Chương 8

“Nguyên Ái, cậu tới vừa đúng lúc, chúng tớ vừa mới bàn bạc còn thiếu cậu.” Ngồi ở bên phải Lý Văn Tuệ chính là Thẩm Thiến Thanh, con gái riêng của ông chủ công ty nhà họ Thẩm, dĩ nhiên loại chuyện như vậy không ai nói ra, trong lòng mọi người biết rõ là được rồi.

“Thiến Thanh.” Lý Văn Tuệ cau mày, không đồng ý nhìn Thiến Thanh,”Nguyên Ái, muốn ăn chút gì không, ở đây có món soup tổ chim vô cùng nổi tiếng, dùng thử nhé.” Lăng Nguyên Ái gật đầu đồng ý, tùy theo sắp xếp của Lý Văn Tuệ.(Thực ra là cái món soup tổ chim là mình gg search chứ dịch không nổi là món gì, đại loại là tổ con chim nhạn nấu thánh soup y o~O”)

“Văn Tuệ, không có gì đâu, những loại tạp chí bát quái này đều nói hươu nói vượn, chúng ta cùng Nguyên Ái tìm hiểu một chút, nói không chừng còn có thể làm sáng tỏ một số lời đồn, Luyến Luyến, cậu nói xem có đúng không?” Thẩm Thiến Thanh ngồi ở đối diện hỏi Thượng Quan Luyến Luyến.

Bị Thẩm Thiến Thanh lườm một cái, Thượng Quan Luyến Luyến sợ tới mức gật đầu lia lịa.

Trong số bọn họ Thượng Quan Luyến Luyến là người nhát gan nhất, mà Thẩm Thiến Thanh lại có xu hướng mạnh mẽ, cơ bản không có ai dám phản đối lời cô ấy nói.”Thiến Thanh, loại chuyện này không có gì hay ho mà hỏi….” Lý Tuệ Văn ngăn cản Thẩm Thiến Thanh tiếp tục đề tài này, nhưng thật ra chính Lăng Nguyên Ái đón nhận.

“Lời đồn gì, sao mình không biết?” Lăng Nguyên Ái nghi hoặc nhìn vẻ mặt khác nhau của mọi người.

Thẩm Thiến Thanh gạt Lý Văn Tuệ ra, ngồi xuống bên người Lăng Nguyên Ái, không biết lấy đâu ra một quyển tạp chí, lật mở một trang đưa tới trước mặt Lăng Nguyên Ái.

“Nguyên Ái, đây là chồng cậu, cô gái này cậu có biết hay không, chính là cái cô Diêu Tình cảu công ty Quan hệ xã hội, đều nói năm đó Diêu Tình cùng với chồng cậu là bạn gái thời đại học, hai người vẫn chưa chia tay, cho đến khi cậu và anh ta kết hôn, hai người chia tay trong đau buồn, Nguyên Ái, sự thật có phải như vậy không?”

“Mình…..Mình không rõ lắm….”Ngón tay trắng bệch cầm lấy cốc nước, Lăng Nguyên Ái không biết trả lời như thế nào với Thiến Thanh cố tình gây sự.

“Không rõ lắm? Nguyên Ái, cậu đừng đùa, Hoắc Nhật Ninh là chồng của cậu, làm sao cậu lại không biết rõ?” Thẩm Thiến Thanh cố ý nói lớn tiếng, xung quanh mọi người tốp năm tốp ba tụ tập ánh mắt trên người các cô.

“Thiến Thanh, cậu nhỏ giọng một chút, mình…..bọn họ……Bọn họ chắc không phải là loại quan hệ này đâu.” Dù sao cũng là chồng của mình, Lăng Nguyên Ái vẫn nên nói tốt giúp chồng mình.

“Nguyên Ái, như vậy không được a, tại sao cậu có thể ở nhà như một thiếu phụ nhiều tuổi vậy, như thế làm sao giữ được tâm của đàn ông, nói thế nào cậu cũng phải đi theo chồng tới các buổi tiệc xã giao nhiều hơn, cậu xem tấm ảnh này, chính là tấm ảnh mấy ngày trước Hoắc Nhật Ninh tham gia hội từ thiện, bạn gái anh ta đi cùng chính là Diêu Tình.”

