Lúc buổi trưa Yến Trình nghỉ ngơi Tiền Tiểu Chu gặp cậu, oán trách việc về nước gần đây bận rộn, đề tài lại quay lại về cậu. So với mấy chuyện rườm rà của bản thân, Tiền Tiểu Chu cần một ít chuyện thú vị của bạn thân trung hoà sinh hoạt tẻ nhạt vô vị của mình.
Yến Trình nói đơn giản, lại nói chuyện mình lo lắng mấy ngày nay cho bạn nghe, còn hỏi Tiền Tiểu Chu có thể cho cậu ý kiến không.
Tiền Tiểu Chu nghĩ là Yến Trình đang buồn lo vô cớ, bây giờ vẫn chưa chính thức kết hôn với Tiêu Tấn đâu đấy, đã bắt đầu nghĩ xa như vậy rồi, chỉ làm mình phiền thêm.
Tiền Tiểu Chu nói dai nói dài, nói chẳng khác Lang lắm: "Nếu cậu không sinh được, đó cũng là Alpha không được! Trách anh ta, không liên quan đến cậu!"
Yến Trình không muốn gõ chữ nữa, thất thần.
Tiền Tiểu Chu chờ mãi không thấy Yến Trình đáp, lại hỏi: "Cậu nghĩ nhiều như thế, biết cụ thể Omega và Alpha làm thế nào không?"
Lúc này Yến Trình mới chậm rì rì gõ chữ: "Không biết."
Tiền Tiểu Chu mở to mắt: "Chỉ thế thôi? Thế mà cậu còn nghĩ?"
Yến Trình hoang mang chớp mắt: "... Làm sao thế?"
Ngốc đến độ quả thực như thể chuyện đương nhiên.
Vào giờ phút này Tiền Tiểu Chu cảm thấy bạn mình quá thuần khiết! Rõ ràng thèm khát cơ thể và mặt người ta, mà không nghĩ đến ngủ người ta!
Tại sao có thể như vậy!
Tiền Tiểu Chu phiền muộn: "Không phải chứ, lúc thường cậu thích người đẹp mà?" Hai người họ mê trai đẹp chính hiệu.
Yến Trình: "Đúng nha."
"Vậy không thèm người ta không muốn bị anh ta liếʍ không muốn ngủ anh ta?"
Yến Trình: "... ?" cậu hơi nóng mặt, chậm rãi gõ chữ, "Yên lặng thưởng thức là được rồi."
Tiền Tiểu Chu há hốc mồm: "..."
Tiền Tiểu Chu: "Vậy cậu kết hôn cái gì, còn ghép đôi với Alpha làm gì. Ghép đôi với người ta mà không ngủ người ta, nào có như vậy chứ? Thông thường Alpha phương diện kia tinh lực dồi dào hơn người bình thường, sao có thể đắp chăn tán gẫu thuần khiết chứ."
Yến Trình bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, phát hiện Tiền Tiểu Chu nói có lý.
Nhưng cậu thích Tiêu Tấn thì thích, mà chỉ ngưỡng mộ thưởng thức chung quy không đến mức mạo phạm đối phương. Nói đơn giản là cậu không dám làm chuyện gì với Tiêu Tấn! Cũng gần giống kiểu không dám "phạm thượng" Tiêu Tấn của Tiêu Lang.
Yến Trình chăm học hỏi: "Vậy phải ngủ thế nào?"
Tiền Tiểu Chu: "... Đương nhiên là quyến rũ!" Nhớ đến bạn mình không tỏa pheromone được, lại thiếu một điều kiện chặt chẽ phù hợp giữa Alpha và Omega, thở dài, "Phải tốn nhiều công sức lắm đây!"
Nhưng nếu Tiêu Tấn thích Yến Trình, không cần cậu chủ động hắn đã bị đánh gục rồi.
Tiền Tiểu Chu nghĩ bạn mình đơn thuần non mềm, người ta lớn hơn cậu mười tuổi, không coi Yến Trình là trẻ con đấy chứ?
Tiền Tiểu Chu hỏi câu từ tận đáy lòng: "Xem phim người lớn bao giờ chưa?"
Yến Trình: "Chưa..."
Tiền Tiểu Chu khϊếp sợ: "Cái thứ kia không phải thường được lưu truyền giữa đám học sinh hay sao?"
