Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ông Xã Của Chủ Thần Vừa Cưng Vừa Sợ [Xuyên Nhanh]

Chương 4

« Chương Trước
Đứng ở cửa không phải ai khác, đúng là Sở Ung.

Mặt y âm trầm, diện mạo vốn không giận tự uy lúc này nhìn càng làm cho người ta sợ hãi, mày nhíu chặt, ánh mắt nhìn Sở Triết Hiên không mang theo chút cảm tình, thậm chí không giống như đang nhìn một người sống.

Sở Triết Hiên phảng phất như bị một chậu nước đá tưới lên đầu, lạnh run toàn thân.

Bởi vì gã biết, bản thân có thể diễu voc dương oai trong khách sạn, chẳng qua là ỷ vào "thân phận con trai" của người này.

Không có Sở Ung, cái gì gã cũng không phải.

Gã muốn nói cái gì đó để biện giải cho mình, kết quả Sở Ung dời tầm mắt đi.

Sở Ung nhìn Thẩm Trúc, ánh mắt chạm đến cặp chân dài đối phương lộ ra, mày nhíu chặt lại.

Y đi nhanh đến, đến gần Thẩm Trúc hỏi: "Sao cậu lại xuống dưới?"

Thẩm Trúc: "Tôi....."

Một chữ cậu còn chưa nói xong, đã bị Sở Ung bế ngang lên, nhét lại trên giường.

Xác định chăn đã bọc cậu kín mít, mày Sở Ung mới giãn ra đôi chút.

Kết quả giây tiếp theo, y lại thấy dấu tay đỏ nhạt trên mặt Thẩm Trúc.

Tố chất thân thể đã được rèn luyện rất mạnh mẽ, nếu không phải làn da Thẩm Trúc quá non nót, cũng sẽ không lưu lại vết gì.

Cho nên đến khi Sở Ung đối mặt với cậu, mới phát hiện vết thương trên mặt cậu.

Y nhéo cằm Thẩm Trúc, ánh mắt dừng lại trên mặt đối phương, mày nhăn chặt đến mức có thể kẹp chết ruồi.

Sau khi trầm mặc vài giây, y gọi người: "Khổng Dương."

Thư kí Khổng canh ở cửa lên tiếng: "Sếp."

Sở Ung lạnh lùng nói: "Ném nó ra ngoài."

"Nó" này cũng không nói là ai, nhưng trong lòng thư kí Khổng lại biết rõ ràng.

[Leng keng, tiến độ nhiệm vụ trước mắt hoàn thành 11%, 12%....]

Tiến độ nhiệm vụ nhảy lên từng điểm, cuối cùng dừng ở 15%.

Ở trong mắt Sở Triết Hiên, cha gã trước nay đều nghiêm túc, uy nghiêm, ít nói cười, gã còn chưa bao giờ gặp dáng vẻ cha yêu chiều một người như thế.

Sở Ung luôn luôn chỉ có đối xử lạnh nhạt với gã, đây là lần đầu tiên lạnh lùng sắc bén như vậy với gã.

Vì thế gã càng không dám chất vấn hai người đến tột cùng là quan hệ gì, rất sợ bị ghét bỏ hoàn toàn.

Chỉ có thể để bảo vệ dẫn gã ra cửa.

Thư kí Khổng ngay sau đó cũng rời khỏi phòng, còn tri kỉ đóng cửa lại giùm Sở Ung.

Cửa bị đóng, trong phòng nháy mắt chỉ còn lại hai người.

Sau khi tỉnh lại, người vẫn luôn cố tình bỉ qua sự thật bị bày ra bên ngoài, Thẩm Trúc khó có được cảm thấy hơi xấu hổ.

Tư Chiếu là thuộc hạ đứng đầu trong mấy thứ thần của Thẩm Trúc, làm bạn bên cậu ước chừng ngàn năm, cùng là người có quan hệ gần nhất với cậu trong mấy thứ thần, cũng là người cậu rất yên tâm.

Trong mấy thứ thần bao gồm cả Tư Chiếu, gần như đều là Thẩm Trúc đưa đi từ trong hoàn cảnh như địa ngục.

Bọn họ trải qua bao cực khổ, bao tra tấn, mới có thành tựu hôm nay, làm Chủ Thần trong lòng cậu biết rõ.

Bởi vậy đố với bọn họ, từ trước đến nay Thẩm Trúc đều vii cùng thương tiếc cùng dung túng, nhìn bọn họ cũng như nhìn những đứa con của mình.

Cho nên sau khi phát sinh quan hệ với Tư Chiếu, cậu mới thấy khó đối mặt.

Cái này giống như lên app hẹn người, kết quả sau đó phát hiện người mình hẹn là con trai của mình!

Tầm mắt Thẩm Trúc không khỏi mơ hồ.

Sở Ung lại không cho cậu dời ánh mắt.

Cậu bị nắm cằm, bị bắt đối diện với Sở Ung.

Sở Ung nhếch môi: "Sao vậy? Vì sao không dám nhìn tôi?"

Y đến gần Thẩm Trúc, trầm giọng nhắc nhở: "Tối qua cậu rất nhiệt tình, hôm nay sao như đổi thành người khác rồi."

Đừng nói nữa, đừng nói nữa, cũng sắp bị moi ra ba phòng một sảnh! (*Tui không hiểu)
« Chương Trước