Thẩm Thiến Thanh hướng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lăng Nguyên Ái,”Nhưng mà Hoắc Nhật Ninh tìm cô ta không phải không có lý, Diêu Tình vừa đoan trang lại quyến rũ, đúng là hồ ly, đàn ông làm sao có thể thoát khỏi bàn tay của cô ta.”

Không khí xung quanh từ từ ngưng đọng, Lý Văn Tuệ không biết làm gì chỉ có thể đứng sau Lăng Nguyên Ái lắc đầu, những thứ cô không muốn nghe thì làm sao có thể hiểu nổi.

Thẩm Thiến Thanh tiếp tục chế giễu Lăng Nguyên Ái,”Đúng rồi, còn tạp chí lần trước, có nói Hoắc Nhật Ninh cưới cậu là bởi vì ba cậu cho anh ta một số tiền lớn, giúp anh ta vượt qua khó khăn về tiền bạc, đây có phải là thật không? Cậu có biết không?”

“Mình…….mình không biết.” Lăng Nguyên Ái nhút nhát trả lời.

“Cậu không biết? Cậu quả nhiên không biết! Chẳng lẽ ngay cả ba cậu cũng lừa cậu sao, thật là, ông ấy tại sao lại như vậy, những tạp chí kia cũng thật là, tại sao lại viết linh tinh như vậy, còn nói cậu xấu xí, tàn tật, thật là không thể tin nổi, buồn cười nhất là họ còn nói mặt cậu bị rỗ! Ha ha ha, ngày đó khi đọc báo xong mình còn cười tận mấy ngày.” Trong bầu không khí căng thẳng, chỉ có Thẩm Thiến Thanh là người duy nhất cười lớn không chút kiêng kị

Sớm biết như vậy cô đã không đến, muốn gặp Tuệ Văn, sau đó hai người đi ăn cơm còn được.

“Nguyên Ái, cậu yên tâm, điểm này chúng ta nhất định sẽ giải thích giúp cậu, mặc dù dáng dấp của cậu không quyến rũ động lòng người như mình.” Thẩm Thiến Thanh đắc ý vuốt ve lọn tóc xoăn lớn của mình,”Nhưng cũng coi như bình thường, sạch sẽ, tuyệt đối không giống họ nói bộ mặt rỗ, chúng ta nhất định sẽ giúp cậu giải thích lời đồn.”

“Cảm ơn…..Cảm ơn….” Lăng Nguyên Ái khẩn trương uống một ngụm trà, lắc đầu nhìn Lý Văn Tuệ một cái, bày tỏ mình không có vấn đề gì, đây là lần thứ hai cô nghe được, mặc dù vẫn rất khó chịu, nhưng không quan trọng, dù sao không lâu nữa cô cùng Hoắc Nhật Ninh sẽ ……..Không nghĩ tới trước khi hết chịu nổi thì Lãnh Diệp Tĩnh vốn vẫn không mở miệng lạnh lùng nói:”Thẩm Thiến Thanh, nói đủ chưa, cậu không phải là sáng sớm ra của quên đánh răng đi, một miệng hôi thối, hun chết chúng ta.” (*đập bàn* Hảo!)

“Phù…..”

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, không phải mình cố ý!” Thượng Quan Luyến Luyến hoảng hốt khoát tay, cô không phải cố ý muốn bật cười, chẳng qua Lãnh Diệp Tĩnh nói thật sự rất buồn cười.

“Cậu…..”Thẩm Thiến Thanh tức giận không phải nhẹ, sắc mặt tái xanh, vừa muốn cãi lại lại bị Lý Văn Tuệ cắt đứt.

“Thiến Thanh, phấn của mình đã nhạt, chúng ta đến toilet trang điểm lại đi.”Lý Văn Tuệ không nói hai lời liên lôi kéo Thiến Thanh đi, nếu tiếp tục, hai người kia nhất định sẽ đánh nhau ở đây.

