Editor: Sara
Rafael đặt Diệp Quân lên giường rồi hôn lên môi, cổ của hắn, sau đó chuyển tầm mắt đến ngực Diệp Quân. So với mình, nơi đó rất gầy nhưng trắng noãn dịu dàng, y nhẹ nhàng ngậm một viên hồng nhạt trong đó, rồi dùng đầu lưỡi và răng nanh luân phiên đùa giỡn, thẳng đến khi Diệp Quân phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn mới dời đến đầu v* còn lại sau đó tiếp tục trêu đùa.
Luân phiên đem hai nụ hoa hồng nhạt bỏ vào trong miệng chơi đùa cho đến khi chúng trở nên sưng đỏ diễm lệ tựa như hai khối trái cây màu đỏ.
Diệp Quân không ngờ ngực mình mẫn cảm như thế, hai điểm trước ngực của hắn bị Rafael lật đi lật lại mà đùa bỡn, thậm chí hắn không kiềm nén nổi mà phát ra tiếng rêи ɾỉ nhuyễn mị rồi thở phì phò than, “Không, không muốn.”
Rafael cẩn thận hôn một chút lên chúng sau đó mới buông nơi bị dày vò đến thảm thương kia ra. Y một đường hôn thẳng xuống phía dưới rốn
Diệp Quân, đánh lưỡi một vòng quanh nơi lỗ rốn trũng xuống sau đó đưa đầu lưỡi
tiến sâu vào xoáy nhỏ.
Diệp Quân bị đùa bỡn đến cả người mềm nhũn, nửa dưới trong lúc vô tình lại “thức dậy”, thẳng tắp đυ.ng vào người Rafael. Rafael cúi đầu nhìn xuống một cây dài nhỏ thẳng tuột mà phấn nộn đáng yêu, ngay đầu còn trào ra một giọt chất lỏng trong suốt.
Diệp Quân tựa hồ nghe thấy tiếng cười trầm thấp Rafael phát ra từ cổ họng, còn chưa kịp phản ứng gì thì nơi đó đã bị ngậm vào rồi.
“A!” Diệp Quân sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng lấy tay đẩy đầu Rafael ra. Hắn trăm triệu lần cũng không ngờ được đối phương sẽ ngậm chỗ kia của hắn. Rafael ngăn hai tay Diệp Quân lại rồi áp vào bên người, ở nơi đầu phấn nộn dùng sức khẽ hấp. Diệp Quân ngay tức khắc xụi lơ vòng eo, không còn sức đâu mà phản kháng.
Rafael tỉ mỉ liếʍ Tiểu Diệp Quân từ trên xuống dưới đến mấy lần. Vì chưa có kinh nghiệm
và cũng hiếm khi thủ da^ʍ nên Diệp Quân bây giờ hai mắt đã nhắm tịt lại, hai gò má ửng hồng, cảm giác cả người toàn bộ tập trung ở chỗ đó dưới thân, không hề có lực phản kháng.
Rafael lại dùng lực khẽ hấp, Diệp Quân hét lên, ngay lập tức bắn ra.
Chờ Diệp Quân kịp phản ứng
mới phát hiện vừa rồi toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình xuất ra trong miệng Rafael, hắn nhanh chóng cúi đầu khẩn trương nhìn đối phương, ai biết Rafael
chậm rì rì nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙
của hắn, liếʍ liếʍ môi, “Mùi vị không tệ.”
Diệp Quân nháy mắt khuôn mặt đỏ bừng. Rafael hôn môi hắn, đem đầu lưỡi thâm nhập miệng Diệp Quân
“Thích không? Là vị của em.”
Diệp Quân đành phải nhắm tịt hai mắt, không dám nhìn đối phương, Rafael khóe miệng gợi lên, tiếp tục ôn nhu hôn môi hắn.
