Chương 22

Đến tháng 5 năm ngoái, Chu Chí Cường đã biết đáp án.

Ngày đó, Chu Chí Cường đến văn phòng Vương tổng tìm gã , muốn nói chuyện bản thân chuyển thành quản lí .

Nhưng khi đến cửa, Chu Chí Cường ẩn ẩn nghe được tiếng động bên trong văn phòng truyền ra, tiếng khóc rất nhỏ .

Tuy lý trí nói gã không nên xen vào. Nhưng sự tò mò lại khiến gã tò mò mà khẽ nhìn vào kẽ hở ở cửa. Khi nhìn vào cả người Chu Chí Cường đều chấn động.

Hứa Thính Nhàn bị người đè ở trên bàn xâm / phạm.

Kẻ xâm / phạm không phải người xa lạ, chính là Vương Hằng tổng giám đốc mới của Tinh Quang Giải Trí.

Có lẽ Hứa Thính Nhàn nhìn thấy Chu Chí Cường nên ánh mắt ảm đạm của cô liền sáng lên chút hy vọng . Chu Chí Cường cũng biết cô xem gã như cọng rơm mà xin sự giúp đỡ .

Chỉ là ...

Chu Chí Cường lại lùi bước.

Gã chầm chậm mà lùi lại , sau đó xoay người đi . Chính hành động của gã chính là đáp án mà gã đưa ra .

Lúc vừa xoay đầu rời đi, gã cũng vô tình mà thấy sự hy vọng của Hứa Thính Nhàn hoàn toàn dập tắt , ánh mắt xinh đẹp đã trống rỗng vô hồn.

Gã bỏ đi , xem như bản thân chưa biết chuyện gì, đến khi trở lại lần nữa gã thấy vị trợ lý của Vương Hằng đang nhìn gã mà mỉm cười.

Trợ lý Trần đưa ra giao dịch với Chu Chí Cường , nói với gã hãy coi như chưa thấy chuyện vừa nãy, chưa nghe chưa nhìn thấy điều gì, đem tất cả xoá sạch đi.

Đương nhiên, Chu Chí Cường cũng sẽ có chỗ tốt.

....

Sau đó Chu Chí Cường đã được chuyển thành quản lí chính thức , có thể nói so với vài vị quản lí trước còn cao hơn đứng ngang hàng với Tề Chính Vân. Đồng thời, trợ lý Trần còn nói nếu gã phát huy tốt còn có thể đề bạt lên cao hơn.

Là người ai không muốn bản thân đứng ở vị trí cao, lần này lưng còn có Vương Hằng làm chỗ dựa, gã không ngu mà bỏ qua.

Mà từ ngày đó trở đi, Chu Chí Cường cũng không gặp Hứa Thính Nhàn, cũng không biết tin gì từ cô ta .

.

“ tôi cái gì cũng chưa làm……”

Chu Chí Cường kể xong thì bồi một câu nhưng muốn tự an ủi chính mình , cũng giống như đưa mình ra khỏi cái vòng tội ác.

Hạ Cô Hàn ngước mắt mà nhìn vẻ hèn nhác sợ sệt của Chu Chí Cường một cái sau đó cũng rời mắt đi.

Đúng thật Chu Chí Cường cái gì cũng chưa làm, khi thấy Hứa Tư Nhàn bị xâm hại , còn hướng gã xin giúp đỡ gã thật sự cũng ...chưa làm, gã chọn cách im lặng xem bản thân là người vô tội nhưng lại nhận lợi ích từ việc đó. Gã không phải kẻ ác , gã chỉ là đồng loã của kẻ ác.

Nếu Hứa Tư Nhã là người thường, thật sự hôm này Chu Chí Cường sẽ đưa cô ta đến chỗ trợ lý Trần.

Nhưng gã biết Hứa Tư Nhã không phải "người" thường, gã sợ và gã không có can đảm để nghĩ đến chuyện đó. Bây giờ gã chỉ muốn tìm một người có thể giải quyết được Hứa Tư Nhã.

Nhưng dục tốc bất đạt, không chỉ không tiêu diệt được Hứa Tư Nhã , mà coi ta còn nhìn ra tâm tư của gã .

Hiện tại gã không khác gì con kiến bò trên chảo nóng, mà cọng rơm duy nhất của gã chỉ có Hạ Cô Hàn.

Chu Chí Cường nghĩ đến đây, hai đầu gối mềm nhũn, cả người quỳ gối trước mặt Hạ Cô Hàn : " ông chủ Hạ , tôi cầu xin cậu cứu tôi, bao nhiêu tiền cũng được! Chỉ cần cậu cứu tôi một mạng , tôi đem hết gia sản của mình cho cậu."