Chương 36: Bôi thuốc

Ryan thấy nàng cuối cùng cũng mở mắt, ôm cổ nàng, kích động cơ hồ rơi lệ nghẹn ngào, nói năng lộn xộn: "Em cuối cùng cũng đã tỉnh, cuối cùng cũng đã tỉnh, làm anh sợ chết, em đã mê man một ngày một đêm em có biết hay không. Làm anh sợ muốn chết, tỉnh là tốt rồi tỉnh là tốt rồi..."

_"Ưʍ...Nước...Nước..." Điền Hân cả người bủn rủn vô lực, cổ họng như đang có lửa thiêu cháy, cố nén để hắn ôm chặt đến hít thở không thông, hơi nhíu mày đòi nước uống.

_"Nước? Được, tốt tốt, em chờ một lát." Ryan thật sự bị nàng làm sợ hãi, nghe thấy nàng muốn uống nước, sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng lại, nghiêng ngả lảo đảo chạy ra rót nước, sau đó cực ôn nhu nâng nàng dậy, đỡ nàng dựa vào người mình, đút nước cho nàng uống.

_"Hô..." Điền Hân uống liền một bát nước lớn, hơi lạnh của chất lỏng làm cổ họng nàng dễ chịu, cũng làm cho thần trí mơ hồ của nàng dần dần tỉnh táo lại.

_"Ưm ..." Thật là khó chịu, nàng vừa cử động nhẹ hạ thể, liền cảm thấy cả người như muốn cắt ra làm hai, nhất là nơi giữa hai chân đau đớn kịch liệt, thậm chí còn cảm thấy như có cái gì từ bên dưới chảy ra, trong giây lát từng hình ảnh dâʍ đãиɠ phóng đại lên trong đầu nàng. Điền Hân xấu hổ và giận dữ cơ hồ muốn chết, nàng nhanh chóng khép hai chân lại, ba chân bốn cẳng lấy cái da thú bên cạnh đắp lên người.

_"Ực..." Ryan nhìn thấy lại càng làm cho hắn cả người trở nên khô nóng khó chịu, không tự chủ được nuốt nước bọt. Hắn sợ mình lại nhịn không được, ánh mắt dời nhanh đến chỗ khác, ôn nhu nói: "Ngủ lâu như thế có đói bụng không? Anh đi lấy vài thứ cho em ăn."

Nói rồi lấy vài tấm da thú trên giường dựng lên vách làm cái đệm, để nàng dựa người vào, sau đó đứng dậy lấy thức ăn cho nàng.

Điền Hân cũng quả thật có chút đói bụng, hơn nữa bây giờ nàng không còn khí lực, muốn tìm hắn tính sổ cũng phải có sức mới được, thế là cũng không cự tuyệt, hắn đút nàng cái gì nàng ăn cái đó, ăn đến khi cái bụng phình lên mới thôi, sau đó hơi tựa vào vách, nhìn Ryan nói: "Em muốn tắm rửa, đi nấu nước cho em."

Ryan nghe vậy ngừng dọn dẹp, ôn nhu khuyên nhủ: "Trong lúc em ngủ, anh đều đã giúp em rửa qua. Em hiện tại không còn sức tắm giặt, đợi đến khi khí lực phục hồi hãy tắm được không?" Ryan hiện tại không muốn nàng tắm, không có khí lực là một lý do, nguyên nhân khác là hắn muốn cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn ở trong nàng lâu hơn 1 chút, như vậy mới có thể gia tăng cơ hội thụ thai.

_"Không được, em hiện tại muốn tắm, hiện tại muốn tắm." Điền Hân không muốn nghe hắn, giọng điệu tức giận la lớn với hắn, giống như tính tình tiểu thú táo bạo vốn có.

_"Được được, tắm liền, tắm liền, anh lập tức đi nấu nước, lập tức xong ngay, em đừng lộn xộn." Ryan điềm đạm vỗ nhẹ trên lưng nàng trấn an nói.

Ryan nấu nước xong rất nhanh, ôm Điền Hân đến phòng tắm, mềm nhẹ thả vào bồn tắm, lại chuẩn bị quần áo sạch cho nàng, biết nàng chắc chắn không muốn hắn tắm cho nàng, không muốn chọc nàng tức giận, liền xoay người đi ra ngoài, lúc ra ngoài còn thật quân tử đóng cửa lại cho nàng.

Điền Hân thấy hắn đi ra ngoài, liền nhanh chóng vói tay vào hoa huyệt, ý định tẩy cho sạch tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong.

_"Sh...Sh..." Hoa huyệt sưng đỏ hễ chạm vào liền khiến nàng đau đớn suýt xoa, Điền Hân cố chịu đau rửa sạch hoa huyệt từ trong trong ra ngoài.

