"Ừm...... Không muốn kết hôn? Vậy thì không kết..." Đường Ninh bật cười, "Chờ anh hết bận trong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ nói chuyện sau."
Cứ như vậy, người hoảng sợ lại là Hàn Vũ Phàm, chỉ thấy hai tay anh ta ấn chặt bả vai của Đường Ninh, giận dữ nhìn cô: "Em không thích anh hả ?"
"Vậy còn anh? Anh yêu tôi sao?" Đường Ninh không dấu vết tránh thoát Hàn Vũ Phàm, bởi vì cô đồng ý với Mặc Đình, không tiếp xúc thân thể với người khác.
Hàn Vũ Phàm nhất thời sửng sốt, lắp bắp nói không ra lời, bởi vì anh ta đối Đường Ninh cho tới bây giờ đều không có tình cảm, phần lớn thời gian chỉ có lợi dụng, cho nên dần dần, anh ta buông lỏng hai tay: "Đều phải kết hôn, còn hỏi vấn đề yêu hay không yêu? Em lập tức trở thành vợ của anh, thì em không thể nghĩ cho tôi sao? Vũ Nhu cũng không dễ dàng mới có cơ hội được bình chọn vào top 10, Đường Ninh, anh chỉ là tức giận em không hiểu chuyện."
Đường Ninh dần dần rời xa Hàn Vũ Phàm, vẻ mặt rất bình tĩnh: "Về sau, anh có thể làm quen dần với dáng vẻ này của tôi rồi." Nói xong, Đường Ninh bỏ lại Hàn Vũ Phàm, rời khỏi giải trí Thiên Nghệ.
Hàn Vũ Phàm vô cùng nghi ngờ, không biết Đường Ninh lại thay đổi nhiều như vậy, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, chắc chắn là còn đang ăn dấm chua của anh ta và Vũ Nhu, nhưng mà muốn cho anh ta đi dỗ dành, anh ta lại không tinh lực, Mặc Vũ Nhu bên kia, anh ta còn chưa kịp đi an ủi nha, bản thân Đường Ninh khiến cho người khác yên tâm, sau khi hết giận, thì sẽ giống như trước đây.
Bởi vì cô vẫn luôn đê tiện như vậy, không có một chút tính cách của chính mình.
Đường Ninh biết Hàn Vũ Phàm sẽ không đuổi theo, đối với người đàn ông này, Đường Ninh đã hoàn toàn hết hy vọng, ngược lại, phải lập tức về nhà nhìn thấy Mặc Đình, trái tim Đường Ninh, bỗng nhiên trong lúc đó như có một tia sáng.
"Đường Ninh, chị đưa em về nhà trước, em nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt, ngày mai chúng ta sẽ ký hợp đồng chụp ngoại cảnh." Chị Long hết sức phấn khởi nói với Đường Ninh.
"Chị Long, chị trả lại căn hộ của chị rồi đến ở căn hộ lúc trước của em đi, để cho của căn hộ của em có chút sức sống, chìa khóa chị cũng thay đổi đi, Hàn Vũ Phàm đã nói, để cho chị chăm sóc cho em, anh ta khong tiện giữ chìa khóa." Đường Ninh đề nghị, "Ngày mai, em sẽ ký hợp đồng với chị một lần nữa."
"Tốt lắm... Như vậy chị lại có thể tiết kiệm một khoản tiền rồi." Nói xong, chị Long lại nhìn Đường Ninh cười mập mờ, "Đường đường là tổng giám đốc Hải Thụy, năng lực phương diện kia như thế nào?"
"Đừng tò mò chuyện như vậy được không?" Đường Ninh trừng mắt liếc mắt nhìn chị Long một cái.
Sau khi về nhà, Mặc Đình còn chưa tan tầm, Đường Ninh rảnh rỗi không có việc gì làm, đi vào phòng bếp, nhìn thấy người giúp việc đang nấu cơm, cô cũng xắn ống tay áo lên: "Tôi sẽ giúp!"
"Phu nhân, làm sao có thể làm phiền cô?" Đầu bếp nấu cơm, là một phụ nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi, đối với Đường Ninh yên tĩnh, rất có cảm tình.
"Như vậy đi, hôm nay dì nghỉ ngơi đi, đến lượt tôi nấu cơm cho Mặc Đình." Đường Ninh trực tiếp đuổi người giúp việc ra khỏi nhà bếp.
Lúc Mặc Đình về nhà trời đã tối, chỉ là chuyện đầu tiên sau khi vào cửa là tìm Đường Ninh. Mà cô gái nhỏ thì đang đeo tạp dề, đi chân trần nấu ăn trong phòng bếp. Mặc Đình ngạc nhiên một phen, đôi mắt tính mịch lập tức cặp chân dài của Đường Ninh hấp dẫn, cho nên, anh trực tiếp đi đến phía trước, ôm lấy Đường Ninh từ phía sau lưng, trực tiếp dán môi hôn lên vành tai Đường Ninh.
"Chủ tịch Mặc đừng làm phiền, em đang làm cá nha..."
Mặc Đình vươn tay tắt lửa, bẻ cằm Đường Ninh qua, trực tiếp tập kích môi mỏng của cô: "Nhưng mà bây giờ anh chỉ muốn ăn em..."
Đường Ninh bỏ đồ làm bếp xuống, xoay người ôm lấy Mặc Đình, vụng về đáp lại nụ hôn của anh, bởi vì cái loại cảm xúc mềm mại này, khiến cô vô cùng mê muội, nhất là nhìn đến nốt ruồi trên tai phải của anh, mị hoặc làm cho cô si mê.