- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Omega Thích Diễn Sâu
- Chương 30
Omega Thích Diễn Sâu
Chương 30
Thẩm Bùi nhìn Tiêu Dương hơi lảo đảo về phòng ngủ chính, bản thân cũng tắt máy chiếu, dọn dẹp đồ đạc rồi về phòng cho khách. Chẳng qua hắn vừa nằm xuống không bao lâu, suy nghĩ còn chưa kịp bay bổng thì ngoài của vang lên tiếng gõ làm hắn mở to mắt.
Tiêu Dương thò đầu ra từ sau cửa, nháy mắt nhìn thoáng qua cả căn phòng, cuối cùng dừng lại trên người Thẩm Bùi.
"Máy lạnh hỏng rồi, em có thể sang đây ngủ với anh không?"
Nghe như sét đánh ngang tai, Thẩm Bùi vẫn còn tư thế nửa nằm muốn ngồi dậy, trong mắt là sự bàng hoàng tột độ.
Cậu ấy đang nói gì vậy?
"Bên kia nóng quá, em có thể ngủ với anh không?" Tiêu Dương hỏi lại, mà bây giờ vừa dứt lời, cậu đã đẩy cửa ra đi vào đứng ngay trước giường Thẩm Bùi.
Ông lớn họ Thẩm không nhớ rõ đây là lần thứ mấy bản thân bị váng đầu, hắn thậm chí quên mất thật ra hắn chỉ cần đổi phòng với Tiêu Dương.
Dù sao thì họ cũng từng ngủ chung một lần rồi, không phải chuyện gì to tát. Huống chi hắn và Tiêu Dương có quan hệ như thế, cùng giường là chuyện sớm muộn.
Thẩm Bùi rất nhanh lại hoàn hồn, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu.
Tiêu Dương được "ân chuẩn", xốc chăn nằm lên người, hơi lạnh trên người hắn nháy mắt bị thay thế bởi cảm giác ấm áp. Chân hai người vô tình chạm vào nhau, lúc xoay người còn như có như không cọ lên da đối phương, còn có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.
Thẩm Bùi rất khó tưởng tượng được, Tiêu Dương là một chàng trai đã hơn hai mươi, da thịt lại mềm mịn như thiếu niên 15-16 tuổi. Cũng không biết có phải các omega đều thế hay không, hay là cậu được trời xanh ưu ái.
Hắn hỏi cậu với giọng điệu bình tĩnh, "Các omega đều giống cậu da dẻ mịn màng thế này à?"
Tiêu Dương sửng sốt, cười hì hì trả lời, "Nói như thể ngài Thẩm đây chưa gặp omega bao giờ vậy."
Cậu dừng một chút, lại hỏi, "Anh Thẩm trước nay chưa yêu đương à?"
Hắn dừng một chút, lại hỏi: “Thẩm tiên sinh từ trước không có nói qua luyến ái sao?”
"Đã từng."
"Nhưng cậu và họ không giống nhau."
Hắn từ khi đại học đến lúc đi làm không hề thiếu người theo đuổi, cũng từng quen một vài omega vừa mắt. Hắn cố gắng tìm kiếm trong đầu vài kí ức về họ, song ấn tượng của hắn với họ hầu như không ai giống như Tiêu Dương.
Tiêu Dương nhích người lên nhìn chằm chằm hắn, không biết xấu hổ nói: "Thế có thể là em có nét đẹp trời sinh."
"Lúc cấp hai em bị bệnh dậy thì hơi bị nặng, coi mình là đại ca của trường Số 11. Nhưng mà ấy, anh nói xem có đại ca nào lại trắng thế này được? Em bèn mỗi ngày hẹn người ta ra sân chơi bóng. Kết quả phơi thật lâu, mọi người đều đen đi không ít. Em... Tất nhiên em cũng phơi năng, nhưng thật sự không khác gì chưa phơi cả."
Thẩm Bùi nghe xong chỉ thấy buồn cười, thầm nghĩ mấy omega tuổi dậy thì đều muốn bản thân trắng nõn sạch sẽ mới được, ngay cả Hạ Thư là một beta, mỗi lần ra đường đều bôi mấy lớp kem chống nắng, Tiêu Dương thật sự không giống người thường.
Tiêu Dương đánh cái ngáp, nhắm mắt, nghiêng đầu đi, rủ rỉ nói, "Ngủ ngon nhé anh Thẩm."
“Ngủ ngon.”
Máy lạnh vẫn lặng lẽ chạy, Thẩm Bùi nghe rõ ràng tiếng máy chạy. Bên gối là tiêng hít thở nhẹ nhàng, làm cõi lòng hắn bình yên đến lạ.
Trong màn đêm tĩnh lặng, Thẩm Bùi cảm thấy tiếng tim đập của bản thân quá rõ ràng, thình thịch thình thịch, giống như đánh trống. Gối đầu vương mùi chất dẫn dụ của cậu, chăn cũng ướm mùi rượu mơ thanh mát.
Mùi rượu sake nhàn nhạt quấn lấy mùi vị chua ngọt kia, giống như đang tỏ rõ quan hệ thân mật khác với hai vị chủ nhân.
Máy lạnh trong phòng ngủ chính mãi vẫn không được sửa, Thẩm Bùi ngẫu nhiên nhớ đến, chỉ nói có lẽ do gần đây hắn và Tiêu Dương đều quá bận rộn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- HE
- Omega Thích Diễn Sâu
- Chương 30