Chương 2
Edit: Tiểu Hách
Ông xã nhà tôi, anh ta cứ thay lòng đổi dạ.
Tôi biết hết đó, đừng tưởng rằng tôi ngốc nghếch mà không nhìn ra.
Mọi người đều nói thiên tài luôn luôn sẽ có chỗ thiếu sót.
Mấy người bọn họ đều nói tôi là nhược trí, thế nhưng tôi tin tưởng tôi là cái thiên tài. Ba, mẹ, ông xã nhà tôi còn có mèo tinh nhân Hoàng Đế nhà tôi, chó Husky đảm đang Nhị Cáp nhà tôi đều cho tôi là cái thiên tài.
Mèo tinh nhân: là ngôn ngữ mạng, tưởng tượng con mèo từ ngoài hành tinh xa xôi tới, xem mèo tinh nhân như là người hành tinh đến trái đất. Còn “Hoàng Đế” là tên mèo, “Nhị Cáp” là tên chó =.=, dám do Tô Tô đặt lắm.
Không sai, tôi chính là cái thiên tài!
Tôi sẽ chỉnh độ nóng vừa tầm, ngâm mình cũng sẽ không nghĩ đến nước tắm rất thoải mái. Tôi sẽ vẽ bức tranh rất có chiều sâu —— tranh biếm họa bốn ô, tôi sẽ đọc sách chan chứa nhân tính và du͙© vọиɠ, rối rắm và đấu tranh —— đam mỹ tiểu thuyết khổ tình.
Tôi còn rất nhiều rất nhiều, vì tôi là cái thiên tài.
Nhưng vừa rồi tôi là muốn nói tới cái gì ấy nhỉ?
Tôi gặm bánh ngón tay, ngồi chồm hổm trước máy vi tính, thần tình nghiêm túc tự hỏi.
À —— Tôi vẫn chưa ăn cơm trưa!
Vì thế tôi nhanh chóng lấy ra cơm hộp tình yêu mà sáng sớm ông xã đã làm sẵn đặt trong lò vi sóng, sau đó hạnh phúc và thỏa mãn ăn sạch hết.
Sau khi ăn xong, tôi ôm bụng đi tìm bộ phim khổ tình mới ra 《 THẤT ỨC NHẤT BÁCH THIÊN》– mất trí một trăm ngày. Thấy vai nam chính trong phim bị mất trí nhớ đối với nữ chính đủ loại cặn bã, làm nhục, tôi bật khóc bù lu bù loa.
Khi thấy bạn nữ chính nghèo khổ lại bởi vì không sanh được em bé bị ba mẹ chồng hoạnh hoẹ, còn bị ép buộc ly hôn. Mà chồng của cô lại bị người nhà thuyết phục, thực sự nɠɵạı ŧìиɧ.
Bạn nữ chính bắt gian tại giường, trong lúc tranh chấp bị sanh non.
Thì ra bạn nữ chính đã sớm mang thai, thai đã có ba tháng, chỉ là không biết.
Lúc xem đến đây, tôi khóc bù lu bù loa, mắc chứng cuồng loạn.
Tôi rốt cuộc nhớ tới đã quên cái gì, ông xã nhà tôi anh ta đã thay lòng đổi dạ.
Chứng cứ là vào gần đây, anh ta mua về rất nhiều sách nuôi dạy trẻ, ngay cả lên mạng xem trang wed đều là các trang liên quan đến những sản phẩm dành cho trẻ sơ sinh.
Hơn nữa, ba mẹ ông xã cũng không yêu thích tôi, bởi vì tôi không sanh được em bé, không thể có con thừa tự lo hương khói cho gia đình ông xã… Cho nên tôi nhất định sẽ bị ép buộc ly hôn với ông xã, kế đó lỗ tai ông xã yếu đuối cũng sẽ bị thuyết phục, rồi ở bên ngoài cùng với người đàn bà khác… Sanh con hu hu…
Sau đó tôi sẽ chính mắt trông thấy ông xã thân mật với người đàn bà khác ở trên giường, bị tức giận mà sanh non.
“Oa —— oa” Đáng tiếc tôi không thể sanh ra đứa bé ——
Nó còn nhỏ như vậy, mới ba tháng tuổi. Vậy mà sanh non rồi…
Tôi đắm chìm trong sự bi thương vì sanh non, khóc không ngừng.
Khóc một hồi mệt mỏi, vì vậy tôi thút tha thút thít với tiếng nấc nghẹn ngào, tôi quyết định phải vùng lên đấu tranh. Trước tiên đuổi ông xã đi, đoạt gia sản của ông xã, làm cho anh ta chỉ có thể dựa vào mũi (thật ra là hơi thở) của tôi để sống. chữ màu tím trong (…) là suy nghĩ của thụ
Hừ hừ! Xem sau này anh ta còn dám ỷ nắm quyền hành tài chính rồi hạn chế tôi xem ti vi, lên mạng, ăn quà vặt, mua gà vàng nhỏ…
Chờ đến khi tôi đoạt được gia sản, tôi sẽ không cho anh ta ăn quà vặt, không cho anh ta lên mạng, không cho anh ta thức khuya, không cho anh ta mua gà vàng nhỏ! Để cho anh ta khóc lóc cầu xin tôi!
