Đến khi Tiêu Dương xong việc đã quá 12 giờ.
Cậu thu dọn đồ đạc, dựa vào định vị của anh cả nhà mình tìm tới nhà hàng ở gần trường học.
Nhà hàng mà Tiêu Quân chọn chuyên về món cay Tứ Xuyên, dù sao thì đấy là món mà anh Lâm thích nhất. Nó cách cửa tây của Đại học A không xa, có vài lần Tiêu Dương đi ngang qua lúc chiều tối đều thấy có rất nhiều học sinh đứng xếp hàng.
Nhà hàng trang trí đến là tinh xảo. Trước cửa đặt hai món trang trí hình thác nước. Mà trên cửa sổ sát đất là từng tầng từng tầng mây buông xuống.
Tiêu Dương đẩy cửa bước vào, chuông gió trên cửa phát ra tiếng đinh đang đinh đang.
Người phục vụ bước tới nhiệt tình nói "Hoan nghênh quý khách!" Sau đó dẫn cậu vào phòng riêng Tiêu Quân đã đặt trước.
Có lẽ hôm nay Lâm Nhứ chỉ có tiết buổi sáng, thời gian kết thúc còn sớm hơn bình thường. Thế nên bây giờ lúc Tiêu Dương vừa vào cửa đã bị mùi rượu nồng nặc ập vào mặt.
Cậu bình thản mỉm cười đóng cửa trước vẻ mặt hốt hoảng của phục vụ.
"Anh, tém tém lại tí đi." Tiêu Dương nhìn anh cả nhà mình ăn vạ trên người Lâm Nhứ. Trong phòng nồng nặc mùi chất dẫn dụ của alpha, nếu không phải trước đây đã nghe quen thì tuyến thể sau gáy cậu đã phải run lên bần bật.
Người sau nâng mắt, thưởng cho cậu một ánh mắt vô cảm.
Lâm Nhứ vỗ vỗ đầu Tiêu Quân, ý bảo anh dịch ra một tí, lại mở miệng nói: "Em đi mở cửa sổ đi... A Dương đến đây ngồi này, anh và anh em mới gọi thức ăn rồi, lát nữa sẽ mang lên."
Tiêu Quân ngoan ngoãn đứng lên đi kéo cửa sổ. Gió lạnh ùa vào, trong nháy mắt xua đi mùi rượu trong phòng, chì còn lại chút hơi tàn.
Tiêu Dương đánh giá ông anh nhà mình, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Không ai rõ hiểu rõ anh trai bằng cậu, anh sắc bén, mạnh mẽ, giống như một con sói hoang. Nhưng con sói hoang ấy khi đứng trước mặt Lâm Nhứ lại thu hết nanh vuốt, đưa ra phần bụng mềm mại nhất, y như một con cún con.
Từ một mặt nào đó mà nói, hai anh em họ rất giống nhau.
Tiêu Dương ngồi đối diện hai người họ, nói với Lâm Nhứ: "Hôm nay công việc hơi nhiều nên đến muộn, anh Lâm bỏ qua cho em nhé."
Lâm Nhứ hỏi: "Sao mặc ít thế?"
"Lúc em đi quên lấy áo khoác." Tiêu Dương cười thẹn thùng, giải thích.
Tiêu Quân liếc nhìn cậu một cái, cho cậu một ly nước: "Uống nhiều nước ấm."
Tên alpha này thẳng đến mức vô phương cứu chữa. Tiêu Dương chửi thầm.
Lâm Nhứ bật cười, lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ đẩy đến trước mặt Tiêu Dương: "Xem thử đi, tặng cho em đấy."
Chiếc hộp màu đen, mặt trên còn thắt một chiếc nơ con bướm. Mở ra xem, bên trong là hai chiếc đồng hồ nam-- kích thước không khác nhau lắm, chỉ có mặt đồng hồ có khác biệt nhỏ.
"Anh cũng không biết nên tặng em cái gì, nếu em không thích có thể đi đổi. Cái này Tiêu Quân chọn đấy, anh nghĩ em sẽ thích." Lâm Nhứ nói sang chuyện khác, " Nếu họ Thẩm kia không tốt với em, có thể nói với anh. Tuy là anh... nhưng vẫn có quyền mang súng."
Tiêu Dương cảm thấy buồn cười, nhớ lại hôm đó Tiêu Quân đi gặp Thẩm Bùi về, Lâm Nhứ không để tâm mà nói một câu: "Có cần anh gác s.ú.n.g lên đầu hắn, hỏi xem hắn rốt cuộc có chịu kết hôn không?"
Anh Lâm nhà mình, thật sự là quá bao che người nhà.
Tiêu Quân mở miệng nhắc nhở: "A Nhứ, anh như thế không tốt đâu "
Lâm Nhứ liếc nhìn anh, cười nói: "Thế em cưỡng bức dân lành¹ thì tốt lắm à?"
"Dù sao thì cái đó cũng..."
Lâm Nhứ căng đầu mắt đối mắt với anh: "Cũng thế nào?"
Tiêu Quân nuốt lời trên môi về, không dám nói nữa.
"Anh nói cái gì cũng đúng."
Tiêu Dương nhìn hai người họ, trong lòng không khỏi cảm thấy hâm mộ. Cậu không có cảm giác gì với tình yêu của người khác, nhưng lại vô cùng ngưỡng mộ tình cảm của Tiêu Quân và Lâm Nhứ. AO kết hợp, có lẽ cũng có tình yêu ở giữa, nhưng phần nhiều còn lại là bởi sức hút của chất dẫn dụ. Đó là thiên tính không thể nào trốn thoát. Mà mấy năm trước Lâm Nhứ đã cắt bỏ tuyến thể, không có khả năng thả ra chất dẫn dụ nữa. Kể cả khi tình cảm của anh với Tiêu Quân có phần bị chất dẫn dụ ảnh hưởng, nhưng tình cảm của Tiêu Quân với anh chỉ xuất phát từ "yêu thích" thật lòng.
Ước mơ mà bao người theo đuổi cũng chỉ đến thế mà thôi.
Anh cậu mơ ước thiếu tá Lâm nhiều năm như thế, người khác không biết, nhưng cậu biết rất rõ.
Năm đó Lâm Nhứ chưa bại lộ giới tính, có thể nói là tình nhân trong mơ của vô số omega trong liên minh. Trong vô số omega đó tất nhiên bao gồm cả Tiêu Dương.