“Đừng quên súc miệng.” Hướng tới bóng lưng của Thẩm Thiên Thanh, Lãnh Diệp Tĩnh từ từ nói, mặt Thẩm Thiến Thanh tức giận giống như mau gan heo, ngay cả toilet không đi trực tiếp đi giày cao gót rời khỏi khách sạn

“Diệp Tĩnh, cậu rất lợi hại a, ngay cả Thẩm Thiến Thanh cũng dám nói.” Thượng Quan Luyến Luyến nhìn Lãnh Diêu Tĩnh với vẻ mặt ngưỡng mộ, đến khi nào cô mới có thể làm như vậy, cũng sẽ không để cho ai bắt nạt cô.

“Không học được cái này, như vậy mới tốt.” Lãnh Diệp Tĩnh có điều suy nghĩ nhìn Thượng Quan Luyến Luyến, phụ nữ nếu quá cố chấp, quá trưởng thành, quá độc lập, phụ nữ như vậy nam nhân căn bản không yêu.

Nhở nhắn yêu đuối, thi thoảng cần đàn ông bảo vệ nghiêm ngặt, để cho bọn họ phát huy ý muốn bảo hộ của đàn ông, thỉnh thoảng rơi một hai giọt nước mắt, khiến đàn ông mềm lòng, phụ nữ như vậy đàn ông mới thích nhất.

Cô, nước mắt của Lãnh Diêu Tĩnh, từ năm năm trước đây đã ngừng chảy, tuyệt đối sẽ không vì bất kì người đàn ông nào rơi một giọt lệ.

Sau khi Lý Văn Tuệ đưa Thẩm Thiến Thanh rời khỏi, ngay sau đó trở lại, bốn người đều có lời muốn hỏi Lăng Nguyên Ái.

“Luyến Luyến, không phải cậu có chuyện muốn hỏi Nguyên Ái sao?” Lãnh Diệp Tĩnh nhắc nhở, Thượng Quan Luyến Luyến vội vàng gật đầu.

“Cậu cũng có vấn đề muốn hỏi mình? Không phải là chuyện tạp chí nữa chứ?” Lăng Nguyên Ái không thể tin nhìn Thượng Quan Luyến Luyến.

“Không phải, không phải, cậu yên tâm, không phải chuyện tạp chí, là….” Hai gò má của Thượng Quan Luyến Luyến ửng đỏ kì lạ, nhìn quanh, ấp úng nói:”Mình muốn hỏi cậu có biết …..Giang Mạch Nhiên…..”

“Giang Mạch Nhiên…….” Rất quen tai, Lăng Nguyên Ái nghĩ trái nghĩ phải, nhưng nghĩ mãi vẫn không thể nhớ Giang Mạch Nhiên là ai.

“Chính là người trong hôn lễ của cậu nhận được hoa cô dâu cậu ném đó.” Thượng Quan Luyến nhắc nhở.

“Là anh ta…” Trong đầu Lăng Nguyên Ái dần dần hồi tưởng lại gò má anh tuấn của Giang Mạch Nhiên, Giang Mạch Nhiên này từ ngoại hình cho đến lời nói, đều là bộ dáng hoa hoa công tử( play boy ý ạ, chắc cả nhà hiểu hết đúng không (^v^), làm sao lại có dính líu quan hệ gì với Thượng Quan Luyến Luyến, “Luyến Luyến, cậu hỏi anh ta làm gì?”

“Có người hoa đào nở a.” Vẫn là Lãnh Diệp Tĩnh, thường dùng cách trực tiếp nhất để công bố sự thật. (“Hoa đào nở” tức là “động tình” hay thuần việt hơn là muốn yêu ý ạ, cả nhà đã hiểu những vẫn phải thêm vào cho có phần nguy hiểm (o.O)

“Không thể nào!” Lăng Nguyên Ái kinh hãi kêu lên, hoa hoa công tử cùng Tiểu Bạch cúc, Thượng Quan Luyến Luyến làm sao có thể cùng với Giang Mạch Nhiên phải lòng nhau? Hay nói là, Giang Mạch Nhiên đã làm chuyện gì với Thượng Quan Luyến Luyến mà không thể cho ai biết?

Hai gò má của Thượng Quan Luyến càng ngày càng hồng, khiến cho mọi người không thể không nghi ngờ.

