Chương 19

"Thượng tướng!" Vệ binh canh giữ trên đỉnh tháp vội vàng đến đón, tay nâng mạnh lên đầu và chào anh một cách tôn kính, sau đó cười toe toét, mối quan hệ với người mới đến có vẻ khá thân thiết, "Ngài lại đến Ác Tháp tuần tra sao?"

Người đàn ông khẽ nhếch khóe môi, vì không phải lúc chỉ huy trên chiến trường, khí chất nhã nhặn khiến anh trông giống như một quý ông khiêm nhường nhưng vẫn khiến người khác kính trọng.

"Dù sao cũng là mệnh lệnh của Tổng tư lệnh, không thể từ chối." Anh nói, hướng về phía lầu dưới đi xuống, "Cũng không việc gì, vừa vặn có thể tìm giám ngục trưởng của các cậu uống một tách trà, thư giãn một chút."

Vệ binh đưa anh đến cửa thang máy lộ vẻ mặt tiếc nuối: "Đại vương tử điện hạ sao? Thật không hiểu tại sao người đó cứ thích phái ngài đến đây, sức mạnh và tài năng của ngài nên được phát huy ở những nơi quan trọng hơn."

Thẩm Đình Dục nhìn nút thang máy mà vệ binh ấn giúp anh, nụ cười trên môi càng rõ rệt hơn, nhưng trong mắt lại không có ý cười.

Thang máy nhanh chóng đi đến, anh lần nữa đội mũ lên, chân đi đôi giày cao cổ tinh tế bước vào trong, trước khi cánh cửa đóng lại mới để lại một câu trả lời hờ hững cho người bên ngoài.

"Có thể là muốn nhắc nhở tôi, đừng quên mình đến từ đâu."

*

FR Tiên Nữ - Vân Tinh, Ngân Long Thành, trung tâm khu 1.

"Đã bao lâu rồi? 18 khu vực bị ma quỷ tàn phá ở Hồng Thành, các người mới xử lý xong 3 khu! Thậm chí khu 13 phía nam, các người còn trực tiếp nhường lại công trạng!"

Trong phòng họp của hội trường quân sự, người đàn ông thấp bé ục ịch để ria mép nhỏ tức giận ném màn hình trong tay xuống bàn.

Màn hình cứng cáp rất chịu đập, không hề có dấu hiệu nứt vỡ. Chỉ là bản đồ hiển thị tình hình tấn công và phòng thủ của khu vực, đã chuyển sang trang dữ liệu khác. Những đường cong giảm sút chồng chất, giống như đường kỹ thuật của quỹ đầu tư xanh lao dốc, cũng đại diện cho sự bất mãn của người dân Ngân Long.

Người đàn ông càng nhìn càng tức giận, quay sang các lãnh đạo đại doanh lớn co rúm cổ như cút kít bên bàn hỏi: "Các người không thấy Tạ Nam Quân từ doanh đối diện đã chế giễu chúng ta trong cuộc phỏng vấn như thế nào sao? Chẳng lẽ thực sự muốn chờ đợi Kim Dực doanh chiếm lấy toàn bộ 14 khu còn lại, để toàn bộ nhân dân Đế Quốc chứng kiến Ngân Long trở thành trò cười sao!?"

Cánh cửa hội trường bị một bàn tay khớp xương rõ ràng gõ vang, người đàn ông giơ tay vuốt mái tóc ngày càng thưa thớt, quay đầu nhìn người bên ngoài cửa sau đó lại tức giận nói với đám người bên bàn: "Các người bao giờ có một nửa sự khiến người ta yên tâm như Lục Thành thì tốt biết mấy!"

Người bên ngoài cửa sau khi được phép đã bước vào hội trường, ánh mắt mọi người phía dưới nhìn lên tràn đầy ghen tị và đố kỵ, đồng thời cũng có chút ngưỡng mộ. Dù sao thì vị Thượng tá Lục này, quả thực là nhân tài hiếm có trong thế hệ mới của Ngân Long doanh.

Ngay cả trước khi trải qua quá trình thức tỉnh linh hồn khi trưởng thành, đã được phát hiện sở hữu tư chất hiếm có cấp 3S. Năng lực sau khi thức tỉnh càng có bước đột phá, là trận doanh của bọn họ có được mầm non xuất sắc có thể sánh ngang với Thượng tướng Thẩm của Kim Dực doanh cùng thế hệ.

Trong khi họ vẫn đang tiếc nuối khoảng cách giữa người với người, người đàn ông trung niên trước bàn lại tức giận đến nỗi râu tóc dựng đứng lên mắng mỏ: "Còn ngồi đấy làm gì?"

"Cho các người thời gian một tháng, uy tín của Hồng Phong Tinh các người phải giữ vững, bao gồm cả Hồng Thành và một số khu vực ma quỷ tàn phá nặng nề khác, tôi muốn thấy thành tích! Còn không mau đi làm việc?!"

Mọi người liên tục đáp lại, sau đó như chạy trốn chạy ra khỏi hội trường.

Sau khi họ rời đi, Lục Thành mới mở miệng hỏi: "Thượng tướng Ngụy, ngài tìm tôi?"

"À, đúng." Ngụy Phong lúc này, ước gì có thể có một bình oxy bên cạnh, "Chủ yếu là về thành tích của trận doanh trong thời gian này."

"Chưa kịp chúc mừng cậu đính hôn, chuyện tiệc cưới này kia, đã xong hết chưa?"

Nói xong, ông ta vỗ vỗ vai anh ta: "Xong việc thì phải nhờ cậu hỗ trợ làm nhiệm vụ, bên Kim Dực giờ đang dòm ngó quyền quản trị Hồng Phong Tinh, còn làm ra thành tích lớn như vậy, tuyệt đối không thể để họ thực sự chiếm lấy Hồng Phong."

"Có một sẽ có hai, nếu cứ tiếp tục như vậy, người dân trong khu vực quản lý của Ngân Long chỉ sẽ càng ngày càng mất lòng tin vào chúng ta."