Vừa mới bắn tinh xong nên cơ thể yếu đuối vô lực, chẳng mấy chốc sau liền tê liệt ngã vào lòng Rafael. Rafael một bên hôn hắn,một lên vuốt ve lưng và eo hắn, da thịt nơi đó dị thường mịn màng tinh tế, gần như có thể hấp thụ bàn tay của
y
.
Rafael liên tục mô tả đường cong động lòng người của Omega thêm mấy lần, đến khi
tay y đặt lên chỗ hai gò “núi” dâng lên cao cao. (aka mông:v)
Diệp Quân dáng người dài nhỏ, cơ thế lại gầy, nhưng thịt trên mông lại đặc biệt nhiều, như hai chiếc bánh mỳ phình to. Rafael dùng tay đặt trên hai bờ mông trắng nõn, tùy ý xoa nắn chúng thành nhiều hình dạng khác nhau.
Diệp Quân nhục nhã phát hiện cái chỗ bí mật phía sau mình kia lúc Rafael vuốt ve thì chậm rãi tràn ra chất lỏng. Hắn nhăn nhó, muốn né
tránh bàn tay Rafael nhưng Rafael đã cầm chặt cái mông của hắn, căn bản không thể làm được.
Nước từ trong cúc tràn ra càng ngày càng nhiều, theo khe mông chảy ra, dính vào ngón tay Rafael. Rafael đã hiểu
vì sao Diệp Quân lại thẹn thùng muốn né tránh y như vậy.
Rafael đưa ngón tay thâm nhập vào khe cửa
chật hẹp ấy, quả nhiên nơi đó đã trơn ướt hết rồi。.”Bảo bối, cái này rất bình thường, đừng ngại mà”, Rafael ghé vào lỗ tai Diệp Quân
“Điều này cho thấy
em muốn anh.”
Diệp Quân ngay cả khí lực trừng mắt liếc y cũng không có. Rafael hôn nhẹ gương mặt hồng thấu của hắn, ngón tay lại chen vào khe mông, chui vào chỗ sâu trong động huyệt nộn nhu.
Chỗ bí mật kia hiển nhiên là lần đầu tiên bị dị vật xâm nhập, lập tức co rúm lại muốn đem ngón tay xâm lấn mình kia đẩy ra ngoài, nhưng không ngờ làm như vậy càng gắt gao cắn chặt ngón tay Rafael. “Nó thật nhiệt tình”, Rafael tiếp tục thấp giọng nói.
“Vớ vẩn, rõ ràng là anh…”, Diệp Quân giận dữ nhìn Rafael, nhưng hắn một câu cũng không nói hết, bởi vì hắn cảm giác được cái chỗ kia của mình đang khẽ mở khẽ đóng, như cái miệng nhỏ nhắn đói khát hé ra, muốn đem ngón tay đang cố gắng thăm dò mình thâm nhập sâu hơn.
Diệp Quân gần như phát khóc, hắn thật sự không biết tại sao cơ thể mình lại có phản ứng này.
Rafael nhìn thấy mặt Diệp Quân đỏ bừng, tâm tình càng thêm khoái trá, Omega của y hoàn toàn không biết cơ thể hắn khát vọng y đến nhường nào. Rafael không đùa giỡn Diệp Quân nữa, y chuyên tâm khıêυ khí©h nơi đó, dùng đầu ngón tay vuốt ve cửa huyệt sau đó một tấc lại một tấc mơn trớn
vách bên nội bích thẳng đến khi nơi đó đủ rộng để hoàn toàn thích ứng với ngón tay y. Sau đó y lại bỏ thêm vào một ngón tay, hai ngón tay luân phiên nhau vuốt ve đùa giỡn lên thành nội bích và cửa huyệt.
