Chỉ có Chu Chí Cường lại không cảm thấy như vậy , nếu nam nhân trung niên bận áo dài kia đến để xử lí chuyện Tề Chính Vân thì khi nãy những lời Phạm Thiên Hạo nói gã phải theo hướng đó mà điều tra chứ. Còn đằng này không chỉ hỏi gì , mà gã còn kêu người đuổi Phạm Thiên Hạo ra. Chuyện này quá kỳ quái.
Này quá kỳ quái.
Nếu khi nãy không phải Hạ Cô Hàn nói hai kẻ đó là thiên sư tại Hiệp hội Thiên sư thì gã chỉ xem 2 kẻ đó chính là thần côn thôi.
Chu Chí Cường đang cảm thấy bứt rứt và lo lắng thì đột nhiên trước mặt ập đến một trận âm phong , khi gã ngẩng mặt lên đã thấy Hứa Tư Nhã từ khi nào đã đứng trước mặt.
Đôi mắt không mang theo bất kì cảm xúc nào, tối đen sâu hút không khác gì miệng giếng , phảng phất như muốn hút đi linh hồn của gã
Chu Chí Cường cả người cứng đờ, đến khi tỉnh lại gã vội vàng nhìn qua Hạ Cô Hàn mà xin giúp đỡ. Hứa Tư Nhã nhìn hành động của gã không khỏi nhếch mép cười , sau đó xem như không có gì mà theo đoàn người đi ra khỏi phòng họp. Đến khi bóng cô đi khuất thì Chu Chí Cường mới cảm thấy mình sống lại , hô hấp cũng thông thuận hơn.
Gã nhìn lại thì thấy ánh mắt của trợ lý Tràn chăm chăm mà nhìn bíng dáng đã đi khuất của Hứa Tư Nhã , đôi mắt không chế dấu được sự dâʍ tà, bọi dáng không có chút gì bình tĩnh như khi nãy .
Cửa phòng họp đóng lại lần nữa , trợ lý Trần mới đem sự chú ý đặt lên người Chu Chí Cường, đồng thời cũng nhìn qua Hạ Cô Hàn đang ngồi bên cạnh đã ngủ từ lúc nào , gã liền nhíu mày . Từ khi nào lại có một người ở đây, sao từ nãy giờ gã lại không nhận ra.
Trợ lý Trần đang tính mở miệng kêu Hạ Cô Hàn ra ngoài , nhưng nhìn thấy khuôn mặt cùng bộ dáng của y thì liền thay đổi chủ ý .
Sau đó gã nhìn lại Chu Chí Cường :" Chu Chí Cường , người suy xét thế nào rồi?"
Chu Chí Cường vừa nghe thì sắc mặt liền trắng nhợt, từ khi biết Hứa Tư Nhã quỷ dị gã đã không dám có ý nghĩ gì cả , giờ bị hỏi khiến gã không dám nói.
Trợ lí Tràn cũng là người tinh ý , nhìn ra sự do dự của Chu Chí Cường , nên liền cười lạnh một tiếng .
"Lúc trước , ngươi ở trước mặt Vương tổng đâu phải bộ dạng này ? Thế nào, bây giờ nghĩ bản thân dựa vào Hứa Tư Nhã bay lên cành cao rồi sao! Ngươi đừng quên , lúc trước ngươi đến cầu xin Vương tổng trở thành quản lí chính thức ngươi đã nói gì, nhanh như vậy đã quên rồi ."
Ánh mắt trợ lý Trần bễ nghễ mà nhìn xuống Chu Chí Cường , khoé miệng mắng theo nét mỉa mai :" Vương tổng cho ngươi lên được thế này , ngài ấy cũng có thể kéo ngươi xuống , ngươi đừng nên không biết tốt xấu ."
Dứt lời, trợ lý Trần rút ra một tập tài liệu , sau đó phóng tới trước mặt Chu Chí Cường .
" Ngươi xem mà nghĩ cho kĩ. Đêm nay đưa Hứa Tư Nhã đến."
Chu Chí Cường nhìn chằm chằm tập tài liệu trong tay trợ lý Trần , trán nhanh chóng xuất hạn mồ hôi, cảm thấy tập tài liệu không khác gì thứ bẩn thỉu, gã không dám đưa tay tiếp nhận
Trợ lý Trần cũng mặc kệ gã nghĩ thế nào , sau đó khẽ cúi người kề bên tai Chu Chí Cường mà nói :" Vương tổng để ta kiểm hàng trước , ngươi biết nên làm thế nào rồi đó, còn có ..."
Nói nửa lời thì ánh mắt trợ lý Trần liền đảo qua Hạ Cô Hàn đang ngủ gục bên cạnh, khoé miệng cười đến dâʍ đãиɠ :" người mới ngươi mang không tồi."
Chu Chí Cường vừa nghe lòng liền rùng lên , vội vàng mở miệng giải thích :" trợ lý Trần hiểu lầm rồi, cậu ấy không phải ...."
Trợ lý Trần không để Chu Chí Cường nói hết câu thì đã vỗ vai gã , sau đó cười mà xoay người muốn rời đi.
Chu Chí Cường nhìn bóng lưng trợ lý Trần rời đi mà run sợ vô cùng, gã biết trợ lý Trần nhắm trúng Hạ Cô Hàn , nhưng Hạ Cô Hàn không phải là người ai cũng có thể nhắm vào được. Đang tính há miệng muốn giải thích thì gã lại thấy thân hình trợ lý Trần bỗng lảo đảo , sau đó ngã dúi dụi về phía trước
“Trần trợ lý! Cẩn thận!”
Chu Chí Cường vươn tay muốn đỡ trợ lý Trần nhưng động tác vẫn chậm một nhịp , trợ lý Trần tiếp xúc thân mật với chiếc ghế, cả miệng đầy máu . Nhưng càng đáng soẹ hơn chính là trợ lý Trần lại không cảm giác đau, mà lại quỳ dậo gối sau đó xoay 180° .
Tiếng động khá lớn nhanh chóng đánh thức Hạ Cô Hàn , y vừa mở mắt ra đập vào mắt chính là trợ lý Trần cả miệng đầy máu đang quỳ trước mặt , mà dập đầu ình ình xuống đất. Hạ Cô Hàn nhìn thấy cũng chả bất ngờ , còn nhàn nhã mà nói .
" Bình thân !!
Chu Chí Cường trợn mắt há hốc mồm. Ánh mắt nhìn Hạ Cô Hàn càng thêm kính sợ và sùng bái .
Tác giả có lời muốn nói: Cố Tấn Niên: Dám mơ ước vợ của bố ??????