Chương 12

Thời Thiện có các phương pháp học được từ giới tu chân, đại khái có thể giảm ảnh hưởng của kỳ động dục xuống mức thấp nhất, nhưng vợ chồng Thời Văn không biết.

Họ hoàn toàn không quan tâm đến cuộc sống của Thời Thiện sau cuộc hôn nhân ngắn ngủi này sẽ đau khổ đến nhường nào.

Thời Thiện nhìn lướt qua hai người, giọng điệu mang theo sự chế giễu: “Tôi rất tò mò, ‘tiền bán thân’ của tôi là bao nhiêu.”

Đối với việc gả cho Tịch Minh, Thời Thiện không có gì phản cảm, điều khiến Thời Thiện hoàn toàn lạnh tâm là hành vi “bán con trai” không một tiếng động của hai vợ chồng này.

Cứ như thể… sư phụ đã từng cứu cậu, dạy dỗ cậu, cuối cùng lại chỉ vì muốn thải bổ cậu.

Cả hai kiếp đều bị người thân cận nhất phản bội hoàn toàn, cho dù Thời Thiện đã trải qua nhiều hiểm ác hơn ở giới tu chân, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy tủi thân.

“Đứa nhỏ này, nói bậy bạ gì đó!” Sắc mặt Thời Văn thay đổi, quát lớn, giọng điệu nghe cực kỳ bi phẫn: “Cái gì mà ‘bán thân’! Tôi làm vậy đều là vì muốn tốt cho con, con cũng biết Tịch gia là doanh nghiệp ái quốc của đế quốc, mọi mặt đều là tấm gương tuân thủ pháp luật, xu hướng phát triển cũng ngày càng mạnh, vào đó rồi sẽ có vinh hoa phú quý hưởng không hết, tôi có lòng tốt tìm cho con một gia đình tốt như vậy, con lại ăn cháo đá bát, vu khống cha mình!”

Thời Thiện nhìn thấy vẻ tức giận cố tình tỏ ra uy nghiêm của Thời Văn, cũng lười tranh cãi xem rốt cuộc là ai coi trọng gia thế của Tịch gia hơn, cười khẩy một tiếng cố ý chọc tức đối phương: “Cha? Ông tưởng từ nhỏ bắt tôi gọi ông là cha thì bản thân mình là gia chủ của gia tộc lớn nào đó sao?”

“À đúng rồi.” Khóe miệng Thời Thiện nhếch lên một độ cong nhỏ, nhắc đến thứ mà Thời Văn quan tâm nhất, giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng lại như một chiếc búa nặng nề giáng xuống trái tim Thời Văn: “Tôi nhớ chứng minh thư của ông hình như vẫn còn ở cái tinh cầu hẻo lánh lạc hậu đó.”

Nụ cười này trong mắt Thời Văn chính là sự chế giễu trắng trợn, trong nháy mắt, một cơn tức giận không thể kiểm soát được liền bốc lên từ lòng Thời Văn, ông ta tức giận đến mức cả người run lên.

Thân phận luôn là thứ Thời Văn quan tâm nhất, ông ta nỗ lực phấn đấu chính là vì muốn có được thân phận hộ khẩu của Thủ đô tinh, nhưng đáng tiếc, việc xét duyệt hộ khẩu Thủ đô tinh vô cùng nghiêm ngặt, người không có bối cảnh như ông ta đương nhiên không có được, thậm chí Thời Văn và Lý Mạn Mạn kết hôn cũng là vì nhìn trúng hộ khẩu Thủ đô tinh của đối phương.

Đáng tiếc, Thời Thiện theo Lý Mạn Mạn có được hộ khẩu Thủ đô tinh, nhưng địa chỉ trên chứng minh thư của Thời Văn vẫn là tinh cầu lạc hậu mà ông ta không muốn nhắc đến.

Alpha đang nổi giận trông rất đáng sợ, gân xanh trên cổ nổi lên, hai mắt hung dữ, dường như hoàn toàn coi Thời Thiện là kẻ thù, không có chút nào dịu dàng của người thân.

Thấy Thời Văn sắp nổi giận đánh người, Lý Mạn Mạn lại như bị dọa choáng váng, không dám ngăn cản Thời Văn đang bước về phía Thời Thiện.

“Ông muốn đánh tôi?” Thời Thiện lại không sợ Thời Văn, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ kiêu ngạo chớp chớp chậm rãi.

Nói về thể lực, Thời Thiện luyện khí tầng 4 mạnh hơn Thời Văn, một alpha suốt ngày bợ đỡ trên bàn rượu, rất nhiều, vì vậy, Thời Thiện thậm chí không thèm tránh, ngồi yên tại chỗ, ngữ điệu không hề thay đổi, nhưng lời nói ra lại khiến Thời Văn không thể tiến thêm một bước nào nữa ——

“Ông dám không, chỉ cần trên người có một chút vết thương, tôi sẽ dám đổ tội cho Tịch gia và Thời gia cấu kết ép buộc omega.”

“Tịch gia cần danh tiếng tốt, nếu không chỉ riêng tội danh bôi nhọ doanh nghiệp ái quốc cũng đủ để Tịch gia bồi thường một khoản lớn, còn ông…” Thời Thiện nhìn chằm chằm Thời Văn, nụ cười trên mặt không thay đổi: “Dám chọc Tịch gia không vui sao?”