Tiền Phi nói:
- Cứ đợi Hắc Khải giám định là sẽ rõ!
Tất cả mọi người đều chờ đợi kết quả mà chuyên gia giám định hàng đầu thế giới Hắc Khải sẽ đưa ra....
Vậy mà ai ngờ Hắc Khải mới chỉ ngồi xuống, nhìn qua một lượt liền nói:
- Mang chiếc hòm đến đây!
Tiền Phi đưa mắt ra hiệu cho người hầu mang chiếc hòm của Hắc Khải ra.
Mọi người chăm chú nhìn hắn, cứ nghĩ hắn sẽ lấy ra một đôi găng tay, đeo vào rồi cầm lấy sợi dây chuyền lên trước mắt để nhìn cho rõ.
Ai ngờ hắn cầm một chiếc búa lên...
Chiếc búa này đã trở thành thương hiệu độc quyền của Hắc Khải,hắn giơ chiếc búa lên cao nhắm chuẩn sợi dây chuyền kim cương...
Thấy hắn giám định còn chưa giám định mà đã định dùng búa đập nát, liền có người ngăn cản:
- Ngài Hắc,ngài vẫn còn chưa kiểm tra xem sợi nào là giả mà?
Như không nghe thấy gì hết, Hắc Khải vung búa nện xuống, đập nát tan tành một trong hai sợi dây chuyền đó.
Độ cứng của kim cương là không phải bàn cãi nhưng nó cũng vô cùng giòn,một nhát búa này đập xuống, đừng nói là giả mà ngay cả kim cương thật cũng sẽ tan tành.
Một nhát búa vung lên, tiếng động cực lớn khiến cả hội trường bất động...
Hắc Khải còn chưa kiểm tra kĩ càng đâu là thật đâu là giả mà đã ra tay vậy rồi, nhỡ không may đập nhầm thì sao?
Nhỡ cả hai đều là thật thì sao?
Mọi người nín thở đợi chờ....
Đường Sa Sa nhận ra sợi dây bị đập là sợi dây của mình, sắc mặt xám xịt:
- Hắc Khải, anh có biết là sợi dây đó có giá trị lớn thế nào không? Kiểu dáng độc nhất vô nhị, kim cương cũng là loại vô cùng quý hiếm...
- Sợi dây này là của cô?
Hắn nhìn ả.
Đường Sa Sa như muốn nhảy dựng nên bởi giận giữ, chỉ thấy Hắc Khải vừa chính tay đốt đi cả một thùng cổ phiếu giá trị lớn vậy.
- Tất nhiên là của tôi rồi! Anh phải bồi thường cho tôi!
- Vừa xong tôi đã nói rồi, tôi không bao giờ nhìn đồ giả, phàm là đồ giả đều không qua mắt tôi được và ngay lập tức phải tiêu hủy.
Vừa nói vừa chậm dãi cất chiếc búa vào thùng...
- Sợi dây của tôi là hàng thật, giá trị cả trăm tỉ đấy.
Hắc Khải nói rất nhẹ nhàng:
- Cô nói là hồng kim cương nhân tạo có giá trị trăm tỉ ư? Vậy tốt,tôi có thể tìm cho cô cả một xe tải hồng kim cương loại này, cô cứ tính 100 tỉ một viên mà trả tiền cho tôi đi.
Hắc Khải cầm sợi dây lên:
- Sợi dây chuyền này dùng vàng thuần 99,99%, nguyên liệu không tồi nhưng tay nghề còn thô ráp, mắc nhiều lỗi, điểm kém!
-Điểm nối giữa các móc khâu không bằng phẳng, điểm kém!
- Giữa các móc khâu có 0,05 mm sai lệch, điểm kém!
Đường Sa Sa, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch:
- Bằng chứng đâu mà anh nói kim cương của tôi là giả chứ?
- Loại kim hồng thạch phổ thông có độ phát sáng rất cao,sau khi được mài mòn lại càng sáng, thậm chí còn phát sáng hơn cả kim cương thật nên thường được sử dụng để làm giả kim cương. Nhưng kim hồng thạch và kim cương khác biệt quá lớn nên tôi không cần dùng đến máy móc chuyên nghiệp mà vẫn có thể phát hiện ra.
Nói rồi vất sợi dây xuống nền nhà.
- Không tin lời tôi thì có thể mời người khác tới giám định.
Mọi người đều tin vào những gì Hắc Khải nói.
Bắt đầu có người nghị luận:
- Thì ra sợi dây mà Tiền Phi đeo là giả...
- Nghe nói là do Đường Sa Sa cho mượn,không ngờ lại là món đồ giả như vậy.
Tiền Phi nghe vậy, tâm trạng vô cùng không tốt.
- Vậy còn sợi dây kia?
- Sợi còn lại thì cũng chỉ tàm tạm thôi.
Hắc Khải trả lời bâng quơ, không chút để tâm, dường như sợi dây còn lại đối với hắn cũng chả có gì đặc biệt vậy.