Cô nhớ ra nam thanh niên này chính là người trợ lí thân cận của Lục Thượng Hàn.
Nam thanh niên cung kính nói với cô:
- Đan tiểu thư,tôi đến đón tiểu thư!
-Buổi tối nay tôi có hẹn rồi...!
Đan Nghi tưởng anh ta đến đón cô đi gặp Lục Thượng Hàn...
- Vâng. Là thiếu gia, lệnh cho tôi đến đưa tiểu thư đến đó...
Đan Nghi im lặng...
Anh ta tiếp lời:
- Thiếu gia nói rồi, bất kể là việc gì, Đan tiểu thư đều có thể sai tôi đi làm...
Đan Nghi mỉm cười, Lục Thượng Hàn sợ cô sẽ không đối phó nổi với hai kẻ đó sao?
Nhưng ý tốt của hắn, cô nhận rồi!
Cô mỉm cười:
- Vậy phiền anh đưa tôi đến đó nhé!
Anh ta cung kính gật đầu,đứng đợi Đan Nghi thu dọn, chuẩn bị đồ đạc... rồi đưa cô đến điểm hẹn.
Đây là một nhà hàng 5 sao, điểm hẹn là một trong những phòng VIP của nhà hàng... khi Đan Nghi bước vào thì bên trong đã có rất đông người...
Những người này, hầu hết đều là bạn bè và bạn cùng lớp do Đường Sa Sa mời đến...cũng có vài người là bạn của Bạch Văn Bình...
Chỉ lướt nhìn qua cũng đủ biết hôm nay Đường Sa Sa mời cô đến là để thay ả quẹt thẻ rồi...
- Đan Nghi cậu đến rồi à! Nhanh đến đây ngồi, thiếu mỗi cậu thôi này.
Đường Sa Sa thấy Đan Nghi đến thì tỏ ra rất nồng nhiệt...
Ả đưa mắt ra hiệu cho Bạch Văn Bình để hắn ngồi ngay cạnh Đan Nghi.
Tối nay,ả thật không mong muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa...
Ả mời đến đông bạn bè thế này nhằm tìm cách làm thân hơn với họ... cần đến Đan Nghi để giúp ả quẹt thẻ thanh toán...
Đan Nghi nở nụ cười ngây thơ rồi ngồi xuống...
Rất nhiều bạn học cùng lớp cũng đến tham dự bữa tiệc sinh nhật của Tiền Phi, biết Đan Nghi có sợi dây chuyền giá trị rất lớn,nên cũng đoán ra gia thế của Đan Nghi chắc chắn không tồi.
Nhưng hôm nay họ đến đây vì nhận lời mời của Đường Sa Sa, Đan Nghi không phải nhân vật chính nên đa số họ đều chủ động tìm Đường Sa Sa nói chuyện.
Đường Sa Sa nói lớn:
- Các vị,tối nay tôi mời nên mọi người đừng khách sáo... muốn ăn món gì thì cả nhà cứ tự nhiên gọi nhé!
- Sa Sa thật là hào phóng quá đi!
Lập tức có một nữ sinh rất phối hợp cất tiếng khen ngợi ả...
- Chúng ta đều là bạn bè mà,muốn ăn gì mọi người đừng khách sáo nhé!
Đường Sa Sa cười rất tươi...
Đan Nghi cũng cầm menu trong tay nói:
- Sa Sa, tôi muốn ăn món này?
- Cứ gọi đi! Cô muốn ăn gì thì cứ gọi món đó nhé.
Mồm nói vậy, trong lòng đầy đắc ý, lát nữa cũng là dùng tiền của mày để thanh toán đó... ha ha
Đan Nghi cười vui vẻ,rồi gọi một món tôm hùm thượng hạng nhất cùng với hai món đắt tiền khác.
Đã đến ăn đồ ăn thì tất nhiên phải ăn món ngon nhất rồi...
Những người khác thấy Đường Sa Sa hào phóng như vậy, đều hết lời khen ngợi ả, rồi đều cầm lấy menu bắt đầu gọi đồ ăn.
Đường Sa Sa còn gọi thêm cả chục bình rượu ngoại, mỗi bình trị giá lên đến vài trăm triệu, trăm triệu là loại rẻ nhất...
Phản chăng lát không uống hết thì cũng có thể trả lại, đổi thành tiền, vì không phải tiêu tiền của ả nên ả không tiếc tay.
Cả gian phòng tràn ngập tiếng nói, tiếng cười...
Chỉ một lát, các loại đồ ngon, vật lạ, đắt đỏ không ngừng được đưa vào...
Nhà hàng 5 sao vốn dĩ đã đắt đỏ,họ lại còn gọi toàn món ngon nhất, đắt nhất... tính ra khi thanh toán là đã mất một khoản rất là lớn...
Hơn nữa nhà hàng này vốn đã có tiếng là phí phục vụ rất rất khủng, vậy nên Đường Sa Sa mới cố tình mời bạn bè ả tới đây dùng bữa.... để thỏa mãn cái ảo vọng, tham hư danh của bản thân....
Thức ăn bày kín trên mặt bàn...
Bữa ăn tràn ngập tiếng nói, tiếng cười,tiếng chúc tụng.... vì ăn uống là cách nhanh nhất để thu ngắn khoảng cách giữa người với người...
Đường Sa Sa vừa đi chúc rượu vừa gắp thức ăn cho khách... thể hiện sự chu đáo của chủ nhân bữa tiệc...
Đan Nghi mới ăn được một chút...
Bạch Văn Bình sợ đêm dài lắm mộng nên vội vã hỏi:
- Nghi Nghi,cô có mang điện thoại theo không??