Chương 52: Thổ hào Tinh Thành

Editor: Trịnh Phương.

An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo dùng xong cơm nước ở nhà Kỷ An An, cảm thấy thời gian đã không còn sớm, liền đứng lên rời khỏi nhà Kỷ An An, chuẩn bị đi tới Tinh Thành.

"Cô thường đến nhà nha đầu kia để nấu cơm cho cô ta sao?" Ra khỏi nhà Kỷ An An, Niếp Quân Hạo chủ động mở lời với An Cẩn Du.

Lúc nãy, khi đi chợ mua thức ăn cùng An Cẩn Du, anh đã cảm thấy nghi ngờ. Muốn đi tới nhà bạn làm khách, nha đầu này còn mua thức ăn làm gì? Nhưng đến nhà Kỷ An An, nhìn An Cẩn Du quen thuộc xách theo những thức ăn kia đi vào phòng bếp nhà Kỷ An An, anh mới chợt hiểu ra, thì ra là nha đầu này là mua thức ăn để tới nhà Kỷ An An nấu cơm. Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của cô và Kỷ An An, hiển nhiên đây không phải là lần đầu tiên.

Mặc dù An Cẩn Du có chút ngạc nhiên vì Niếp Quân Hạo lại chủ động hỏi thăm chuyện của mình, nhưng cảm xúc kinh ngạc này cũng chỉ dừng lại trong chớp mắt mà thôi. Trong đầu An Cẩn Du tự động giải thích hành động này của Niếp Quân Hạo thành tâm huyết dâng trào, đột nhiên hăng hái.

"Đúng vậy. Mặc dù An An thông minh hơn so với người bình thường, nhưng là năng lực sinh tồn quả thực là khiến cho nhân thần cộng phẫn*. Chỉ cần em ấy không đốt trụi phòng bếp, chúng tôi coi như đã phải cảm ơn trời đất, nào dám trông cậy em ấy có thể tự nuôi sống chính mình. Mặc dù cũng có lúc ở một mình, em ấy có thể liên tục gọi đồ ăn bên ngoài, nhưng nếu ăn nhiều những loại đồ ăn này sẽ không tốt cho sức khỏe. Hơn nữa, công việc hiện tại của An An phần lớn đều rất tốn chất xám."

*Cả người và thần đều phẫn nộ.

An Cẩn Du nói xong, không nhịn được dừng một chút, hơi lo lắng nói: "Anh đừng nhìn An An còn nhỏ nhỏ, nhưng em ấy là người lợi hại nhất trong bốn người chúng tôi đó, người bình thường nhìn những thứ em ấy làm thì căn bản đều không hiểu. Người giống như em ấy, nếu như không được bổ sung dinh dưỡng đầy đủ, thân thể rất dễ xảy ra vấn đề. Cho nên Chủ nhật hàng tuần tôi đều cố định đến làm cho em ấy hai bữa cơm. Có lúc Tiểu Tình không bận rộn, thỉnh thoảng cũng sẽ mang cho em ấy một vài đồ ăn ngon và thuốc bổ. Nhưng đây cũng không phải biện pháp lâu dài. Mặc dù quan hệ của chúng tôi cùng An An rất tốt, nhưng rốt cuộc cũng không thể theo em ấy cả đời, biện pháp tốt nhất là tìm được một người đàn ông có thể chăm sóc em ấy cả đời, có thể đối xử tốt với em ấy mới được."

An Cẩn Du vẫn chưa nói xong, không phát hiện Niếp Quân Hạo ở bên cạnh mình vào giờ phút này đang nhìn chằm chằm cô bằng ánh mắt có chút phức tạp.

Niếp Quân Hạo phát hiện, thật ra thì bình thường An Cẩn Du cũng không nói nhiều, nhưng chỉ khi nhắc tới bạn bè của cô, An Cẩn Du liền trở thành một người nói nhiều, giống như nói mãi không hết chuyện. Hai mắt sáng lóng lánh, giọng nói không tự chủ mang theo mấy phần tự hào, thật giống như bởi vì bạn mình vô cùng tốt, mình cũng rất có cảm giác vinh dự, bình yên, vui sướиɠ, là vẻ mặt Niếp Quân Hạo chưa từng thấy, khiến cõi lòng khó khăn lắm mới có thể bình tĩnh lại của anh lại bắt đầu nhảy lên không ngừng. D±Đ8L}Q¥Đ

"Tiểu Tình mà cô nói là ai?"

