Có một cô gái trẻ đang đứng ở quầy thu ngân, cô đã sớm nhìn thấy một mỹ nhân thuần khiết trong đám người, bởi vì vóc dáng của mỹ nhân quả thật là loại cực phẩm, nhất là cặp mắt mèo to tròn kia luôn tò mò đánh giá xung quanh, sau đó lại hiện lên chút sợ hãi, đuôi mắt cũng trở nên đỏ ửng, nhìn qua cực kỳ đáng thương, nhưng cũng sẽ khiến người không nhịn được mà muốn bắt nạt.
Hơn nữa mỹ nhân này lại toát ra khí chất vô cùng trẻ trung và trong sáng, nhưng ánh mắt của cô gái lướt qua Hạ Yểu, lại cảm thấy dáng vẻ này lại rất quyến rũ, khiến cho người khác không khỏi cảm thấy tức giận, đây không phải là cảm giác do chiếc váy sεメy này mang lại, mà chính khí chất của Hạ Yểu là như vậy, vừa trẻ trung, vừa dâʍ đãиɠ, giống như là...
Cô gái trẻ tuổi vẫn còn chưa trải qua tình yêu lập tức đỏ mặt lên, nhưng ánh mắt vẫn đang len lén quan sát mỹ nhân kia, khí chất của mỹ nhân kia giống như đã bị người đàn ông yêu thương cùng với thân thể ngấm đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông vậy.
Cô gái tiếp tục quan sát mỹ nhân kia, cùng lúc đó Hạ Yểu cũng đang chậm rãi tiến về phía cô gái, điều này làm cho hô hấp của cô thu ngân không khỏi chậm lại, thậm chí bầu không khí xung quanh trở nên im lặng hơn nhiều, bởi vì trừ cô gái, còn rất nhiều người đang len lén quan sát mỹ nhân cực phẩm này.
Vốn trước mặt Hạ Yểu làm một đám đông nhưng bọn họ đã tách ra nhường đường cho cậu, tạo nên một con đường dẫn thẳng đến quầy thu ngân, nhưng mà mỹ nhân kia lại không ý thức được gì trước sự thay đổi này, ngược lại còn một mực quay đầu nhìn về người đàn ông ở phía sau, chắc chắn người đó sẽ không rời đi, mới chậm rãi bước đến trước quầy thu ngân, bàn tay trắng nõn cầm hóa đơn, sau đó mỹ nhân mở đôi môi đỏ mọng ra, "Xin, xin chào, tôi đến lấy trà sữa."
Thanh âm cũng hệt như chủ nhân của nó, vừa mềm mại lại vừa nhẹ nhàng, rõ ràng chỉ là câu từ đơn giản, nhưng lại khiến cho hô hấp của những người đàn ông trở nên nặng nề hơn.
Thanh âm như vậy, chắc chắn khi ở trên giường sẽ rất hấp dẫn.
Hơn nữa thanh âm này đi cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn này...
Khi Hạ Yểu tiến vào trong đám đông, khung cảnh huyên náo cũng yên tỉnh đi mấy phần.
"...Xin, xin chào?" Không nghe thấy thu ngân lên tiếng, Hạ Yểu liền mở miệng lần nữa, ngón tay nắm chặt lại, đôi mắt mèo xinh đẹp cũng đỏ lên mấy phần.
Giống như một con mèo nhỏ đang bị ức hϊếp vậy.
Nhìn trực diện mỹ nhân xinh đẹp kia khiến cô gái trở nên ngây ngốc, cho đến khi khuôn mặt xinh đẹp kia ngày càng đỏ lên, giống hệt như sắp khóc lên, thì cô gái mới khôi phục tinh thần lại, vội vàng mở miệng nói: "Xin chào, có thể cho tôi xem hóa đơn được không ạ?"
Nghe thấy cô gái lên tiếng, Hạ Yểu mới thở phào nhẹ nhõm, cậu vội vàng đưa hóa đơn đang cầm trong tay đưa ra, lúc này cậu chỉ muốn nhanh chóng lấy trà sữa rồi quay lại chỗ Kỷ Thời Tinh, chứ cậu không thể chịu nổi bầu không khí như vậy nữa rồi.
"Số 64." Cô gái nhìn dãy số trên hóa đơn, sau đó đi đến bên cạnh lấy trà sữa, rất nhanh đã mang hai ly trà sữa ra cho Hạ Yểu, "Đây rồi, hoan nghênh lần sau lại đến."
"Ừ." Hạ Yểu nhỏ giọng đáp lại, đang lúc cậu muốn cầm lấy trà sữa rời đi, cô gái thu ngân lại lên tiếng,"Việc này..."
"...Ừ?" Hạ Yểu bị tiếng nói của cô gái thu ngân thu hút, sau đó bên tai cậu vang lên thanh âm tán dương của cô gái: "Bạn thật sự rất là xinh đẹp."
Là kiểu xinh đẹp mà khiến bất kỳ cô gái nào cũng phải đỏ mắt ghen tị.
"Bạn với bạn trai quả thật rất xứng đôi."
"...Cảm ơn." Không nghĩ đến việc bản thân mình sẽ được khen, Hạ Yểu nhất thời đỏ mặt, thấy giọng ấp úng, cầm lấy trà sữa quay trở về, nhưng lúc này cậu không hề nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông đâu nữa..
Đôi mắt mèo đã đỏ ửng lập tức ngậm đầy nước mắt, sự sợ hãi lập tức xâm chiếm tâm trí cậu, Hạ Yểu không quan tâm đến đám đông đang vây xung quanh, dựa vào thân hình nhỏ bé của mình mà đi qua đám đông, ánh mắt nhìn chằm chằm chỗ lúc nãy Kỷ Thời Tinh đã đứng, không ngừng tìm kiếm hình bóng của y.
Sao lại không thấy người đâu nữa rồi? Không phải Kỷ Thời Tinh đã nói là sẽ đợi cậu sao? Hai chân Hạ Yểu như muốn mềm nhũn ra, thanh âm náo nhiệt cũng dần khiến lỗ tai cậu trở nên ù lại, tầm nhìn cũng bắt đầu trở nên tối sầm lại, cậu lảo đảo chạy về phía trước, bỗng nhiên phát hiện sao bản thân mình lại cách người đàn ông xa đến vậy?
Xa đến mức khiến cậu không cách nào quay trở lại được.