Yến Trình: "..."
Tiền Tiểu Chu lắc đầu, không nói lời nào vứt cho Yến Trình vài đường link. Ở Liên bang phim người lớn đã có con đường xem hợp pháp, so với quốc gia nào đó đọc tiểu thuyết chỉ có thể đọc vai chính dùng hai cái đầu để yêu đương không biết tiến bộ biết bao nhiêu.
Cậu nói: "Chọn đại link đăng ký tài khoản đi, nội dung người lớn phải trả tiền, mặc dù có bản mở khóa khác, mà cá nhân tớ vẫn kiến nghị ủng hộ bản gốc."
Yến Trình: "Ồ ồ ồ, có thời gian tớ sẽ xem."
Cậu tiện tay ấn vào link đầu tiên, nhìn cái bìa đầu tiên mà chấn động đến mức tê cả da đầu, thoát ra giao diện bằng vận tốc ánh sáng, lúc tim đập bình phục mới chậm rãi nhắn tin cho Tiền Tiểu Chu.
"Phải xem thật hả?"
Tiền Tiểu Chu: "Cậu chưa xem sao không xem, ai cũng xem mà."
Yến Trình nghĩ thầm lẽ nào Tiêu Tấn cũng xem rồi á hả...
Không thể nào tưởng tượng được Tiêu Tấn xem những cái này có biểu cảm gì.
Tiền Tiểu Chu thấy Yến Trình do dự, biết ngay bạn mình chưa nghĩ thông suốt, lại nói: "Vừa hay từ lúc tớ về bận đến bây giờ mới được nghỉ ngơi một quãng thời gian, chúng ta đã lâu không gặp, đến chơi với cậu được không?"
Đương nhiên Yến Trình cũng muốn tụ tập với Tiền Tiểu Chu, thế là hai người hẹn nhau.
"Nhưng mà ——" Tiền Tiểu Chu nói, "Tớ đến chỗ cậu được không, chỗ tớ hơn ầm ĩ, hàng xóm nhìn thấy cậu lại so sánh."
Yến Trình chần chừ: "Tớ phải hỏi Tiêu Tấn đã."
"Ok." Tiền Tiểu Chu đáp rất nhanh, "Nếu như không được thì đổi chỗ, không cần miễn cưỡng nha, tớ chỉ lười đến chỗ quá xa, chỉ muốn nằm lì với cậu nghỉ ngơi tám chuyện."
Buổi tối lúc Tiêu Tấn về khu thập tam Yến Trình nói đến việc này, không ngờ hắn đồng ý, ngược lại là Yến Trình xấu hổ: "Không phiền anh thật chứ?"
Tiêu Tấn nói: "Ở chung với tôi không có nghĩa cậu phải cắt đứt tất cả quan hệ bạn bè, trước đây giao lưu với người khác thế nào, sau này cũng giống vậy, cậu có sự tự do của mình."
Yến Trình cười cong khóe miệng lên, cảm xúc của cậu trước mặt Tiêu Tấn luôn rất dễ dàng bị bắt nắm bắt, vui vẻ thì cười, đắn đo thì viết hết lên mặt, do dự thì sẽ rút lui có trật tự, như một tờ giấy trắng, vẽ ngang vẽ thẳng toàn là trắng.
Hiển nhiên đêm nay Tiêu Tấn không vội vào phòng xử lý công việc, hắn nhìn Yến Trình: "Còn việc gì nữa?"
Yến Trình ừm một tiếng: "Không có nha."
Nhưng vẻ mặt của cậu nói cho Tiêu Tấn biết rõ ràng cậu còn có lời chưa nói. Nghe vậy, Tiêu Tấn cười cười, thấy mắt cậu sáng lên, tha thiết mong chờ nhìn mặt hắn.
Một lát sau, cậu mới nhẫn nhịn sự xấu hổ hỏi: "Tiêu Tấn, anh có coi em là trẻ con không? Trẻ con trên mặt chữ ấy, không có kiểu kia, kiểu muốn ngủ em..."
Cậu càng nói giọng càng nhỏ, thực sự không nên nghe Tiền Tiểu Chu nói bị ma quỷ ám ảnh hỏi đề tài chẳng hề liên quan này. Mà lời đã ra khỏi miệng lại không thể thu hồi như nhắn tin, vì vậy cậu mở to mắt nhìn sàn nhà, như con cún con sợ sệt.