“Ha ha ha ha… ặc ặc!”
Cười đến mức suýt nín thở, nhanh chóng uống nước lưu thông khí. Lúc này tôi nhớ đến người bạn thân thảm thương cũng giống như tôi, và nữ chính có bạn trai bị mất trí nhớ sau đó bị ngược rất thê thảm.
Tôi cũng có một người bạn thân, lớn lên cùng với tôi, cậu ấy đặc biệt kiên cường và xinh đẹp vô cùng. Nhưng kể từ khi cậu ta cứu một khối băng lớn, cậu ta liền thê thảm giống y như bạn nữ chính kia.
Tôi không thể bỏ mặc cậu ta sang một bên, tôi phải cứu cậu ta, để cậu ta đứng lên đấu tranh cùng với tôi!
Vì vậy tôi gọi điện thoại cho cậu ấy, trong điện thoại liền vang lên vài tiếng pi-pô, sau đó đầu bên kia truyền tới âm thanh nhàn nhạt khe khẽ của bạn thân tôi: “Alo?”
“Alo! (#`O′)” Tôi hùng hổ đáp lại một tiếng.
Ba và mẹ đã từng nói, gọi điện thoại phải lớn tiếng alo.
Đầu điện thoại bên kia yên lặng một lát, sau đó thì có tiếng cười truyền đến: “Tô Tô? Có chuyện gì không?”
“Bé cá khô, chúng ta phải vùng lên đấu tranh!”
Không sai, bé cá khô là tên của bạn thân tôi, mặc dù người khác thông thường đều gọi cậu ấy một cái tên khác không mấy đáng yêu.
“… Tô Tô, cậu nói cho tôi biết trước cậu muốn đấu tranh cái gì?” Bé cá khô thả mềm âm thanh hỏi.
“Ông xã của tôi anh ấy nɠɵạı ŧìиɧ” Tôi tức giận nói, sau đó chờ cậu ấy tức giận cùng với tôi.
Đầu điện thoại bên kia yên lặng rất lâu, tôi nghe được có tiếng sột soạt vuốt ve quần áo vang lên, tôi ngoan ngoãn để ống nghe bên tai không lấy xuống.
Bởi vì ba và mẹ đã nói, khi gọi điện thoại cho người khác, là phải tôn trọng đối phương, không thể cúp điện thoại trước.
Tôi lẳng lặng chờ, sau đó nghe đầu dây bên kia có một thanh âm rất lớn còn có tiếng rêи ɾỉ kiềm nén khe khẽ, tiếng rêи ɾỉ lại vang lên, cái thanh âm kia có chút quen thuộc.
Vì vậy lúc nói chuyện với bé cá khô trong điện thoại, tôi hỏi một câu: “Bé cá khô, hai người đang ấy ấy sao?”
Sau đó đầu bên kia lại truyền đến tiếng ho khan rất lớn rất lớn, tôi nhíu mày, sốt ruột hỏi: “Bé cá khô, có phải cậu bị cảm không? Chắc chắn các người đã ấy ấy nhau ở phòng khách, lần trước tôi cũng vậy. Sau đó thì bị cảm, cho nên —— ”
“TÔ TÔ!”
Tôi ngây ngẩn cả người, sau đó ủy khuất “Cậu quát tôi?”
“Khụ, không có quát cậu. Tôi chỉ là đang thử âm, đúng rồi, cậu nói ông xã nhà cậu nɠɵạı ŧìиɧ là chuyện sao vậy?”
Lực chú ý của tôi lập tức đã bị thu hút đến, hít mũi ủy ủy khuất khuất nói: “Ừ. Bởi vì ba mẹ ông xã không thích tôi, bởi vì tôi không thể sinh em bé đó. Hơn nữa phải trợ giúp ông xã nɠɵạı ŧìиɧ hic hic… Tôi sẽ sanh non…”
“…”
Bé cá khô ở đầu bên kia rất lâu cũng không trả lời, sau đó tôi nghe bên kia truyền đến tiếng cười rất ồn ào rất kiêu ngạo, người đó chính là cái khối băng mà bé cá khô đã lượm về.
Là một trong những người tôi ghét nhất!
Bởi vì y lúc nào cũng cười nhạo tôi, hơn nữa còn hành hạ bé cá khô của tôi.
Vì vậy, tôi nói: “Bé cá khô, chúng ta cùng nhau mưu đoạt gia sản của ông xã đi, sau đó ly hôn với bọn họ nhé!”
Kế đó tôi chợt nghe thấy thanh âm bị sặc nước bọt của khối băng lớn, giọng nói cực kỳ bất lực của bé cá khô từ trong điện thoại truyền tới bên tai: “Tô Tô, sau này không nên xem phim khổ tình…”
Sau đó lại nghe thấy một trận hỗn loạn, còn mơ hồ nghe thanh âm bất mãn của bé cá khô, tiếp theo, thanh âm trong điện thoại liền đổi thành thanh âm của khối băng lớn.
