An Tự tiếp tục nói: "Ký túc xá của trường Đại học Đế Tinh thường chỉ có một mình tao, Lý Á Đế thỉnh thoảng sẽ về ở, hai bọn tao ở hai phòng... Mày không được cắn cậu ấy nữa, cắn người tùy tiện như vậy thì làm sao bây giờ, lỡ đối phương có vi khuẩn thì sao? Còn phải đánh răng hai lần nữa."
Tiểu Ngao nhẹ nhàng cắn ngón tay An Tự, An Tự bật cười, nhẹ giọng nói: "Được rồi, trừ tao ra. Tiểu Ngao, trước khi mày cắn tao, tao chắc chắn sẽ rửa sạch tay nhưng mày không được cắn mạnh, tao cũng rất sợ đau."
"Sau khi trở về Đế Tinh, tao phải tìm một công việc bán thời gian, giờ có hơi thiếu tiền một tí..." An Tự tiếp tục lẩm bẩm, cậu thủ thỉ rất nhiều chuyện lộn xộn, chuyện học hành, chuyện sinh hoạt, nhiều hơn nữa là lo lắng về hệ sinh thái của Hành tinh Uranium.
Tiểu Ngao nghe thấy hơi chán, nó chui vào túi áo, lấy vài hạt nho khô ăn mà An Tự vẫn không phát hiện ra.
"An Tự! An Tự! Mày đã dọn xong chưa? Chúng ta nên về trường rồi!" Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa rất to, là Cách Nhĩ gọi cậu cùng đi.
"Được rồi, được rồi!"
An Tự cuối cùng cũng sắp xếp lại ba lô của mình, mặt ngọc treo trên dây kéo hơi tối đi, cậu cũng không để ý. Cậu đeo ba lô, kéo vali, Tiểu Ngao chui vào trong ống tay áo của cậu, họ lên đường.
Trường Đại học Đế Tinh vẫn bình yên như mọi khi, sinh viên đi lại vội vã, nói cười rôm rả.
An Tự và Cách Nhĩ tạm biệt nhau, trở về ký túc xá, vừa mở cửa, Lý Á Đế đã ở trong.
Đối phương nhìn thấy cậu thì nhiệt tình đứng dậy, quan tâm hỏi: "An Tự, nghe nói cậu bị bệnh? Không sao chứ? Tôi đi sớm hai ngày nên không biết chuyện."
Biểu cảm của Lý Á Đế mang theo vài phần tự trách, An Tự có chút cảnh giác, cứng nhắc nói: "Tôi không sao, cảm ơn cậu quan tâm."
Cậu từ chối sự giúp đỡ của Lý Á Đế, kéo vali tự trở về phòng, khóa cửa lại.
"Lạ thật, tại sao lại lấy lòng mình nhỉ?" An Tự thả Tiểu Ngao ra, vừa treo quần áo vào tủ vừa lẩm bẩm: "Hai ngày nay đã xảy ra chuyện gì vậy?"
…
Hai ngày nay thực sự đã xảy ra không ít chuyện.
Cảnh sát Hành tinh Gaia đã chuyển giao vụ án cho sở cảnh sát trường Đại học Đế Tinh, nhờ cha của Cách Nhĩ gây áp lực với trường Đại học nên phía cảnh sát đã tiến hành kiểm tra toàn trường.
Nhóm người độc ác cưỡng ép Omega phát tình nhanh chóng bị lần lượt bắt giữ, giam giữ để thẩm vấn xem có kẻ chủ mưu nào không.
Đồng thời, giáo sư Ryan của khoa Thực vật cũng lên tiếng vạch trần, liên hợp với cấp trên của trường, yêu cầu thanh tra nghiêm ngặt buổi thực hành ở Hành tinh Gaia.
Tất cả sinh viên khoa thực vật học không có mặt trong buổi học đều bị ghi lỗi lớn, lưu ban một năm, bằng cử nhân bị hạ xuống thành bằng cao đẳng; những sinh viên mạo danh khác cũng bị ghi lỗi và lưu ban. Xử lý như nhau, không dung thứ.
Phải biết rằng, lỗi lớn của trường Đại học Đế Tinh thường là hình phạt dành cho những sinh viên ẩu đả; song lưu ban càng mất mặt hơn, vất vả lắm mới thi đỗ vào trường Đại học Đế Tinh, sau khi tốt nghiệp lại bị đánh dấu vào bằng là "Học hệ năm năm" thì có nhục nhã không cơ chứ!
