Chương 17: Dẫn đến CLB boxing, em yêu không cho phép bản thân bị thương

Lạc Dĩ Tạ rất thích đấm bốc, cũng tham dự không ít giải thi đấu. Nhưng so với những giải đấu chính quy, thì hắn càng thích những giải đấu ngầm hơn, vì ở đó, hắn được phép buông thả bản thân.

Mà hắn cũng đã nói dẫn Hạ Yểu đi chơi, nên Lạc Dĩ Tạ không cách nào tự nhiên mà dẫn cậu đến chỗ thi đấu ngầm được, chỉ có thể tham gia vào một câu lạc bộ boxing, tuy rằng chỉ giải tỏa được một chút, nhưng có còn hơn không.

Lạc Dĩ Tạ không cách nào an tâm để Hạ Yểu một mình ra ngoài, nhưng cũng không thể an tâm khi cậu ở một mình trong nhà, nên hắn phải luôn mang cậu theo bên mình, mà đúng lúc hắn cũng muốn để cậu tìm hiểu một chút về thế giới bên ngoài.

Hắn mang Hạ Yểu đến một câu lạc bộ boxing có tiếng, hai người vừa mới bước vào, bên trong đã ngập tràn mùi khói cùng mùi rượu, thậm chí cả mùi chua nồng của mồ hôi, đây là lần đầu cậu thấy những thứ này, nên có chút sợ hãi.

Mà câu lạc bộ này cũng thật sự rất lớn,ở chính giữa là một sàn đấu rộng lớn, bao lấy nó là những sợi dây chun co giãn, nơi sàn đấu không bao giờ thiếu vắng ánh đèn chói mắt, còn không gian xung quanh thì lại rất mờ tối.

Nhưng tất cả những thứ ở đây đều khiến Hạ Yểu cảm thấy nghẹt thở.

Xung quanh tràn ngập đến tiếng reo hò, khiến Hạ Yểu cũng kích động theo, trong lúc mơ hồ cậu có thể nghe thấy mọi người hưng phấn la lên hai cái tên, một người được gọi là Thẩm, một người gọi là Tony.

Lạc Dĩ Tạ hoàn toàn không để ý xung quanh, chỉ lẳng lặng quan sát Hạ Yểu đang ở trong lòng mình, nếu như thấy cậu thể hiện ra một chút khó chịu, sẽ lập tức mang cậu rời đi.

Nhưng mà, Hạ Yểu hệt như không có gì xảy ra, đôi mắt mèo linh động tràn ngập tò mò quan sát xung quanh, thỉnh thoảng thấy cái gì đó hay hay cũng sẽ kéo kéo vạt áo của Lạc Dĩ Tạ.

Thật ngoan mà, hơn nữa còn rất đáng yêu.

"Anh, chúng ta lại gần nữa để xem có được không?" Thanh âm mềm mại vang lên bên tai hắn, hơi thở ấm áp của cậu phả lên tai Lạc Dĩ Tạ, hắn rũ mắt xuống nhìn Hạ Yểu, sau đó ôm lấy cậu, trầm mặc đi về phía trước.

Lần này Hạ Yểu đã hoàn toàn thấy rõ, nên có chút kinh ngạc, mắt hình chữ A, môi hình chữ O, cậu chăm chú quan sát hai người đang giơ nấm đấm về phía nhau trên sàn đấu, xung quanh còn có những cánh tay giơ lên cùng với ly rượu và tiếng reo hò cổ vũ, những cánh tay cứ lũ lượt giơ lên, rượu vì thế mà vô tình đổ một ít ra ngoài.

Hạ Yểu trừng mắt quan sát, cậu thật sự đã bị Lạc Dĩ Tạ dẫn đến nơi vô cùng xa lạ, Hạ Yểu hệt như muốn nói gì đó liền tiến lại gần tai của hắn, thanh âm mềm mại lần nữa vang lên, "Chúng ta đến đây xem họ tranh tài sao?"

"ừ." Lạc Dĩ Tạ có chút không tự nhiên mà gật đầu, Hạ Yểu quả thật là một cám dỗ đối với hắn, nhất là lời nói của cậu ở nơi này càng kí©h thí©ɧ ham muốn của hắn hơn nữa, hắn liền hôn lên mặt cậu một cái, "Yểu Yểu thích xem không?"

"Thích!" Hạ Yểu gật đầu một cái, đây là lần đầu cậu đến nơi này, mặc dù nơi này có mùi hương rất khó chịu, nhưng mà cậu thích sự náo nhiệt ở đây.

"Thích sao?" Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông phả lên cổ Hạ Yểu, hắn há miệng ngậm lấy rái tai mềm mại của cậu, "Vậy để anh biểu diễn cho Yểu Yểu xem được không?"

Bị Lạc Dĩ Tạ ngậm lấy rái tai, cậu theo bản năng run lên một cái, nghe thấy lời nói của đối phương, cậu không quan tâm đến việc né tránh nữa, mà ngạc nhiên quanh sang hắn, "Hả!? Anh cũng đánh ạ?"

"Đúng vậy." Người đàn ông tiếp tục liếʍ mυ"ŧ rái tai của cậu, đầu lưỡi ấm nóng bắt chước động tác giao hợp mà làm loạn ở lỗ tai của Hạ Yểu, "Anh sẽ biểu diễn cho Yểu Yểu xem."

Nghe đến đây Hạ Yểu lại ngước mắt nhìn hai người trên sàn đấu, thấy người đàn ông tóc vàng bị người kia đấm một cú thật đau ngã xuống sàn, Hạ Yểu liền cắn môi, lắc đầu, "Không muốn, anh sẽ bị đau."

Tiếng cười trầm thấp vang lên bên tai cậu, l*иg ngực ở sau lưng cậu cũng chuyển động theo, "Yểu Yểu của anh thật đáng yêu, nhưng anh rất lợi hại đó, em thật sự không muốn xem sao?"

"A." Hạ Yểu dường như có chút do dự, nhưng một lát sau lại gật đầu, "Muốn xem, nhưng mà anh không được bị thương."

"Hơn nữa, sau khi anh đánh xong phải xuống đây ngay."

"Được, đều nghe Yểu Yểu hết."

Con ngươi đen láy của hắn dán chặt lên người Hạ Yểu, tràn ngập sự dịu dàng vô tận, mà giải đấu trên sàn đấu cũng kết thúc rồi, người chiến thắng là tay đấm bốc Thẩm, trọng tài cũng giơ tay người thắng lên, Hạ Yểu cũng theo tiếng hô mà nhìn lên sàn đấu.