Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

One Piece: Cuộc Sống Ở One Piece

Chương 8: Thu Phục

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô mới chỉ thử với mấy con chuột nhỏ, nếu nó còn khỏe mạnh thì cô không làm gì được, nhưng nếu nó sắp chết, cô có thể đem linh hồn nó rút ra, đồng thời làm nó làm theo mệnh lệnh của cô.

Nhưng con rắn này mạnh, còn lớn...

Cắn răng, Lyin đành phải liều, cô không còn lựa chọn khác.

Đưa một tay lên, Lyin khẽ lẩm bẩm:"Thu!"

Một luồng khí xanh đen từ từ tràn ra, xông về phía con rắn. Nó kêu thảm thiết hơn, mạnh mẽ vùng vẫy. Lyin thấy choáng váng, đầu đau cực kỳ, như có kim châm đâm mạnh. L*иg ngực cũng đau đớn tưởng chừng không thở nổi. Nhưng cô không dừng tay mà vẫn tiếp tục.

Tới khi cô nghĩ mình sắp chết, lờ mờ thấy được một bóng đen giống như hình ảnh 3d trong suốt từ từ bị lôi kéo ra khỏi cơ thể con rắn.

Khi thấy nó đi về phía cô, Lyin biết cô thành công rồi.

Cô cố sức ra lệnh cho nó với giọng nói yếu ớt:"Mang tôi...ra...ngoài."

Nói xong, Lyin cũng mất đi ý thức.

Tiếng hệ thống vang lên.

[Ký chủ đánh gϊếŧ rắn trắng, exp +5]

[Gấp mười lần bạo phát kích hoạt, exp +50]

Lúc này, Lyin không nghe thấy được. Cô đang nằm trên lưng rắn, được nó mang ra khỏi rừng.

Một cơn gió thoáng qua, Lyin rùng mình, bị lạnh nên tỉnh lại. Đầu cô vẫn rất đau, cô cố sức mở mắt ra, toàn thân đều đau đớn khó nhịn.

Cô hơi quay đầu lại sau đó bị dọa cho giật mình, mất một lúc mới bình tĩnh lại. Con rắn, nói đúng hơn là linh hồn của nó đang cuộn tròn xung quanh cô, che chắn một bộ phận gió đêm.

Đúng vậy, cô rời đi từ sáng, tới bây giờ đã là tối muộn.

Lyin nhìn bảng skills, thoáng kinh ngạc, exp của cô thế mà tăng lên được 50!

Phải biết là cô gϊếŧ tận mười con gà mới đc 10 exp!

[Tên: Lewad • Lyin]

[Chủng tộc: nhân tộc]

[Haki: không]

[Trái ác quỷ: Onryo Onryo nomi ]

[☆]

[Lục thức: không]

[Beri:không]

[Exp: 60]

Dù không có gì thay đổi, nhưng Lyin thấy cô đã hiểu rõ hơn về trái ác quỷ của mình. Qua trận đấu cô cũng biết bản thân thiếu sót nhiều đến mức nào.

Cô ngồi trên lưng rắn trở về, tới gần bìa rừng mới đem nó thu vào. Trên tay trái Lyin có một đồ án hình ngọn lửa đen, đây là nơi mà linh hồn nó ở lại. Cô làm cách nào nó đều không biến mất, xem ra cần thứ gì che chắn nó đi.

Khi trở về, cô gặp nam nhân lạ mặt mấy ngày trước nói chuyện với viện trưởng.

"Lyin về rồi à, đây là bạn của chú, Kaud."

Nam nhân tên là Kaud có thân hình cao ráo, ánh mắt dịu dàng cùng gương mặt điển trai. Cả anh ta và viện trưởng đều trưởng thành theo kiểu mặt người dạ thú. Nhìn ngoại hình thì đúng là không nhìn ra trong lòng họ xấu xí cỡ nào.

"Lyin phải không, xin chào."

Kaud chìa tay ra, Lyin không nắm lấy mà quay người rời đi. Kaud không tức giận mà cười nói với viện trưởng:"Mặt hàng lần này đúng là cực phẩm."

Lyin trở về trong phòng. Ánh mắt của hai người kia làm cô cảm thấy cực kỳ khó chịu, mặt ngoài vẫn hiền từ, nhưng sâu trong mắt là thưởng thức và xem kỹ, đó là ánh mắt khi xem một món hàng hóa.

Có lẽ bọn họ nghĩ cô vẫn chỉ là một đứa trẻ cho nên họ không che giấu quá nhiều cảm xúc khi đứng trước mặt cô.

Mấy ngày kế tiếp, Lyin đều làm nhiệm vụ, rồi lên rừng luyện tập cùng linh hồn rắn trắng.

Rắn trắng không thường xuất hiện phía ngoài rừng. Mấy năm nay cô mới chỉ gặp được một con. Hơn nữa, cô phải may mắn lắm gϊếŧ được nó, nếu đánh trực diện thì một chiêu của nó cô cũng không đỡ được.

Lần nữa bị quật ngã, Lyin chật vật nằm thở hổn hển. Cùng rắn trắng chiến đấu cô mới thấy mình cực kỳ yếu. Vẻn vẹn nửa giờ cô đã thấy đầu choáng mắt hoa, hít thở không thông.
« Chương TrướcChương Tiếp »