Khi nói chuyện với Đường Sa Sa, Đan Nghi cô ý để lộ vẻ ngây ngô,giống như khi đầu cô vẫn chưa được bình thường...
- Nếu đã như thế, Đường Sa Sa cô cũng đừng làm khó Đan Nghi nữa!
Một nam sinh bênh vực Đan Nghi nói.
Nhìn một cô gái bị mắng mỏ oan ức thì bất kì một chàng trai nào cũng có chút thương hoa tiếc ngọc mà ra tay trượng nghĩa.
Sắc mặt Tiền Phi rất tồi, cô lãnh đạm nhìn,nghe cuộc đối thoại giữa Đan Nghi và Đường Sa Sa, để xem cuối cùng họ định làm gì.
Vì trước đây quan hệ giữa họ thân thiết như vậy, cô nghi ngờ việc này là do hai người họ cố ý gây ra để khiến bản thân cô mất mặt.
Đường Sa Sa thấy Tiền Phi có vẻ không hài lòng nên chỉ muốn lập tức tìm cách chà đạp Đan Nghi để chứng minh lòng trung thành của ả với Tiền Phi.
Khẩu khí đầy kiêu ngạo, ả ta lên tiếng:
- Sợi dây chuyền kim cương mà Tiền Phi đang đeo,trên đời này là độc nhất vô nhị, không chỉ kiểu dáng được thiết kế bởi một nhà thiết kế danh tiếng, những viên kim cương này cũng vô cùng quý hiếm. Đan Nghi đeo một sợi dây chuyền giả như vậy đến dự bữa tiệc sinh nhật của Tiền Phi, lẽ nào không phải cố ý đến phá hoại ư? Lẽ nào bắt cô ta xin lỗi là quá quắt lắm sao?
- Sợi dây chuyền này thật chỉ có duy nhất một sợi sao?
Có người không kìm được lòng mà hỏi.
Đường Sa Sa ôm tay trước ngực,nói:
- Tất nhiên, sợi dây chuyền thật đang được Tiên Phi đeo trên người. Đan Nghi, cô đeo sợi dây chuyền giả như vậy đến đây là ý làm sao?
Ánh mắt ả xoáy sâu vào mắt Đan Nghi, muốn từ ánh mắt ấy để mong phát hiện ra ý đồ thật sự...
Nhưng Đan Nghi vẫn nở nụ cười đơn thuần, vô hại, dường như thật sự không phải đang cố ý đối đầu với ai, dường như không chút tâm kế nào...
Đường Sa Sa thấy vậy thì càng chắc chắn thần trí Đan Nghi chưa hồi phục nên tiếp tục:
- Đan Nghi, ai cũng yêu cái đẹp, cô muốn có một sợi dây y hệt Tiền Phi,nên tìm người làm giả, chúng tôi cũng hiểu... Nhưng cô không thể đến đây để phá hoại buổi tiệc sinh nhật của cô ấy. Nhanh xin lỗi cô ý đi!
- Của tôi đeo là thật!
Yếu ớt cất tiếng nhưng rất cương quyết.
- Cô vẫn còn ngang ngược à?
Đường Sa Sa tức lắm rồi,thấy Đan Nghi không chịu thỏa hiệp liền lớn tiếng...
- Của tôi là thật...
Đan Nghi lặp lại.
Mọi người xung quanh thấy Đường Sa Sa ghê gớm, Đan Nghi thì cương quyết vậy, nhất thời cũng không biết nên làm gì.
Một nam sinh lên tiếng:
- Trong bữa tiệc hôm nay,không phải vị chuyên gia giám định nổi tiếng Hắc Khải cũng đến tham dự sao? Tốt nhất là hãy mời Hắc Khải ra mặt kiểm chứng đâu là thật đâu là giả đi...
Ý kiến này đưa ra nhận được nhiều sự đồng tình từ mọi người.
Trên môi Đan Nghi nở nụ cười rất khẽ...
Chính bởi nhìn thấy Hắc Khải xuất hiện ở đây nên cô mới đạo diễn cho vụ việc phát triển đến mức này.
Cô chính là đang đợi có người đưa ra ý kiến này.
Chỉ cần Hắc Khải xuất hiện, thật giả sẽ rõ.
Tiền Phi thấy mọi việc phát triển tới đây,nếu không làm rõ ràng thì người mất mặt chính là cô.
Cô gật đầu đồng ý:
- Được. Vậy xin mời anh Hắc Khải giúp chúng tôi giám định xem.
Đường Sa Sa thấy tất cả mọi người đều hết sức chú ý đến sự phát triển của vụ việc này, nói thật to:
- Sợi dây chuyền mà Tiền Phi đeo là do tôi đưa cho cô ấy. Tiền Phi là người có thân phận như vậy, tôi đâu thể lấy sợi dây giả đến để lừa cô ấy được. Để người ta giám định cũng tốt, như thế cũng có thể chứng minh sự trong sạch của tôi.
Mọi người nghe Đường Sa Sa là người đưa sợi dây chuyền cho Tiền Phi dùng thì lại càng tò mò về kết quả.
Từ đầu đến cuối, Lục Thượng Hàn hoàn toàn im lặng.