“Luyến Luyến, cậu thực sự thích anh ta?” Cho dù là bà lão tám mươi tuổi, cho đến đứa bé ba tuổi, chỉ cần là nữ giới đều sẽ không bỏ qua Giang Mạch Nhiên?

Thượng Quan Luyến Luyến đỏ bừng mặt, đầu nhỏ gật một cái.

“Nguyên Ái, anh ta là bạn của chồng cậu, chồng cậu nhất định rất thân với anh ta, cậu có thể cung cấp một số thông tin về anh ta không?” Thượng Quan Luyến Luyến ánh mắt long lanh ngập nước mong đợi nhìn Lăng Nguyên Ái, dường như cô là ngọn đèn chiếu sáng đường đi của Thượng Quan Luyến Luyến.

“Mình………mình……” Mình không biết nữa!

Lăng Nguyên ái cười khổ, ngay cả chồng mình cô còn không hiểu rõ, làm sao có thể hiểu rõ bạn của chồng, mọi tin tức cô đều biết được từ miệng của Thẩm Thiến Thanh, làm sao mà cô có thể nói cho các bạn là cô không biết thông tin gì.

“Nguyên Ái, nhờ cậu đó, cậu nhất định phải thu thập giúp tớ thông tin tình báo, tớ nhất định phải theo đuổi anh ấy đến tay!” Thượng Quan Luyến Luyến làm bộ dạng trung thành bảo vệ tổ quốc, vẻ mặt không đạt được mục đích thì không bỏ qua.

“Tốt, mình hiểu, mình sẽ nghĩ biện pháp giúp cậu.” Thân là chị em, Lăng Nguyên Ái dĩ nhiên không thể chối từ giúp đỡ Thượng Quan Luyến Luyến, huống chi đây là lần đầu tiên Luyến Luyến thích một người đàn ông, tuyệt đối không để cho cô ấy gặp nhiều đả kích.

Rồi sau đó một người khác làm nổ tung vấn đề mà bốn người đang bàn tán.

“Cái gì, cậu mang thai?” Lý Văn Tuệ quan sát Lăng Nguyên Ái từ trên xuống dưới, bọn họ mới kết hôn có ba tháng, nhanh như vậy Lăng Nguyên Ái đã mang thai, hai người bọn họ không phải lần đầu tiên là có luôn chứ?

“Chúc mừng cậu, Nguyên Ái, cậu đã làm mẹ.” Duy nhất Thương Quan Luyến Luyến dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Lăng Nguyên Ái.

“Thật may là lúc cậu kết hôn thì xin nghỉ học.” Lãnh Diệp Tĩnh giống như tên của cô vừa lạnh lùng vừa bình tĩnh, một câu nói trúng tim đen.”Ha ha, đúng vậy a, nếu như bụng lớn rồi mới nghỉ học, nhất định sẽ bị bọn họ bàn tán chỉ trích.” Lăng Nguyên Ái cười, nụ cười có chút khổ sở.

Sau khi tụ họp kết thúc, Thượng Quan Luyến Luyến bị tài xế của cô đón đi, Lãnh Diệp Tĩnh nhận được một cú điện thoại thì vội vàng rời đi, chỉ còn Lý Văn Tuệ cùng Lăng Nguyên Ái đi dạo trên đường.

“Nguyên Ái, anh ta có tốt với cậu không?” Lý Văn Tuệ dắt tay bạn tốt, tay hơi lạnh, cô lo lắng nhìn Lăng Nguyên Ái.

“Văn Tuệ……” Nước mắt kìm nén bao lâu trong hốc mắt bỗng trào ra như vỡ đê, giống như sơi dây trân châu bị đứt, từng giọt từng giọt rơi xuống, kể từ sau khi biết được sự thật đằng sau hôn nhân của bọn họ, Lăng Nguyên Ái chưa có lấy một ngày ngủ ngon, hiện tại rốt cuộc tìm được người để trút bầu tâm sự,”Văn Tuệ, anh ấy rõ ràng đã có bạn gái, căn bản không yêu mình, tại sao còn phải cưới mình?”

“Ngoan, đừng khóc, đừng khóc.” Lý Văn Tuệ cho Lăng Nguyên Ái mượn bả vai của mình, để cho cô dựa vào khóc thút thít.

