng, năm nay anh học lên năm hai đại học, bao nhiêu học tỷ ưu tú cũng đều thất bại không minh bạch, nuốt hận rưng rưng rời đi trường đại học có anh, anh hãy nể tâm ý của mọi người thích anh, thẳng thắn nói ra điều kiện của anh, để cho mọi người cùng cố gắng”. Lời cô gái tóc đuôi ngựa vừa nói ra, một đám nữ sinh phía sau đều nhao nhao mà gật đầu như bằm tỏi: “Còn nữa, .. .anh đừng nói anh chưa nghĩ tới có bạn gái, em nói hôm nay bọn em tới đây chỉ muốn biết mẫu người con gái anh thích, không phải muốn ép anh lựa chọn.”
Có cần khoa trương như vậy không? Thượng Quan Thác Dương á khẩu không trả lời được.
Anh cũng đã từng thử yêu vài người, thời gian rất ngắn ngủi, chuyện tình cảm rất trừu tượng, anh cũng không có biện pháp khống chế lòng mình, chỉ là anh chưa gặp được người con gái khiến anh thật sự động tâm chẳng lẽ lại yêu đối tượng không có thật sao!
Hay muốn anh làm bộ ra ngoài nói anh là đồng chí, đám phụ nữ ăn no rỗi việc này mới có thể buông tha vở kịch hoàng đế tuyển phi này? Thượng Quan Thác Dương đang chuẩn bị dứt khoát đuổi đám phụ nữ ăn nói lảm nhảm này đi, lại nhìn thấy một bóng dáng mảnh khảnh từ xa xa đi tới, anh chợt nhanh trí.
“Sao hôm nay lại náo nhiệt như vậy?” Thượng Quan Phiên Phiên chưa vào tới cửa đã nhìn thấy duyệt binh như rất phô trương, giọng nói nũng nịu ngọt ngào, lập tức hấp dẫn mọi người quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Vừa nghe thấy âm thanh như kì nhân của Thượng Quan Phiên Phiên, đám phụ nữ đầu tiên là ngây người như phỗng, sau đó xôn xao thảo luận về thân phận của cô. Thượng Quan Phiên Phiên hết sức buồn bực, Thượng Quan Thác Dương gạt mọi người ra đi thẳng về phía cô
“Thân ái, em đã về rồi!”
Từ một nơi xa xôi nào bay tới, Thượng Quan Phiên Phiên căn bản còn chưa kịp phản ứng, “Thân, thân ái?” Anh của cô hôm nay uống nhầm thuốc gì vậy?
Bàn tay ôm ngang eo cô, Thượng Quan Phiên Phiên không biết trong hồ lô của anh ấy chứa cái gì, không dám cử động cứng đờ tựa vào ngực anh, bọn họ là anh em nhiều năm cũng chưa từng có hành động thân mật, cô không hiểu vì sao trái tim lại đập rộn lên.
“Các bạn, xin lỗi đã phụ lòng tâm ý của các bạn, trên thực tế tôi đã sớm có bạn gái, trong lòng tôi, ngoại hình cùng nội tâm của cô ấy đều hoàn mĩ nhất, cho nên tôi không thể động tâm với người khác nữa”. Tròng mắt Thượng Quan Thác Dương đen như mực thâm tình nhìn ngắm giai nhân trong ngực, dường nhu trong thế giới rộng lớn, ánh mắt anh chỉ dừng lại trước người phụ nữ trước mặt anh này.
Thượng Quan Phiên Phiên không cách nào giải thích được cảm giác có trong lòng mình hiện giờ? Người đàn ông đang ôm cô rõ ràng là anh trai thân thiết, nhưng sao cô lại giống như đang bị lạc trong hồ nước tối tăm sâu không thấy đáy?
Đang ra sức diễn trò, mong rằng một lần vất vả này sẽ được nhàn nhã suốt đời, Thượng Quan Thác Dương không đợi được phản ứng châm chạp của em gái, len lén nhéo cô một cái, ý bảo cô ngoan ngoãn phối hợp, Thượng Quan Phiên Phiên nhận được ám hiệu của anh mới từ từ hồi phục lại tinh thần.
“Dương, anh đừng như vậy, người ta sẽ thẹn thùng”. Bên tai truyền đến tiếng thở dài buồn bã, dường như còn nghe thấy âm thanh tan nát cõi lòng rơi đầy đất, bất giác Thượng Quan Phiên Phiên sinh lòng đồng tình, nhưng cô cũng rất bối rối vì cô còn có một tia kiêu ngạo cùng chút kích động, giống như là sau khi diễn vở kịch gạt người kia lại không hề xuất hiện cảm giác tội ác. . . .tại sao cô lại như vậy?
“Anh muốn ở trước mặt mọi người tuyên bố, trái tim của Thượng Quan Thác Dương anh đã hoàn toàn bị em thu phục, chỉ thuộc về mình em”. Giọng nói nỉ non dịu dàng mà kiên định, đôi tròng mắt làm rung động trái tim mọi người giống như là muốn xuyên qua đôi mắt đẹp đối diện, để cho bóng dáng anh không chỉ phản chiếu trong đôi mắt trong suốt đó, mà còn lạc vào nơi sau nhất trong trái tim cô.
Bình thường người cuồng vọng đến không thể kiềm chế như Thượng Quan Thác Dương, thì ra cũng có một mặt nhu tình như nước, các cô gái ái mộ đứng trước cửa không khỏi mê muội thật sâu, cô gái bắt được vương tử trong lòng bọn họ trông xinh đẹp động lòng người khí chất xuất chúng làm các cô vừa đố kị lại vừa ao ước.
Thượng Quan Phiên Phiên cảm thấy không khí đột nhiên thiếu hụt, đầu trở nên thiếu dưỡng khí, từ nhỏ đến lớn, vẻ mặt, cách nghĩ cùng tâm tính của anh cô đều rõ như lòng bàn tay, nhưng lại chưa bao giờ nhìn thấy thâm tình cùng nghiêm túc như vậy, cô biết rõ là đang diễn trò, cũng không quên người trước mặt chính là anh trai cô, nhưng lại vẫn không tự chủ được bị anh hấp dẫn.