Đôi mắt vốn đã như ngọc của Đào Bạch Nguyên lại chuyển từ xanh sang đen, giống như vực thẳm hút người vào, Lâm An run lên như một con thú nhỏ cảm nhận được nguy hiểm.
Đào Bạch Nguyên dời tầm mắt, ánh mắt dịu dàng, hoài niệm xoa xoa cái đuôi của Lâm An nói: “Đừng sợ.”
“Tôi, tại sao tôi lại phải sợ!”
Lâm An cứng miệng mắng Đào Bạch Viễn, sau đó trong lòng có hơi hối hận.
Có phải cậu quá hung dữ tới anh rồi không…
“Được rồi, cậu không sợ, cậu chỉ…lạnh thôi.”
Từ “Chỉ” dừng lại một cách kỳ lạ, rồi anh lại nói tiếp dưới ánh mắt lo lắng của Lâm An.
“Ừm, đúng vậy.” Lâm An tùy tiện gật đầu, không chú ý tới ý cười trong mắt Đào Bạch Viễn.
“Cậu đổ mồ hôi, có muốn đi tắm không?” Đào Bạch Viễn nhẹ nhàng vuốt tóc Lâm An, nhìn cậu đầy ẩn ý.
“Ừ… không cần!” Ánh mắt Đào Bạch Nguyên khiến Lâm An có hơi sởn gai ốc, cậu cảnh giác nhìn Đào Bạch Viễn, đồng tử trong mắt mèo co lại, sau đó mở rộng, trở nên tròn trịa.
Alpha thích thú nhìn sự thay đổi trong mắt omega, anh cứ nhìn chằm chằm vào omega cho đến khi tóc cậu sắp nổ tung mới nói: “Cậu không thấy khó chịu sao?”
“Tôi, tôi sẽ tắm, sẽ tắm sau, tôi chỉ bị đổ mồ hôi nên không thể tắm ngay được, anh là bác sĩ chẳng lẽ anh không biết?”
Omega không muốn Alpha nghĩ mình là người không thích sạch sẽ, nên chỉ có thể trả lời như thế này.
“Ừm, thật ngoan.” Alpha không nói nhiều, chỉ khoan dung nhìn cậu, bế cậu trở lại giường, đắp chăn cho cậu, sau đó dùng ngón tay mảnh khảnh nhéo vào gáy của omega.
Lâm An thoải mái nhắm mắt lại, suýt chút nữa đã kêu lên “meo meo”, nhưng may mắn là cậu vẫn còn chút tỉnh táo, giọng nói bị kẹt giữa chừng.
Cậu không khỏi duỗi tay, một tiếng “bụp” hất tay Đào Bạch Viễn ra: “Anh đang làm gì vậy, anh kiểm tra hết rồi, sao còn động tay động chân!”
Suýt chút nữa cậu lại phải xấu hổ!
Nhìn mu bàn tay đỏ ửng của mình, Đào Bạch Viễn cũng biết mình quá đáng, cậu chỉ mới quen biết anh chưa đầy một ngày, anh đã bắt đầu tìm kiếm giới hạn của Lâm An, nhưng thật sự không ngờ, Lâm An say mê anh nhiều hơn những gì anh tưởng tượng.
Đây cũng được coi như là phần thưởng bất ngờ.
Sau khi đánh người, Lâm An có hơi bất an, Đào Bạch Viễn sẽ không bị cậu đánh đau chứ.
Nhưng Đào Bạch Viễn là alpha, da alpha rất dày, giống như cha già ở nhà, cậu từng dùng ấm trà đánh ông, ấm trà nứt ra, nhưng ông không bị gì cả.