Chương 16: Garp vs Dragon

Lyin đặt tay lên ngực, trái tim cô hoảng loạn đập liên hồi, cô đen mặt nhìn Garp. Có lẽ ông ấy cũng nhận ra ánh mắt của cô lúc này nên lại cười lớn hơn nữa.

Lyin không để ý tới ông ấy, tiếp tục chạy qua một bên tập luyện.

Mấy ngày kế tiếp Garp đều sẽ tới. Có đôi khi ông ấy cũng sẽ chỉ đạo Lyin, nhờ vậy thực lực cô cũng tăng lên đáng kể. Lyin cũng đã suy nghĩ kỹ càng, thay vì một mình lăn lộn ngoài biển khơi cùng những nguy hiểm không xác định, cô nên gia nhập hải quân, nó sẽ trợ giúp cho cô rất nhiều và cũng sẽ đảm bảo an toàn cho tới khi cô có năng lực tự bảo vệ mình. Vì vậy khi Garp mở lời mời gọi lần thứ n, cô đã đồng ý.

Ngay ngày hôm sau, Garp nhanh chóng cho tàu chở về Marineford. Đứng trên boong tàu, cảm nhận gió phất qua mặt mang theo sự sắc bén cùng nồng đậm tanh mặn của biển, Lyin ngơ ngác còn chưa lấy lại tinh thần. Một lúc sau cô khẽ bật cười, sao cô lại có cảm giác Garp trung tướng sợ cô đổi ý mới gấp rút trở về nhỉ.

Cốp!

"Nắm đấm yêu thương" của Garp chuẩn xác mà dừng trên đầu cô. Lyin không tránh kịp. Đến hiện tại cô mới cảm nhận được nắm đấm huyền thoại này, rõ ràng mấy lần trước cô đều tránh được! Thật sự! Quá! Đau!! Hai tay cô ôm lấy cái đầu nhỏ bé của mình.

Nước mắt Lyin nhanh chóng đảo quanh. Bộ dạng muốn khóc nhưng cố nghẹn lại của cô là Garp ngạc nhiên, Garp hiếm thấy mà cảm thấy hơi đau lòng và áy náy.

Có lẽ do trẻ con bên cạnh ông ấy đều là những đứa trẻ "quái vật" và có tâm lý mạnh mẽ, còn Lyin, vốn dĩ cô cũng chỉ là người bình thường, thậm chí còn thích nhõng nhẽo.

Lyin lau nước mắt, hút hút cái mũi, gọi Garp.

"Garp trung tướng."

"Gọi là ông nội."

"...?"

"Trung tướng."

"Gọi ông nội!"

"..." Lyin.

Lyin bỏ qua đề tài này mà hỏi:

"Ngài tới đảo tìm người ạ? Con thấy ngài hình như đang tìm người nào đó."

Garp bỏ một miếng bánh vào trong miệng "Ờ"

Thấy ông ấy có vẻ không muốn nói tiếp, Lyin cũng không hỏi nữa. Cô nghĩ người ông ấy muốn tìm là ở cô nhi viện, nhưng cả cô nhi viện lại chỉ còn mình cô còn sống, cho nên nên mới đem cô về. Dù sao lúc đó trông ông ấy rất gấp gáp, thi thể đám trẻ đều có dấu vết bị lật qua.

Lyin đứng thêm chốc lát rồi cũng trở về. Garp nhìn theo bóng lưng của Lyin một lúc, sau đó ánh mắt phóng không, không tiêu cự mà nhìn gợn sóng dưới biển phía xa xa. Ông nhớ tới cuộc gặp mặt gần nhất của ông với con trai.

Trời mưa tầm tã, không trung tối sầm âm u như mang theo áp lực, hai bóng người không ngừng di chuyển dưới màn mưa.

"Thằng con trai ngu ngốc này! Theo tao về ngay! Hải quân mày không làm, cứ đòi làm quân cách mạng!"

Tiếng thét lớn lại mang theo chút không dễ phát hiện lo lắng cùng hận sắt không thành thép.

Dragon tránh thoát nắm đấm của cha mình, bất đắc dĩ nhìn ông ấy. Thấy Garp còn muốn đánh, ông vội tránh đi, ánh mắt nặng nề.

"Cha, cao tầng mục rữa, làm sao có thể cho dân chúng một cuộc sống ấm no? Thân là người đứng trên, ắt phải lo cho những con dân của mình, nhưng bọn họ,..."

"Từ thời đại mới bắt đầu, dân chúng phải chịu những gì, chính phủ sao có thể không biết? Ngài thấy họ có từng quan tâm, hay là họ lại tiếp tay cho kẻ ác, bóc lột hành hạ dân chúng trầm trọng hơn?"

Garp dừng lại động tác, ông ấy trầm mặc, sắc mặt khó coi. Dragon tiếp tục nói.

"Cha, lãnh đạo như vậy, nếu chúng ta phục tùng, vậy còn xứng đáng với hai từ "chính nghĩa" hay không?"

Qua một lúc lâu, Garp mới lên tiếng, giọng nói ông ấy mang theo mỏi mệt.

"Thứ mà con muốn chống lại là chính phủ thế giới, là một thế lực đã tồn tại tám trăm năm!"