- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi
- Chương 58: Móng vuốt ông chú ác ma
Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi
Chương 58: Móng vuốt ông chú ác ma
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Lôi
Chương 58: Móng vuốt ông chú ác ma
Công ty nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn. Chỉ biết rằng tin tức được lan truyền theo tốc độ ánh sáng, một đồn mười, mười đồn một trăm. J
Chỉ chốc lát sau, từ đại sảnh tiếp khách ở tầng trệt đến tầng cao nhất là văn phòng Tổng Giám Đốc của Hiên Viên thị, ai ai cũng biết câu chuyện ly kỳ xảy ra trong WC: một người đàn ông vô cùng đẹp trai nhưng mắc bệnh đồng tính luyến ái, không từ thủ đoạn “vươn móng vuốt ma quỷ” suýt hại đời một bé trai mới mười mấy tuổi.
"Nhìn cái gì, chưa thấy qua người sao?" Hắn tức giận gào thét tay chân thì khua loạn cả lên, đúng là ông trời trêu tức hắn mà! Chẳng qua hắn muốn bắt tên tiểu quỷ đó đi gặp Hiên Viên Hoàng, vậy mà bị hiểu lầm thành tên biếи ŧɦái!
Hắn ra ngoài tóm cái gã lúc nãy đã hò hét trong Toilet đánh đấm một trận cho hả cơn tức. Mọi người xung quanh chiết khϊếp, lập tức im bặt, không một ai dám bàn tán nữa. Nhưng ngay lúc đó, một thân thể nhỏ bé yếu ớt từ trong Toilet thất thiểu đi ra, gương mặt u uất, nước mắt rơi lã chã khiến cho ai nhìn vào cũng dấy lên niềm thương xót. Lại còn để nguyên hiện trạng, quần áo xộc xệch, cứ thế lê lết cơ thể mệt mỏi bước đi trước mặt mọi người.
Kết quả là, tình hình quay về điểm xuất phát, tiếng rầm rì to nhỏ lại vang lên, cho dù hắn có mấy trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích nỗi oan ức của mình.
Hiện tại Lôi Man Thiên tức đến nỗi muốn gϊếŧ người, hắn đã lớn như thế lại bị một đứa trẻ con dắt mũi, nỗi nhục nhã này như muốn lấy mạng hắn. Chưa lần nào Lôi Man Thiên cảm thấy tức giận đến như vậy.
Hắn vung tay đấm mạnh vào phím lên của thang máy khiến chiếc thang máy tội nghiệp gần như mất tín hiệu, đột ngột đình công.
"Tiểu quỷ thối, đừng để ta gặp lại ngươi!!" Điên cuồng hét to, bỗng Lôi Man Thiên cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh xông tới, hàn khí này khiến người ta không rét mà run. Xoay đầu lại liền bắt gặp cặp mắt lạnh thấu xương của Hiên Viên Hoàng đang nhìn chòng chọc vào hắn.
"Từ nhỏ lớn lên cùng nhau tôi cũng không ngờ cậu lại bị đồng tính đấy, mà biếи ŧɦái tới nỗi ra tay với trẻ em." Lời nói cùng hơi thở lạnh buốt từ miệng Hiên Viên Hoàng thoát ra, khiến Lôi Man Thiên khẽ rùng mình.
Hắn đảo mắt nhìn Hiên Viên Hoàng với vẻ mặt kinh ngạc, gượng gạo cười, bộ dạng thê thảm vô cùng "Cậu tin lời thằng nhóc đó thật sao?"
Đôi mắt Hiên Viên Hoàng sắc bén như tia X quang, quét từ trên xuống dưới thân hình Lôi Man Thiên một lượt, sự hoài nghi dâng trong đáy mắt.
"Ầy, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt muốn gϊếŧ người đó. Tôi thật sự không có làm gì con trai cậu hết, mà cái tên nhóc đó mới chính là ác ma, hại tôi thân bại danh liệt, theo lý mà nói cậu nên bồi thường cho tôi phí tổn thất tinh thần đi." Kinh sợ liếc Hiên Viên Hoàng, Lôi Man Thiên càng nhìn ánh mắt rét lạnh ấy càng thấy khó chịu, thật không hổ là cha con, giống nhau quá!
Bạc môi Hiên Viên Hoàng hơi cong lên, nhìn như đang cười, nhưng nụ cười băng lãnh đó như làn gió rét khiến người ta chết cóng.
"Tôi tin tưởng cậu không thiếu thốn đến mức phải ra tay với trẻ vị thành niên." Một lời này làm cho Lôi Man Thiên thật khóc không ra nước mắt, hận không thể lập tức bắn chết tên Hiên Viên Hoàng kia.
Sao hắn lại không nhận ra lời châm chọc của Hiên Viên Hoàng chứ, ý tứ rất rõ ràng, hắn không ra tay với bé trai vị thành niên mà sẽ “làm” với người đàn ông trưởng thành. Hừ, hắn hoàn toàn khỏe mạnh, có phải là người đồng tính đâu!
"Ai đυ.ng phải cha con cậu đều có kết cục thảm bại, khiến họ sống dở chết dở. Vì thế tôi cảm thấy mẹ của tên nhóc đó cũng không phải người bình thường, phải nói là bất thường mới đúng." Liếc con mắt khinh bỉ về phía Hiên Viên Hoàng, Lôi Man Thiên căm giận đáp trả.
"Nói hay lắm, tôi rất thích. Tôi cũng có chút chờ mong giây phút cả nhà đoàn tụ vui vẻ." Ngược lại với lời nói mang hàm ý ấm áp, con ngươi sâu thẳm toát ra từng phiếm ánh sáng lạnh lùng, trong giọng nói có chút thờ ơ hoàn toàn không phải muốn hoà thuận vui vẻ. Biểu cảm này khiến Lôi Man Thiên sửng sốt, hắn cảm thấy cái gọi là “gia đình đoàn tụ” này thật đáng thương.
Chờ đi, tên nhóc con đáng chết kia. Cho dù là lên trời hay xuống đất, có phải lật tung cả Hồng Kông hắn nhất định sẽ tìm cho ra tên nhãi đó, sẽ đích thân ra tay giải quyết nó. Rửa lại nỗi nhục ngày hôm nay!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi
- Chương 58: Móng vuốt ông chú ác ma