“Tôi nói bé thiểu năng… À, Tiểu Tô Tô, cậu cứ tự mình chơi trò sanh non và ly hôn đi. Mặc Mặc nhà tôi còn đang cảm mạo, gặp lại sau!”
TÚT – một tiếng liền treo máy. Tôi nhìn chằm chằm điện thoại, quả nhiên khối băng lớn là đáng ghét nhất!
Lộc cộc ——
Ông xã đã về.
Tôi bay nhào qua, nhào tới nửa đường tôi mới nhớ là mình đang muốn đoạt gia sản của người đàn ông này, thế là tôi dừng lại.
“Bảo bối Tô Tô, sao thế —— ”
Ông xã đi tới, thân thể cao to che phủ tôi, hôn chụt một cái vào gò má phúng phính trên mặt tôi, sau đó ôm cả người tôi vào lòng bế đi đến bàn ăn.
“Bảo bối đói bụng không? Hôm nay ông xã tan ca sớm, làm cho em bữa cơm thịnh soạn. Đúng rồi, hôm nay ở nhà có học tập thật giỏi không? Có ngoan ngoãn ăn cơm không? Còn có, hôm nay chỉ có thể ăn một bịch quà vặt nhỏ, lên mạng một tiếng, có nghe lời không?”
Con mắt của tôi đảo loạn xà ngầu, chột dạ khủng khϊếp. Hôm nay tôi đều ăn sạch quà vặt trong tủ lạnh, lên mạng xem phim khổ tình đến sáu tiếng. Ngoại trừ ngoan ngoãn ăn cơm, những chuyện khác đều không hoàn thành.
Thế nhưng tôi không dám để cho ông xã biết, vì thế tôi gật đầu lung tung, trong cổ họng mơ hồ phát ra thanh âm ừng ực.
Ông xã rất nhanh đã dừng lại, nhìn tôi chằm chằm. Tôi không dám ngẩng đầu, nhưng có thể cảm giác được ánh mắt rét lạnh chém tới chém lui ở trên đỉnh đầu của tôi.
Thật lâu cũng không có động tĩnh, tôi thận trọng ngẩng đầu, kết quả thấy vẻ mặt hàn băng của anh ta, sợ đến kinh hồn bạt vía, vội vàng cúi thấp xuống.
Trên đỉnh đầu truyền đến thanh âm u ám của anh ta: “Tô Tô, hôm nay em tốt nhất không có làm quá mức!”
Sau đó anh ta liền mở tủ lạnh, nhìn một chút, trên người bắt đầu đóng băng. Xoay người đi vào trong phòng ngủ sờ sờ máy vi tính một chút, hàn băng trên người lại đóng băng thêm một tầng, đợi đến khi anh ta đi ra, tôi đã ngồi chồm hổm dưới đất.
Tôi ngồi chồm hổm dưới đất, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch cấp thiết, thân thể không ngừng run rẩy.
Ông xã vừa trông thấy, liền bất chấp tức giận, sốt ruột chạy tới hỏi tôi bị làm sao. Tôi nói không được, anh ta gấp đến độ liền trực tiếp đưa tôi đi bệnh viện.
Đợi đến khi anh ta vội vàng lấy áo khoác lên trên người tôi, cầm chìa khóa xe, ôm tôi đi tới cửa, tôi mới run lập cập mở miệng: “Ông, ông xã, em… em mót tiểu…”
Ông xã lại cứng đờ, cúi đầu trừng mắt với tôi. Tôi với vẻ mặt cầu xin: “Em gấp quá…”
Đến khi tôi giải quyết chuyện sinh lý xong, ông xã vẫn mặt hầm hầm đứng ở cửa rồi lạnh lùng vô tình tuyên bố, tôi không thể ăn quà vặt còn có lên mạng trong một tuần, tôi oa một tiếng khóc lớn.
Ông xã vẫn lạnh lùng nhìn tôi khóc lóc, vì vậy tôi không giả khóc nữa mà thật sự khóc.
“Em cũng biết anh đã thay lòng! Anh không thương em!” Tôi lên án.
Mặt ông xã co giật vài cái, hỏi: “Anh thay lòng như thế nào?”
“Ba mẹ anh không chịu cho chúng ta ở bên nhau, bởi vì em không sanh được em bé. Anh ở bên ngoài có người phụ nữ, muốn sanh con. Sau đó em còn sanh non nữa!”
Im lặng. Im lặng. Im lặng.
Thật lâu thật lâu, ông xã mới chậm rì rì, hung tợn nói: “Em có phải đã quên, anh là – cô – nhi! Còn có, em là đàn ông con trai, sanh non chỗ nào!!!”
Tôi: (⊙⊙)
♣ Chú Thích
1. Chó Husky
2. Tranh biếm họa bốn ô
3. Gà vàng nhỏ
4. Bánh Ngón Tay:
5. Cơm hộp tình yêu, cái này cũng chỉ là cơm tự làm, nhưng chủ yếu trang trí, bày biện thức ăn sao cho đẹp, hợp mắt