An Cẩn Du ngẩn ra, cảm giác hôm nay Niếp Quân Hạo trở nên kỳ quái một cách khó hiểu. Nếu là ngày bình thường, anh sẽ không ngừng hỏi thăm chuyện của người khác sao?

"Tiểu Tình là một người bạn khác của tôi, ở căn hộ đối diện nhà chúng ta. Về sau, ặc, hay là thôi đi, lá gan của Tiểu Tình

tương đối nhỏ, nếu gặp thì có thể sẽ bị anh hù dọa." An Cẩn Du thay đổi ý định, hiển nhiên là vẫn cho rằng người này vẫn là một nhân vật nguy hiểm. TruyenHD(eq÷uy*d&on

Niếp Quân Hạo nghe vậy, sắc mặt không khỏi tối sầm lại. Cái gì gọi là gặp mình thì sẽ bị hù dọa? Chẳng lẽ dung mạo của mình rất dọa người sao? Chính mình rất ít khi chủ động mở miệng hỏi tới chuyện của người khác, người phụ nữ này không cảm tạ ân đức, thụ sủng nhược kinh* thì thôi, lại còn châm chọc mình. Quả nhiên, những cảm giác khác thường vừa nãy của mình đều là ảo giác, sao anh có thể có cảm giác khác hẳn với người thường đối với người phụ nữ này? Tuyệt đối không có!

*Được cưng chiều (sủng ái) mà lo sợ.

Kết quả là, lòng tự ái bị đả kích, Giáo chủ đại nhân lại tiếp tục ngạo kiều. Sau đó, trên đường đi tới Tinh Thành, anh không chủ động nói chuyện nữa.

An Cẩn Du sớm quen với tính tình vui giận thất thường của người này, lúc này đương nhiên sẽ không đi tìm phiền phức. Hai người cứ như vậy trầm mặc đi tới tòa nhà đồ sộ của Tinh Thành.

Tinh Thành là một công ty giải trí, tập kết bộ ba ảnh đế- ảnh hậu- ca vương, thậm chí là nhân tài ưu tú nhất trên cả nước, vì vậy, cao ốc tổng bộ của Tinh Thành đương nhiên phải tráng lệ hơn một chút so với những nơi khác.

An Cẩn Du cùng Niếp Quân Hạo đứng ở lầu dưới của Tinh Thành, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao mười mấy tầng trước mặt, mặt kính thủy tinh dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng lấp lánh, hòa cùng hai chữ Tinh Thành bằng vàng, khiến người ta cảm thấy một luồng hơi thở cường hào đập vào mặt.

An Cẩn Du nhìn cao ốc trước mắt, thật sự không nhịn được mà oán thầm. Quả nhiên, người có tiền chính là không giống với người bình thường, tùy tùy tiện tiện một cái tên trên cửa chính đã có thể làm cho người ta muốn quỳ mọp xuống. Nếu có thể lấy cái bảng tên bằng vàng phía trên đó xuống, nhất định có thể bán được rất nhiều tiền đi QAQ Chíu chít, đột nhiên lại căm thù nhà giàu thì phải làm sao? Di5en₫anl*eq^uy#don

Niếp Quân Hạo ngược lại không hề kinh ngạc như Ăn Cẩn Du. Tối qua, lúc tra tài liệu trên mạng, anh đã từng cảm thán rằng mặc dù kiến trúc ở thời đại này không hoa lệ như trước kia, nhưng lại có thể xây nhà cao như vậy mà không đổ.

Hai người dừng trước cửa lớn của Tinh Thành trong chốc lát, liền thu hồi kinh ngạc, đi vào bên trong.

Trước quầy tiếp tân hình tròn, một tiếp tân nhìn qua vô cùng lễ phép thấy hai người đi vào, mỉm cười nói: "Thưa ngài, ngài có cần giúp gì không ạ?"

An Cẩn Du trở nên lúng túng, đáp lại: "Chúng tôi đến tìm ngài Tô Minh Duệ, chúng tôi đã hẹn trước với ngài Tô."

Tiếp tân sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn Niếp Quân Hạo đứng sau lưng An Cẩn Du một cái, đáy mắt xẹt qua một tia sáng tỏ, nụ cười trên mặt cũng càng sâu hơn: "Là cô An và anh Niếp sao? Ngài Tô đã sớm căn dặn, khi tới thì hai người có thể đến thẳng phòng làm việc của ngài Tô. Tiểu Ngụy, đưa cô An cùng anh Niếp lên phòng làm việc của ngài Tô."