Nàng biết nếu như không muốn mang thai, tẩy rửa như vậy là chưa đủ, như lời Ryan, nàng đã hôn mê một ngày một đêm, vậy thì hiện tại muốn uống thuốc tránh thai cũng không kịp rồi, nếu như hình thú chính là nghi thức đặc thù như lời Mộ Sa nói thì không chừng nàng hiện tại đã mang thai, trời ạ, thật là muốn chết, nàng như vậy rốt cuộc làm sao về nhà a.

Điền Hân nhíu chặt mày, khóc không ra nước mắt dùng sức hất nước tung tóe cho thỏa cơn giận, nhưng lập tức lại nghĩ đến ở đây hẳn là phải có bác sĩ linh tinh, ông ta nhất định sẽ có thảo dược phá thai. Nghĩ vậy nàng lại dấy lên hi vọng, nhưng sư tử thối kia hao hết tâm lực muốn cho nàng mang thai, tuyệt đối sẽ không để nàng phá thai. Cho nên nhất định phải vụиɠ ŧяộʍ đi tìm thảo dược phá thai, trăm ngàn không thể cho hắn biết.

Nàng hạ quyết tâm, vội vàng rửa sạch thân thể, sau đó bước ra khỏi bồn tắm, tùy tiện lau qua người rồi khoác áo đi ra ngoài.

Vừa mở cửa liền thấy Ryan đang đứng ở cạnh cửa. Ryan vừa nhìn thấy nàng đi ra, sờ mái tóc ướt sũng của nàng ôn nhu nói: "Tóc còn ẩm ướt, rất dễ sinh bệnh." Vừa nói vừa ôm nàng lên giường, thuận tiện cầm da thú sạch sẽ giúp nàng chà lau tóc.

Điền Hân nhìn vẻ mặt động tác hắn tràn đầy nhu tình, trong nháy mắt lòng lay động, thì ra hắn cũng có thể dịu dàng như thế, cũng có thể nói hắn vốn là người dịu dàng, nhưng vừa đến giường liền hoàn toàn thay đổi dáng vẻ, bá đạo lại tàn ngược, mà hắn vừa thấy nàng thì điều đầu tiên vẫn là dồn nàng lên giường.

_"Ai..." Điền Hân không tự chủ được thở dài, lẩm bẩm nói: "Anh không thể mãi dịu dàng thế này sao?"

Ryan nghe vậy sửng sốt, lập tức nói:

_"Được, lần sau anh nhất định sẽ dịu dàng."

_"Em không phải..." Biết hắn lại nghĩ sai lệch, Điền Hân vội vàng mở miệng giải thích, lại bị động tác tiếp theo của hắn làm cho sợ tới mức thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi. Hắn đang còn thay nàng lau tóc, không hiểu vì sao lại muốn giở cao áo nàng, chạm vào bụng nàng: "Anh làm gì? Không được, em thật sự chịu không nổi." Điền Hân vừa bắt lấy tay hắn vừa giãy giụa, phía dưới còn sưng đỏ lợi hại, lại bị đại nhục bổng đi vào thì nàng đau chết mất.

_"Suỵt...Bảo bối, em ngoan nào, anh không có ý gì, chỉ muốn giúp em bôi thuốc thôi." Ryan đè eo nàng, liếʍ môi nàng trấn an nói.

_"Không cần, em tự làm được rồi." Điền Hân đỏ mặt, xoay lưng cự tuyệt nói.

_"Em ngoan, đừng lộn xộn, cẩn thận đại nhục bổng lại bị em cọ cứng lên." Ryan vỗ nhẹ hai cái vào mông của nàng đang vùng vẫy trên giường, lên tiếng cảnh cáo.

_"Ư..." Điền Hân bị hành vi cầm thú của hắn dọa sợ, quả nhiên không dám lộn xộn, bĩu môi nhìn hắn kéo hai chân mình ra.

Ryan cúi đầu nhìn đóa hoa sưng đỏ đến không chịu nổi, có chút đau lòng nói: "Vừa đỏ vừa sưng, thật đáng thương." Vừa nói ngón tay vừa lướt bên ngoài hoa huyệt, nhẹ nhàng bôi thuốc, mỗi đυ.ng chạm đều khiến nàng run rấy.

_"Đừng..." Cảm giác hoa huyệt lại chảy ra nước dịch, nàng thật sự hận chết thân thể mẫn cảm của mình, hiện tại chỉ cần hắn hơi đυ.ng chạm sẽ kìm lòng không đậu mà chảy ra nước dịch, thật sự là quá dâʍ đãиɠ. Điền Hân xấu hổ không chịu được, không tự giác kẹp chặt hai chân, lại bị Ryan kéo ra lại.

_"Lại ẩm ướt ?" Ryan khẽ cười nói, ngón tay chậm rãi đẩy đẩy đóa hoa sưng đỏ, chất lỏng dính ẩm ướt đầu ngón tay hắn.