Chương 31

Phạm Thiên Hạo còn nhìn ra được không ít khuôn mặt quen thuộc của nhiều vị tiền bối trông giới .... Anh nhìn " nó" bò lại gần mà quên mất phản ứng.

"nó" vươn cái lưỡi dài đầm đìa máu tươi , cứ liên tục nhiễu lách tách xuống sàn. Trong mắt nó bây giờ, Phạm Thiên Hạo chính là một bữa awnc, tùy thời có thể nuooat vào bụng. Nhưng nó lại không muốn trực tiếp ăn, mà muốn vờn anh như mèo vờn chuột.

Hiện tại," nó" chơi đủ rồi muốn nuốt chửng con mồi , muốn đem sự sợ hãi tột độ của con mồi làm niềm vui.

"Nó " há to miệng như một bồn máu hướng về Phạm Thiên Hạo, anh có thể ngửi được sự tanh hôi của " nó" mà sực tỉnh , vội vàng mà té lộn nhào để bỏ chạy.

Nhưng cái đầu lưỡi dài ngoằng của " nó" đã nhanh chóng cuốn lấy chân của Phạm Thiên Hạo mà kéo anh trở lại.

Mắt thấy bản thân sắp vào miệng của " nó" thì đột nhiên một trận sáng choé , một đạo kiếm pháp như bổ núi mà trực tiếp chém đứt cái lưỡi của "nó".

Xèo xèo!

Cái lưỡi bị chém đứt khiến Phạm Thiên Hạo cũng rớt xuống đất. Trong bóng đêm, anh không thấy được gì, chỉ thấy kiếm quang như ảnh xoẹt tới xoẹt lui, tiếng xèo xèo như thịt nướng trên than liên tục vang lên .

Phạm Thiên Hạo còn đang ngơ ra thì trong bóng tối heo hắt vì cái đèn flash bay thằng đến góc bên kia chiếu ra " nó" đột nhiên bành trướng như một quả bóng , sau đó nổ tung. Một trận tanh tưởi , khiến Phạm Thiên Hạo chịu không nổi mà chống vào tường ---- quệeeeeeeeeee.

Lúc này, màn mây che trăng dần thối lui, ánh trăng sáng chiếu xuống . Phạm Thiên Hạo mới nương theo mà nhìn xung quanh một trậm, cảm thấy như khi nãy bản thân đã đi vào một thế giới khác , nơi không có âm thanh cùng ánh sáng

Phạm Thiên Hạo phun ra một hồi lâu mới hoãn lại đây, hắn nương ánh trăng mà đánh giá chung quanh biết biết từ khi nào đã chạy đến sân thượng.

Mà chỗ của anh đứng là ngay sát ban công, chỉ cần lật người liền ngã xuống ngay.

Nói cách khác , nếu lúc nãy không cẩn thận thì dưới tình huống chạy trốn anh đã nhảy lầu rồi. Nghĩ đến như vậy Phạm Thiên Hạo một trận tái nhợt .

Nếu anh hoảng loạn mà chạy tiếp thì chính là nhảy lầu, còn đứng yên thì chính là bị "nó" xơi tái . Có ngu Phạm Thiên Hạo cũng nhận ra chính là có người gài tử cục cho anh, dù chọn cách nào thì cũng là CHẾT.

Mà nhảy xuống……

Chung cư cũ tổng cộng 7 lầu bảy, cũng không có thảm cỏ xanh, bên dưới đều là đất nền xi măng, nhảy xuống không chết cũng không sống nổi.

Phạm Thiên Hạo cả người thoát lực, tê liệt ngã xuống đất, bộ mặt tái nhợt, ân nhân cứu mạng anh cũng không còn sức để cám ơn.

Hạ Cô Giang không khác gì siêu nhân ôm kiếm gỗ đào, cách Phạm Thiên Hạo một đoạn mà đứng thẳng thân mình , chờ Phạm Thiên Hạo đến bái kiến.

Kết quả, đứng tạo nét muốn trật cả háng mà Phạm Thiên Hạo vẫn ngồi bệt dưới đất ngơ ngẩn khiến Hạ Cô Giang nhíu mày , đành phải ôm kiếm đi đến mà đạp đạp anh mấy cái ,hỏi :" alô, còn sống không?"

Phạm Thiên Hạo ngơ ngác mà nhìn về phía Hạ Cô Giang, đại não hỗn độn trong khoảng thời gian ngắn không thể phản hồi.

Hạ Cô Giang lại đạp anh một chút, “ alo, choáng váng phỏng?”

Phạm Thiên Hạo lúc này mới chậm rãi phản ứng lại gian nan mà đứng lên, nhìn Hạ Cô Giang trong ánh mắt như cũ tràn ngập đề phòng, khi nãy trải qua một loạt chuyện , nên anh vẫn chưa thể tin tưởng bất cứ cái gì xuất hiện trước mặt.

Hạ Cô Giang đại khái có thể lý giải suy nghĩ của Phạm Thiên Hạo , cũng không hy vọng Phạm Thiên Hạo có thể cảm tạ nên trực tiếp nói :" tôi là thiên sư, nhận ủy thác của Hứa tiểu thư , tới điều tra về sự mất tích của tỷ tỷ cô ta là Hứa Thính Nhàn."

Phạm Thiên Hạo đồng tử rụt rụt, “Hứa Thính Nhàn có muội muội? Cô ta đang ở đâu? Tôi hiện tại đi tìm cô ta!”

Hạ Cô Giang liếc hắn liếc mắt một cái :" anh xác định muốn đi tìm Hứa tiểu thư?"

Phạm Thiên Hạo bỗng dưng trầm mặc. Nghĩ đến những sự tình phát sinh, khi nãy không phải Hạ Cô Giang xuất hiện đúng kúc thì anh đã chết rồi , tùy tiện đi tìm muội muội của Hứa Thính Nhàn có khi lại liên lụy đối phương."

Phạm Thiên Hạo:“ cậu thật là thiên sư?”

" Nếu không phải tôi, khi nãy chim bồ câu cứu anh à?" Hạ Cô Giang hỏi lại, hơn nữa còn nói một câu kinh thiên :" thứ kia chưa chết đâu, nó sẽ còn trở lại."

Hạ Cô Giang nói có chút nghiến răng nghiến lợi . Cậu cảm thấy bản thân đang bị Hạ Cô Hàn lợi dụng, cậu tới đây giống như làm bảo tiêu cho Phạm Thiên Hạo vậy .