Tiêu Tấn: "..." Không ngờ Yến Trình lại hỏi như vậy, thảo luận chuyện giới tính với cậu nhóc nhỏ hơn mình gần mười tuổi, lại còn là cậu nhóc ngưỡng mộ mình.
Tiêu Tấn hắng giọng một cái: "Tâm ý tương thông đến mức độ nhất định phát sinh quan hệ là thuận theo tự nhiên, không nên gắng gượng."
Yến Trình bỗng tỉnh ngộ: "Vậy anh từng yêu đương chưa? Trước em anh đã từng thích ai chưa?"
Yến Trình đúng là gan lớn, ngay cả chuyện của Tiêu Tấn cũng dám hóng hớt. Cậu ở trước mặt Tiêu Tấn coi như đoan chính ngoan ngoãn, chỉ cần hắn tỏ ra bao dung cho cậu hỏi, cậu sẽ được voi đòi tiên, thuận theo bước chân của hắn bước về phía trước.
Tiêu Tấn: "... Chưa từng yêu ai."
Yến Trình khó lòng tin nổi, hơi khϊếp sợ nhìn Tiêu Tấn nói không nên lời.
Tiêu Tấn vốn cảm thấy chẳng sao, bị Yến Trình nhìn chằm chằm như vậy, hiếm thấy sinh ra cảm giác không dễ chịu.
Rất nhanh, Yến Trình lại cười xán lạn: "Vậy em may mắn quá!"
Tiêu Tấn tốt như vậy chưa từng yêu ai, cậu là người đầu tiên ở chung với hắn!
Yến Trình nghĩ thế đã sướиɠ không tả nổi, muốn nói cho Tiêu Tấn biết mình rất thích hắn, nhưng lại lo hắn không muốn ngủ mình, lại dừng, nỗi vui mừng ở đáy mắt không cần nói cũng biết.
Cảm xúc của Yến Trình luôn thuần túy như vậy, Tiêu Tấn nhìn nụ cười của cậu mấy lần, bận rộn nhiều năm như vậy, thế mà chưa bao giờ thoải mái như lúc chung đυ.ng với cậu.
Tâm tình tốt của Yến Trình vẫn kéo dài đến khi Tiền Tiểu Chu đến tìm cậu. Cậu tiễn Tiêu Tấn ra ngoài không lâu, xe bên ngoài đã đưa Tiền Tiểu Chu vào. Bạn thân hai năm không gặp đã cao hơn cậu nửa cái đầu, cậu nhìn mà không biết nói gì.
Yến Trình rót cốc nước đưa cho bạn, Tiền Tiểu Chu bình tĩnh lại mới nói: "Cậu trâu đấy!"
Tiền Tiểu Chu không ngờ Alpha ở chung với Yến Trình lại ở khu thập tam của Liên bang. Nhà họ Tiêu này không hổ là nhà họ Tiêu, không phải nhà giàu bình thường.
Tiền Tiểu Chu nhăn mặt: "Tớ đi từ ngoài vào, bầu không khí đó làm tớ chỉ sợ mình làm sai chuyện gì là bị đạn không biết bắn ra từ chỗ nào biubiubiu ."
Tiền Tiểu Chu bình tĩnh nhìn Yến Trình: "Cậu là đùi lớn."
Yến Trình lắc đầu: "Tiêu Tấn mới là đùi lớn."
Tiền Tiểu Chu nghiêng đầu bật cười: "Vậy cậu ôm đùi anh ta, tớ ôm đùi cậu." Nói xong chính cậu cũng vui vẻ, thả cốc nước xuống ôm Yến Trình.
Hai Omega ngã xuống ghế salon rộng lớn thoải mái, cảm khái một câu: "Tớ nhớ cậu quá!"
Nói xong xoa mặt nhau, cười thành tiếng.
Tiền Tiểu Chu nói: "Tớ mới tốt nghiệp cậu đã chuẩn bị kết hôn rồi, sau này cũng không còn cơ hội chơi với cậu nữa."
Lại nói: "Nhưng kết hôn cũng tốt, nhà họ Yến ai bắt nạt cậu thì tìm Tiêu Tấn trả đũa."
