Chương 1
-"Chồng, em có thai rồi"
Dạ Hàn nghe xong mừng rỡ đi ra phía Uyển Hy, cưng nựng cô trong lòng cất giọng vui vẻ
-"Em nói thật sao? Là.. anh từ giờ đã được làm cha rồi sao?"
-"Đúng"
Cô gật đầu, nhìn anh vui vẻ mà lòng cô hạnh phúc khó tả. Cô sắp được làm mẹ rồi, anh sắp được làm cha rồi, gia đình cô nhất định sẽ hạnh phúc, phải không?
-"Từ giờ em không được làm việc nhà nữa, sẽ ảnh hưởng đến con. Mai anh sẽ thuê giúp việc"
-"Thôi mà anh, em vẫn còn làm việc được, không cần phải phức tạp thế đâu"
-"Anh nói rồi, nhỡ có chuyện gì thì sao? Tốt nhất là em cứ ở nhà nghỉ ngơi cho anh"
Cô hiểu cảm giác của anh lúc này, sắp được làm cha rồi, ai mà không lo cho vợ mình khi đang mang thai chứ? Anh chỉ cần cô dưỡng thai cho tốt, sinh cho anh một đứa con, vậy là anh đã hạnh phúc lắm rồi
Cô không cãi nữa, chỉ gật đầu bảo tùy anh. Vậy mà cũng nhanh thật, anh vừa mới thông báo tuyển giúp việc mà nay đã có một em xinh tươi đon đả đến nhận việc
Cô đánh mắt người con gái này từ trên xuống dưới, đúng là trông cũng rất được, cái được ở đây là thân hình nóng bỏng của cô gái đó. Chỗ lồi cần lồi chỗ lõm cần lõm, cô bĩu môi lên giọng bà chủ
-"Có chắc là cô sẽ làm tốt công việc osin ở đây chứ?"
-"Chắc"
Chắc cái quái gì, có mà cua chồng cô thì có. Cô đâu có ngu mà dẫn cáo về nhà? Em rất đẹp nhưng chị rất tiếc.
-"Xin lỗi em, nhưng em đã bị loại, mời em về cho. Không tiễn"
-"Ơ nhưng tại sao? Cũng phải cho người ta thử việc vài ngày chứ?"
-"Thích ý kiến à? Bà đây nói không được là không được. Nhiều lời"
Cô gái tức tối dậm chân bình bịch xuống nền nhà, quay gót bước đi. Nhưng cô gái vừa ra tới cửa đã bị anh cầm tay dắt quay lại đi về phía cô ,nhíu mày nhìn cô nói
-"Tuyết Lan sẽ thử việc ở đây, sao em lại đuổi cô ấy khi chưa có sự cho phép của anh?"
Cô ngạc nhiên nhìn người được gọi là chồng mình, lần đầu tiên anh lại khó chịu cau có với cô chỉ vì một con đàn bà
-"Em không ưng cô ta, em đuổi đấy, có vấn đề gì không?"
Uyển Hy lên giọng với anh, Dạ Hàn quay sang khó chịu nhìn cô, anh bực
-"Anh nói rồi, Tuyết Lan được bạn anh tin tưởng mới giới thiệu cho nhà mình, người ta còn chưa thử việc mà em đã đuổi sao? Em xem lại mình đi"
-"Tôi làm sao? Anh lại vì chỉ một con đàn bà mà dám lên mặt quát cả vợ mình hay sao? Cứ nhất thiết phải là cô ta mới được?"
Tuyết Lan bên cạnh bấu nhẹ vào tay anh ra điều nhịn đi, nhưng điều đó lại không qua khỏi tầm mắt của cô, cô hất hàm lên về phía tay anh đang nắm tay ả ta, quát
-"Buông tay ra, còn tính nắm tới khi nào hả?"
Anh nghe lời cô buông ra. Lần này thì Tuyết Lan mới khó chịu lên tiếng
-"Chắc chị ấy đang mang thai nên khó ở thôi anh...à ông chủ. Nên để chị ấy được yên tĩnh một lát"
-"Cô im miệng!!!"
Uyển Hy bực bội quay sang quát ả, Tuyết Lan tức giận nắm chặt tay, móng tay dài đâm vào da thịt, cuối cùng vẫn không dám ho he gì nữa
-"Anh nhất định sẽ nhận cô ta làm osin nhà mình?"
-"Đúng"
-"Nếu em không đồng ý?"
-"Việc này em không có quyền quyết định"
Dạ Hàn bỏ lại câu nói rồi định đi lên phòng, cô tức giận ném mạnh lọ hoa trên bàn xuống đất. Tiếng mảnh vỡ vang vọng cả phòng khách kèm theo đó là giọng nói tức giận của cô
-"Anh đứng lại!! Tôi nói cho anh biết, nếu anh mà nhận con nhỏ này vào làm nhà mình thì đừng có mà nhìn mặt tôi nữa!!!"
...
Dưới sự cương quyết của cô, anh đành phải xuống nước trước. Để cô nguôi nguôi giận vài hôm thì anh sẽ nói lại chuyện này xem sao.
Buổi tối...
-"Thôi mà vợ? Tha cho anh đi mà, anh biết lỗi rồi. Lần sau anh sẽ không như thế nữa"
Cô ở trên giường, ném chiếc gối về phía anh, thản nhiên nói
-"Sofa"
Lại bắt anh ngủ ở ngoài sofa đây mà, sao con gái cứ tý là giận mới chả dỗi. Chỉ là anh định thuê gái về làm osin thôi mà? Cũng phải hiểu cho anh với chứ, bụng mang dạ chửa thế kia tính bắt anh ăn chay cả năm hay sao?
Anh lại để chiếc gối về phía cũ, leo lên giường cùng vợ
-"Thôi vợ đừng như thế nữa. Tha cho anh đi mà, không tội anh lắm"
Năn nỉ như thế rồi mà cô cũng chỉ nguôi nguôi đi một ít, còn đang tính sẽ ăn cô đêm nay mà chiếc điện thoại chết tiệt của anh đổ chuông, cô bắt máy, giọng nói lảnh lót của Tuyết Lan phía đầu dây vang lên
-"Alo anh yêu? Tính khi nào thì mới cho em đi thử việc tiếp đây ?. Chứ không còn nhiều khách đang đợi em lắm, anh mà không tính nhanh thì chúng ta hủy làm ăn lâu dài đấy nhé ..."
Tựa đề câu truyện ko liên quan gì đến cốt truyện. Diễn biến quá nhanh, khiến người đọc ko kịp hình dung. Nói chung là truyện còn quá nhạt