Chương 12: Phúc hắc nam nhân

Sáng sớm, Diệp Dao nằm ở trên giường Lệ Chấn Thiên, mở mắt nhìn lên trần nhà, chùm đèn pha lê đã tắt tự bao giờ.Một xúc cảm xa lạ hiện hữu làm Diệp Dao không khỏi hơi sững sờ, đầu óc cô lúc này mới phục hồi tinh thần. Trộm nghĩ bản thân vì sao lại ngủ ở nhà Lệ Chấn Thiên ?! Diệp Dao bất đắc dĩ cười cười, trong lòng nghĩ, chính mình thật là mơ hồ, lại đến ngủ nhà anh Chấn Thiên.

Diệp Dao từ trên giường đứng lên, trên người vẫn là mặc bộ đồ tối qua khi đến nhà hắn dùng cơm. Nhưng cô lại thấy cơ thể có gì đó khác thường, cụ thể là hoa huyệt?!

Diệp Dao có chút nghi ngờ, nhưng sau đó tự trấn an có lẽ vì hôm qua do bản thân tự an ủi chưa đến giới hạn. Với người có khát cầu mãnh liệt như Diệp Dao mỗi lần an ủi phải đạt cao triều 3 lần mới thõa mãn. Mặc khác tối qua sau khi dùng cơm tối tại nhà Lệ Chấn Thiên xong liền ngủ thϊếp đi, cơ thể uể oải cũng một phần do cô ngủ quá nhiều. Diệp Dao chẳng bao giờ nghĩ đến tất thảy đều do một tay Lệ Chấn Thiên ca ca của cô mà nên.

Diệp Dao quơ chân tìm dép lê, đi vào phòng khách, Diệp Dao thấy Lệ Chấn Thiên như cũ khoác ttrnr người bộ tây trang màu đen, rất là uy nghiêm, rất có khí chất, Lệ Chấn Thiên năm nay đã 25 tuổi, tiếp nhận chức vụ Tổng giám đốc tập đoàn Lệ thị đã được 5 năm. Ngần ấy thời gian đủ để biến Lệ Chấn Thiên từ 1 tên thư sinh trở thành một người lãnh đạo kiệt xuất, hô mưa gọi gió trong giới thương trường..Ông Xã Cố Chấp - Chương 12: Phúc hắc nam nhân".anh Chấn Thiên , chào buổi sáng !"

Diệp Dao thấy Lệ Chấn Thiên ngồi ở trên sofa xem tạp chí kinh tế, thanh âm nhu mĩ nói.

"Ừ, tối hôm qua ngủ ngon không? !"

Lệ Chấn Thiên ngữ khí bình đạm trước mặt Diệp Dao nói.

"Ân, ngủ rất ngon, khả năng ngày hôm qua có chút quá mệt mỏi, cho nên em mới dậy muộn!"

Diệp Dao trả lời. Lệ Chấn Thiên nghe thấy cô nói, sắc mặt không chút sứt mẻ, bất quá đáy mắt hiện lên một đạo tinh quang, thật là một cái phúc hắc nam nhân. Đêm qua là ai đem Diệp Dao đè ở dưới thân hung hăng mà chà đạp, sáng sớm tinh mơ lại làm ra bộ dáng an nhiên bình thản như không ?! Nếu bàn luận về độ phúc hắc, xấu xa thì ai có thể so sánh được với Lệ Chấn Thiên hắn đây?!

Lệ Chấn Thiên cúi đầu nhìn đồng hồ, biết hôm nay có một số việc quan trọng, ngữ khí bình thản đối với Diệp Dao nói:

"Anh còn có việc ,anh đi trước!"

"Được, anh Chấn Thiên nếu có chuyện gấp thì nên tranh thủ ạ."

Diệp Dao rất là tâm lý đáp, sau đó cô về lại nhà mình. Điều đầu tiên làm là đi tắm, trang điểm nhẹ, mặc một cái đầm ren màu tím..

Thời điểm Diệp Dao ra cửa mới chợt nhớ tới hình như cô đã bỏ quên chìa khóa xe ở nhà Lệ Chấn Thiên. Bèn đi tới trước cửa Lệ gia, ấn mật mã quen thuộc, tích một tiếng,cửa mở ra, thời điểm Diệp Dao mới vừa đi vào, thấy tủ giày có một đôi giày cao gót màu đen.

Diệp Dao có chút ngẩn người, liền nghe thấy thanh âm cao vυ"t.

"Cô là người nào, sao lại ở trong nhà của Chấn Thiên. Cô vào bằng cách nào?!"

Diệp Dao nghe thấy thanh âm, lúc này mới ngẩng đầu lên, thấy người đang nói chuyện với cô là một cọ gái với mái tóc xoăn màu hạt dẻ, thân diện trang phục đen, dáng cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm cực kỳ công phu.