Yến Trình vội nói: "Không đến thế đâu, bây giờ tớ cũng không liên hệ nhiều."
Thật ra có liên lạc mấy lần, chỉ có điều cậu cũng từ chối, không muốn nhìn sắc mặt những người kia nữa. Nếu như nhà họ Yến khó khăn về mặt kinh tế, Yến Trình sẽ dùng hết khả năng để giúp. Nhưng nếu như lợi dụng cậu để nhờ vả Tiêu Tấn, nói gì cậu cũng không muốn lui tới với bên kia.
Tiền Tiểu Chu nói đến nghỉ ngơi với Yến Trình là ngủ thật. Hai người nằm trên ghế salon ngủ nửa buổi chiều, AI chờ họ tỉnh ngủ mới thu chăn trên người, lại vào bếp rót hai cốc nước trái cây đặt lên bàn.
Tiền Tiểu Chu uống cạn, không chớp mắt nhìn chằm chằm AI: "Cao cấp thật đấy!"
Yến Trình đồng ý, bỗng nhiên cúi đầu xuống, AI nhanh tay nhanh mắt phản ứng, không để cậu ngã xuống đất.
Cậu khoác vai AI, người treo trên người AI lúc ẩn lúc hiện.
Tiền Tiểu Chu kinh sợ: "Thế cũng được hả?!"
Yến Trình cười như con mèo ăn vụng: "Có Tiêu Tấn tớ không dám chơi như vậy, chỉ lén lút chơi mấy lần."
Tiền Tiểu Chu: "..." Bạn mình càng ngày càng bướng bỉnh, lẽ nào đây chính là sự thay đổi khi yêu sao?
Hai người đi dạo quanh khu thập tam sau buổi trưa, Yến Trình ở khu thập tam gần một tháng, những chỗ khác cũng không đi nhiều. Xung quanh thường có binh lính đi qua, họ đi đến một cái sân rộng rãi dừng lại, đằng trước là trại huấn luyện, đứng không lâu, đã thấy có Alpha chạy qua.
Tiền Tiểu Chu oa, nhìn chằm chằm: "Người đẹp quá."
Yến Trình cũng không dời nổi mắt.
Trước đây cậu ở trường học chơi thân với Tiền Tiểu Chu, sở thích của hai người cơ bản giống nhau, rảnh rỗi thì thích đến góc không người ngắm trai đẹp. Chỉ nhìn không hành động, cười chê đối phương nhát cáy.
Tiền Tiểu Chu cảm khái: "Đẹp."
Yến Trình tán thành: "Đẹp."
Nhưng cậu có Alpha rồi, còn nhìn nổi những người khác sao?
Binh tuần tra nhìn thấy hai Omega nhỏ nhìn bộ đội Alpha huấn luyện một hồi lâu, có người nhận ra Yến Trình ở khu thập tam, quan hệ với nhà họ Tiêu không tầm thường.
Tin tức truyền đến tai Tiêu Tấn. Hắn nghe thấy Omega nhỏ nhà mình hoa si Alpha khác nửa ngày, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.
Buổi tối Tiêu Tấn không dạy Yến Trình bơi mà gọi cậu vào phòng sách, đưa cho cậu một bản văn kiện.
Yến Trình không hiểu sao, đọc xong thì im lặng.
"Đây là?"
Ánh mắt Tiêu Tấn bình tĩnh: "Phần lớn là sản nghiệp dính đến nhà họ Tiêu, sau này sẽ có một phần của cậu. Ngoài ra còn một phần sau khi chúng ta kết hôn mang đến cho cậu xem."
Yến Trình cứng đờ, như thể cầm củ khoai lang bỏng tay.
"A chuyện này..."
Xem ra mình phải càng nỗ lực kiếm tiền rồi.
Không chờ Yến Trình nói thêm, Tiêu Tấn cởi cúc tay áo, ung dung thong thả bỏ vào hộp.
"Đi thôi."
Yến Trình nhìn hắn: "... Đi đâu?"
Tiêu Tấn: "Bơi."
Tầng cao nhất, Tiêu Tấn đứng ở thành bể bơi làm nóng người.
Yến Trình yên lặng nhìn dáng người săn chắc của Alpha, cúi đầu, lại ngẩng đầu.
Nhìn Tiêu Tấn, chăm chú không chớp mắt.