Chương 52: Nhìn được không ăn được...

Huống hồ, không nói về những vấn đề này đi nữa, thì với cương vị là một thầy giáo gặp được một học sinh giỏi giang vượt trội thì cũng rất đáng để vui mừng....

- Nào, để thầy giáo giảng giải thêm cho các em về phương án mà Đan Nghi vừa đưa ra nhé....

Thầy giáo cười có vẻ như rất hài lòng.

Đường Sa Sa đứng đó, hóa đá, trong ánh nhìn đầy soi mói của bạn bè, từ từ ngồi xuống, đầy vẻ ngại ngùng...

Ả quay qua lườm Đan Nghi với đầy sự căm hờn...

Đan Nghi lười lười dựa vào bàn...

Lục Thượng Hàn viết trên cuốn vở:

- Chú ý nghe giảng!

Vừa xong nếu không phải có hắn gợi ý thì Đan Nghi thật sự không thể nghĩ ra cách giải trong thời gian ngắn như vậy được.

Nhưng, không phải cũng tại hắn sao, nếu không phải khi nãy trong phòng pha cafe hắn cưỡng hôn cưỡng ôm cô thì giờ Đan Nghi đâu có bị phân tâm như vậy?

Giờ lại còn ra vẻ trưởng bối nhắc nhở cô chăm chú nghe giảng.

Thật là một con sói đuôi dài mà....!

Đan Nghi thầm nghĩ trong bụng.

Cô quay sang lườm hắn một cái...

Lục Thượng Hàn cũng lém giả cô một cái nhìn với hàm ý:

- Nghe giảng!

Đan Nghi vẫn có chút không phục, hắn còn tiếp tục quản cô ư?

Cô nghĩ đến việc khi nãy trong phòng pha cafe,khiến cho cô ngại ngùng như vậy... thật muốn trả thù hắn bằng cách tương tự....

Lục Thượng Hàn vẫn đang có vẻ rất tập trung nghe thầy giáo giảng bài...

Đan Nghi nhẹ nhàng kéo áo xuống thấp một chút...

Cô sở hữu làn da trắng sứ mịn màng, đường nét cơ thể đã phát triển khá là hoàn thiện,khi trước Lục Thượng Hàn đã có cơ hội ngắm qua... một bàn tay không thể ôm hết được...

Cô chỉ kéo cổ áo thấp xuống một chút là những đường nét mơn mởn thanh xuân của cô đã lấp ló nơi cổ áo... đầy khêu gợi...

Lục Thượng Hàn thấy Đan Nghi vẫn không tập trung nghe giảng, quay đầu sang,còn chưa kịp lém cho cô một cái nhìn nghiêm khắc thì ánh mắt đã hoàn toàn bị hút vào đường nét thanh xuân đang ẩn hiện nơi ngực áo của cô...

Lục Thượng Hàn vội đưa tay lên che miệng,làm giảm đi tiếng ho nhẹ của mình...

Cô gái nhỏ đáng chết này!

Đã biết rằng hắn đang cố kiềm chế bản thân đến mức nào rồi, chỉ có thể nhìn mà không được ăn... Vậy mà cô còn cố tình làm như này...?

Chỉ thấy khuôn mặt Đan Nghi ửng hồng, lại còn cắn cắn đôi môi hồng mọng nước...

Khuôn mặt ngây thơ dễ thương lại có chút phong tình nhẹ nhàng càng khiến cho người khác liên tưởng phong phú....

Lúc này đây,Lục Thượng Hàn toàn thân nóng bỏng như bị đêm ra nướng vậy...

Cơ thể có gì đó đang trỗi dậy.....

Là du͙© vọиɠ....

Bản thân hắn lúc này cũng không thể chế ngự nổi nữa...

Đáng chết...!

Lục Thượng Hàn khẽ chửi thề trong miệng...

Hắn vẫn thường lấy làm tự hào về năng lực tự tiết chế của mình, trước giờ chưa bị lung lay trước bất kì ai...

Vậy mà giờ đây chỉ vì những hành động nhỏ như vậy của Đan Nghi mà tan chảy thành hư vô hết...

Nếu giờ không phải đang ở trong lớp học thì Lục Thượng Hàn thật muốn đè cô xuống dưới thân mình,yêu thương vỗ về cô....

Đan Nghi làm như vậy xong cũng thấy rất xấu hổ... thật sự cô chỉ muốn trêu trọc hắn chút thôi...

Thực chất bản thân cô chưa hề trải qua chuyện quan hệ nam nữ này...

Khi trước với Bạch Văn Bình, đến nắm tay còn chưa từng nắm...

....cô thấy ngại thật sự.... chỉ là không biểu hiện ra trên mặt thôi...

Kéo lại áo quần chỉnh tề,ngồi ngay ngắn....

.... nhìn sang thấy Lục Thượng Hàn ngồi rất nghiêm trang, mắt hướng lên bảng...cô cũng không dám chắc việc khi nãy cô cố ý khêu gợi vậy có khiến cho hắn bị sao sao không nữa....không biết đối với hắn có chút hiệu quả gì không nhỉ?

Cô chỉ là đơn giản muốn trả thù hắn chút thôi, ai bảo hắn sau khi cưỡng hôn cô như vậy lại còn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra hết cơ?

Nhưng....

....Cô liếc nhìn sang phía hắn....

.... Lục Thượng Hàn hình như chả có chút phản ứng nào mà???