Đến công ty nào làm việc, HR nhìn vào tấm bằng tốt nghiệp này sẽ đánh giá ứng viên không ra gì. Ngay cả khi sinh viên khoa thực vật học đa phần là Omega muốn câu rùa vàng, dùng bằng cấp chuyên môn để tìm đối tượng Alpha, cũng sẽ bị phân biệt đối xử.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, khiến không ít sinh viên vi phạm quy định hoảng sợ, mọi người đều cố gắng móc nối để giải quyết chuyện này.
Nhưng lần này, giáo sư Ryan - người thường xuyên châm trước cho sinh viên, lại kiên quyết xử lý nghiêm khắc sự việc, mềm không được cứng không xong, nịnh nọt thế nào cũng không ăn thua, tất cả sinh viên tìm mối quan hệ đi cửa sau đều bị trả về, còn ăn thêm một hình thức cảnh cáo.
An Tự nghe chuyện này cũng giật mình, lần này giáo sư Ryan có thái độ cứng rắn như vậy, mọi chuyện chắc chắn sẽ không kết thúc trong êm đẹp.
Lúc An Tự năm nhất, cậu không quá thích thái độ qua loa của giáo sư Ryan.
Giáo sư Ryan luôn rất nghiêm túc khi lên lớp, giảng bài sinh động thú vị, còn rất quan tâm đến những bạn học chăm chỉ.
Nhưng một số sinh viên khác trong lớp thường xuyên cười đùa ầm ĩ, ảnh hưởng đến kỷ luật lớp học, thậm chí còn nghỉ học liên miên, rõ ràng giáo sư rất không hài lòng với họ nhưng lại nhắm một mắt mở một mắt, đến cuối kỳ cũng để họ qua môn với số điểm suýt sao.
Cho đến một lần, một sinh viên Omega đang học cao học vắng mặt vô cớ, anh trai sinh đôi của cậu ta đến thay, đối phương là một Alpha lưu manh, phá hỏng mẫu vật thực vật, làm loạn lớp học, tỏa ra pheromone Alpha, công khai tấn công giáo sư, dụ dỗ các bạn học Omega xung quanh phát tình.
Giáo sư Ryan lập tức báo cảnh sát, Alpha kia bị bắt. Vốn dĩ một sự việc nghiêm trọng như vậy, thủ phạm chính đáng lẽ phải bị kết án nhưng không biết đối phương đã dùng thủ đoạn gì, Alpha gây rối không sao cả, còn hình phạt kỉ luật với em trai Omega của hắn cũng bị hủy bỏ.
Lúc đó, An Tự vừa lên năm hai, nghe chuyện này đã vô cùng kinh ngạc.
Khoa Thực vật học của trường Đại học Đế Tinh phức tạp thế nào, đến giờ An Tự vẫn chưa hiểu rõ lắm, nhưng qua chuyện này, cậu cũng biết được những bạn học Omega bên cạnh mình có gia thế rất lớn - những sinh viên này thường xuyên tán gẫu khoe khoang trong giờ học, An Tự dù có chăm chú nghe bài đến mấy cũng nghe được đôi ba câu.
Vì vậy, An Tự cũng hiểu được tại sao giáo sư Ryan luôn chỉ cảnh cáo bằng miệng, sau giờ học thì không có bất kỳ biện pháp nào - một giáo sư bình thường không thể chống lại thế lực cấp cao.
Trong buổi thực hành có nhiều gương mặt xa lạ như vậy, thế mà thầy vẫn phải nhẫn nhịn, thậm chí còn tạo điều kiện để những Omega này và Alpha của khoa Cơ giáp giao lưu - thỏa mãn mong muốn của những Omega bất ổn này, tránh xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.
Giáo sư Ryan đã nhẫn nhịn trăm bề, liên tục thỏa hiệp. Mặc dù vậy, trong buổi thực hành vẫn xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng như vậy.
An Tự có chút lo lắng cho hoàn cảnh của giáo sư, cậu bèn nhắn tin cho Cách Nhĩ, câu trả lời của đối phương khiến cậu giật mình.
"Chuyện này do cha tôi gây áp lực, bản thân giáo sư cũng có ý muốn thanh lọc khoa Thực vật."
Cách Nhĩ giải thích với hắn: "Sau khi xử lý xong đám sinh viên rác rưởi này, Giáo sư Ryan sẽ từ chức để nhận lỗi."