Đến lúc Diệp Quân thả lỏng hoàn toàn Rafael mới đưa ngón tay thứ ba vào. Rafael làm rất nhẹ nhàng tỉ mỉ, y chậm rãi khuếch trương nơi ấy lên để lỗ nhỏ của Diệp Quân có thể thoải mái tiếp nhận “hung khí” của mình. Tuy rằng y đã sớm cứng rắn đến phát đau nhưng y vẫn cố gắng nén lại ham muốn liều lĩnh xông vào mà làm màn dạo đầu vô cùng ôn nhu.
Màn dạo đầu buồn tẻ cuối cùng cũng khiến lỗ nhỏ của Diệp Quân hoàn toàn mở ra, lúc này nơi đó đã dễ dàng phun ra nuốt vào ba ngón tay, Omega rốt cục có thể tiếp nhận y được rồi. Rafael rút tay ra, đem nửa thân dưới của mình mạnh mẽ để ở lối vào.
“Nhìn anh” Rafael nói, thanh âm khàn khàn.
Diệp Quân nhìn vào mắt Rafael, hắn đã nhận ra đối phương gắng gượng rồi nhưng Rafael lại luôn ôn nhu khuếch trương cho hắn, hoàn toàn không để ý đến bản thân y. Diệp Quân cũng là nam nhân, hắn biết mạnh mẽ kìm nén du͙© vọиɠ là chuyện thống khổ như thế nào, nhưng Rafael vậy mà vì hắn mà sẵn sàng chịu đựng.
“Đến đây đi, Rafael”, Diệp Quân nhỏ giọng nói, “Em là của anh.”
Rafael hôn một chút lên khóe miệng Diệp Quân rồi nhìn chằm chằm vào hắn, “Anh yêu em, Diệp Quân.” Y
dùng lực một cái, qυყ đầυ cực đại
vọt vào cơ thể Diệp Quân. Tuy rằng đã làm đầy đủ tiền hí
nhưng Rafael thật sự quá to lớn, Diệp Quân nhịn không được hô lên, đau, đau quá.
“Bảo bối, đau không?” Rafael nhìn thấy Diệp Quân nhăn mày, đau lòng hỏi. Diệp Quân nhịn đau lắc đầu, “Không đau”, hắn kéo cổ Rafael qua, hôn lên bờ môi y, “Vào đi, em muốn anh.” Vừa dứt lời, Rafael liền xông
vào, Diệp Quân ôm chặt lấy cổ Rafael, cảm thấy thân mình như bị chém thành hai nửa*, đau cực kỳ.
Rafael đau lòng hôn trả hắn, cực lực khắc chế du͙© vọиɠ mà chờ Omega chậm rãi thích ứng thứ kia của y. Đau đớn khủng khϊếp kéo dài không lâu, dũng đạo của Omega đang vào kỳ động dục đặc biệt mềm mại, còn phân bố một lượng lớn dịch bôi trơn. Diệp Quân lần đầu tiên làm chuyện này nên khó tránh khỏi bị một chút đau đớn. Nhưng đợi đến khi thích ứng xong rồi, đau đớn dần dần biến mất. Kỳ động dục làm cho cơ thể Omega sinh ra du͙© vọиɠ bị chiếm lấy vô cùng mãnh liệt. Ngay sau đó
Diệp Quân liền cảm giác được khát vọng mạnh mẽ đó từ sâu trong thân thể xông tới, ngay cả nơi phía sau kia cũng bắt đầu phân bố thật nhiều nước, cửa huyệt thì khô ngứa khó nhịn, khao khát được đâm vào thật sâu.