“Mình mang thai, tại sao mình lại mang thai lúc này…..” Nếu không có bảo bảo này, nói không chừng hiện tại anh ấy đã ly hôn với cô, đi theo yêu tinh kia ở cùng nhau.

“Cậu định ly hôn?” Lý Văn Tuệ nghe ra được hàm ý trong lời nói của Lăng Nguyên Ái.

“Là anh ấy, anh ấy muốn ly hôn với tớ, anh ấy nói sinh đứa bé này xong thì ly hôn……” Phụ nữ, luôn đổi trắng thay đen.(chết cười với bà chị này, rõ ràng là chị ấy đòi ly hôn cơ mà…..LNA*Lườm lườm*….ờ…ờ thì không phải TvT)

“Vậy cậu đồng ý sao?

“Anh ấy vì tiền nên mới kết hôn với mình, bây giờ công ty anh ấy đã ổn định, có thể từ từ trả lại tiền, cho nên anh ấy căn bản không cần tớ, ô ô……..Mình không muốn trói buộc anh ấy…….Anh ấy không yêu mình……”

“Anh ta không yêu cậu? Vậy còn cậu? Nguyên Ái, cậu yêu anh ta sao?”

Cái gì? Nước mắt ngừng rơi, nhìn người chị em tốt cùng nhau lớn lên, tại sao cô ấy nói mà cô nghe không hiểu gì, cái gì mà cô yêu anh sao?

Cô làm sao có thể yêu anh, đồ đàn ông xấu xa, đàn ông xấu xa ngay ngày tân hôn đầu tiên liền mất tích.

Đêm nay, bởi vì công việc, ba giờ sáng Hoắc Nhật Ninh mới trở về nhà, không nhìn thấy hốc mắt đỏ hoe của vợ.

Sau khi biết chuyện của Thượng Quan Luyến Luyến, Lăng Nguyên Ái nhiều lần ấp úng với Hoắc Nhật Ninh, nhưng mà không có dũng khí để nói ra, không nghĩ tới mấy ngày sau, cô có được cơ hội tuyệt vời như vậy……Khai trương quầy rượu Lam Sơn!

Buổi sáng hôm đó, Hoắc Nhật Ninh đứng một bên để Lăng Nguyên Ái đeo caravat cho mình, vừa nói với cô:”Hôm này ra ngoài ăn cơm tối, năm rưỡi đến công ty tìm anh, đi gặp bạn bè của anh.”

“Ừ?” Đi ra ngoài, cùng anh đi ra ngoài? Cho tới bây giờ Hoắc Nhật Ninh không có mời cô đi tham gia bất cứ buổi gặp mặt nào.

“Không nghe rõ sao?” Anh nhìn bộ dạng không yên lòng phục tùng của vợ.

“Nghe rõ rồi, năm giờ rưỡi đến công ty tìm anh.” Lăng Nguyên Ái hâm mộ trả lời.

“Rất tốt.” Hoắc Nhật Ninh thưởng một nụ hôn lên trán cợ, xách theo túi công văn đi ra cửa,”Mấy ngày nữa đi khám thai, anh sẽ xem có ngày nào rảnh, đến lúc đó ở nhà chờ anh, anh sẽ đón em.”

“Không cần, tự em cũng có thể đi.” Cuối cùng Lăng Nguyên Ái sửa soạn tây trang cho Hoắc Nhật Ninh, bảo đảm trang phục chỉnh tề, đưa anh ra đến cạnh cửa, đây là việc mỗi ngày của cô, nếu như không bị Hoắc Nhật Ninh hành hạ đến không rời giường được.

“Làm theo lời anh.” Hoắc Nhật Ninh nhướn mi, gần đây vợ nhỏ của anh có chút kì quái, càng ngày càng không nghe lời anh.

“Vâng, em biết.” Đưa mắt nhìn ông xã của mình vào thang máy, Lăng Nguyên Ái đóng cửa lại, dọn dẹp bát đũa anh đã ăn, sửa sang lại gian phòng, sau đó bắt đầu làm đơn đặt hàng nhận mấy ngày hôm nay.