Đường Sa Sa cũng không ngoại lệ,Đan Nghi ngồi phía bên phải ả, ả vội để trống chỗ bên trái ra...
Mặc dù đã có Bạch Văn Bình nhưng nếu như có thể phát sinh chút gì đó với Lục Thượng Hàn thì...
Dù sao ả sẽ không bỏ nỡ bất kì một cơ hội nào để đổi đời.
....
Đan Nghi cũng không biết Lục Thượng Hàn sẽ đến hay không....
Bên tai là tiếng các nữ sinh bàn luận sôi nổi...
Cô không quá để ý chuyện này, nên chống tay lên bàn rồi xem qua bài vở.
Nói đến lại thấy kì lạ,từ khi đầu óc cô hồi phục sau vụ tai nạn thì cô cảm thấy trí nhớ của mình tốt lên gấp bội.
Đan Nghi vốn cho rằng để học bù lại kiến thức của 3 tháng cô bỏ bê học hành thì sẽ phải tốn khá là nhiều thời gian...
Nhưng hôm mà cô bắt đầu giở sách vở để học bài đó thì cô phát hiện tốc độ đọc sách của cô rất nhanh, những kiến thức vốn khô khan khó nhớ thì giờ cô lại ghi nhớ rất nhanh, năng lực lí giải cũng nâng cao không ít.
Bây giờ xem lại bài vở thì cảm giác lại càng mãnh liệt hơn.
Có thể là do ngốc nghếch trong 3 tháng qua rồi,giờ tỉnh lại thì não bộ hoạt động tích cực hơn???
Đường Sa Sa nhìn bộ dạng Đan Nghi bây giờ, thầm nghĩ: " Kẻ ngốc thì vẫn cứ chỉ là kẻ ngốc thôi, nếu như kết giao được với Hàn thiếu gia thì ngay cả cô, thiên kim tiểu thư của Đan gia cũng sẽ đỡ phải mất công phấn đấu trong vài chục năm... Vậy mà trong lúc này lại vẫn còn mải xem sách vở ".
Nhưng không sao,giảm đi một đối thủ như Đan Nghi, ả cũng thấy dễ chịu hơn khá nhiều.
Một dáng người cao lớn xuất hiện ở cửa lớp,người đó vừa xuất hiện, lớp học vốn đang ồn ào, náo nhiệt bỗng trở lên trật tự đến lạ.
Lục Thượng Hàn quả nhiên đã chọn lớp học mà Đan Nghi đang theo học để đến dự giờ.
Không chỉ vậy, hắn đến ngôi trường này cũng chỉ vì Đan Nghi.
Từ bản thân hắn tỏa ra một loại uy quyền cực mạnh khiến lớp học im lặng trong giây lát, sau đó lại "náo nhiệt" hơn.
Nữ sinh thì mải mê ngắm nhìn hắn, còn nam sinh thì khác,có một số thì nhìn hắn đầy vẻ ngưỡng mộ, một số thì tỏ vẻ không ưa, bởi Lục Thượng Hàn xuất hiện đã thu hút hết mọi sự chú ý của nữ sinh,các nam sinh tất nhiên sẽ thấy khó chịu rồi 😅
Nhưng không dễ chịu đến đâu chăng nữa thì ai cũng phải thừa nhận rằng, uy quyền trong con người Lục Thượng Hàn thật không nhỏ, ai đứng trước hắn thì cũng không thể ra vẻ cao tại thượng được.
Lục Thượng Hàn toát ra cái uy của bậc vương giả, là điều mà những đứa trẻ vừa mới bước chân vao giảng đường đại học không thể có được...
Mọi người lại bắt đầu bàn luận... trừ Tiền Phi và Đan Nghi...
Tiền Phi chỉ cảm thấy nhạt nhẽo, vô vị...
Đan Nghi thì vẫn đang xem bài vở...
Thầy giáo đề nghị cả lớp im lặng rồi cất tiếng:
- Hôm nay lớp chúng ta được vinh dự đón Hàn cố vấn đến dự giờ buổi học ngày hôm nay, đề nghị cả lớp nhiệt liệt hoan nghênh...
Tiếng vỗ tay vang lên như pháo nổ...
Chỉ có Đan Nghi có chút lười biếng,anh ta định làm trò gì chứ?
Rõ ràng không thích đến nơi này vậy mà đến giờ vẫn chưa chịu rời đi, nghĩ đây là nơi vui chơi sao?
- Mời Hàn cố vấn về chỗ ngồi!
Thầy giáo này vốn là vị giáo viên có tiếng của trường đại học danh giá này, nhưng đối diện với Lục Thượng Hàn, cũng vẫn không tự chủ mà tỏ ra vài phần tôn kính với hắn.
Lục Thượng Hàn cất bước...
- A...! Hàn thiếu sắp tới rồi....
Có cô nữ sinh mắt sáng như sao nhìn chằm chằm vào bước chân của hắn...
- Oa.... anh ý đi về phía tui này....
- Ngồi bên tôi! Ngồi bên tôi!...
Có không ít nữ sinh bắt đầu thầm thì cầu nguyện....
Đường Sa Sa cũng rất là mong đợi điều đó, ả dán mắt nhìn vào người Lục Thượng Hàn....