Diệp Quân khó chịu giãy dụa thân thể, hi vọng Rafael có thể cử động. Rafael dường như nhận ra
Omega đã hoàn toàn thích ứng y, vì thế y dùng hai tay nắm lấy thắt lưng Diệp
Quân, đem vật thể cực lớn chậm rãi rút ra, cảm nhận được chỗ kia không ngừng níu giữ, khi rút ra toàn bộ rồi lại cắm sâu vào,bên trong nháy mắt siết chặt,đói khát bao lấy xung quanh,từ từ rút ra rồi lại toàn lực đâm vào。
Rafael nhìn Omega của y hai mắt nhắm chặt, đôi môi hồng nhuận hé mở,
cơ thể trần tụi
trải dài vô số hồng ngân y lưu lại, hai chân thon dài bị tách ra rất rộng, khí quan thẳng tắp giữa hai chân cao cao đứng thẳng lên. Khiến người ta
không thể dời tầm mắt chính là cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi giữa hai chân bị banh ra đến cực hạn kia đang phun ra nuốt vào dương vật của y. Rất nhiều nước chảy xuống từ chỗ giao hợp của hai người, thấm ướt phần dưới đang chặt chẽ dán với nhau, ngay cả chăn giường cũng bị ướt một mảng lớn.
Hormone đậm đặc theo tóc, mồ hôi và mật dịch của Omega tản mát ra như thuốc kí©ɧ ɖụ© kích động đại não của y, khiến y càng thêm điên cuồng chiếm lấy thân thể mềm mại phía dưới.
Giờ phút này Rafael chỉ có một ý nghĩ duy nhất trong đầu đó là muốn chiếm dụng Omega của y từ trong ra ngoài, làm cho cả người hắn
đều nhiễm lên khí tức thuộc về y. Y tựa như một con dã thú giống đực, dùng phương thức nguyên thủy nhất để tuyên cáo tất cả những thứ này đều là của mình.
Diệp Quân không biết mình bị Rafael điên cuồng chiếm đoạt bao lâu,phía sau không ngừng tiếp nhận bộ vị đang mạnh mẽ xâm nhập. Mỗi lần Rafael đút vào thật sâu như thể nó đã chọc đến cổ họng của hắn. Hắn chỉ có thể hết sức thả lòng thân mình để cho thứ to lớn làm cho người ta sợ hãi gì đó một lần lại một lần đẩy vào.
Phía sau đã sớm ướt rượt một mảnh, mỗi lần ra vào đều mang theo rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, cái miệng nhỏ nhắn đang bị hung hăng công chiếm như đói khói với cùng cực, gắt gao cắn chặt phần thân khổng lồ.
Diệp Quân cả người xụi lơ, vô lực nằm trên giường. Hai mắt hắn mờ mịt, hai chân vì thời gian dài bị banh ra nên không thể hoàn toàn khép lại, chỉ có thể tách ra thật rộng.
, sâu trong dũng đạo tập trung càng nhiều kɧoáı ©ảʍ theo mỗi lần đâm sâu vào, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mạnh, cuối cùng tăng lên đến độ cao khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
“Rafael, đừng mà”, Diệp Quân cố sức kẹp chặt hai chân, muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của y, Thứ kɧoáı ©ảʍ chưa bao giờ có đến từ thân dưới
cứ thế lan dọc theo cột sống rồi tác động vào đầu óc của hắn. Hắn há to miệng thở phì phò, rêи ɾỉ đứt quãng dưới những cú đẩy mạnh mẽ của Rafael. Hắn biết thanh âm mình lúc này dâʍ đãиɠ đến cỡ nào nhưng hắn căn bản không thể kiểm soát bản năng của mình, cơ thể hắn hoàn toàn bị kɧoáı ©ảʍ bao phủ.
“Đừng, đừng”, Diệp Quân mang theo tiếng khóc nức nở hô lên, “Em chịu không nổi, tha cho em, tha cho em.”
Rafael căn bản không để ý Omega dưới thân khẩn đầu, y đút vào
càng sâu hơn vào nơi tiêu hồn thực cốt đó, một lần lại một lần đem vật kia thật sâu chôn vào,
khiến hai thân thể dán sát vào nhau.
Cái miệng nhỏ nhắn kia bị làm đến không thể khép lại được, lại bị một lần rồi một lần bị đâm sâu vào. Khí quan thô to hung hăng dày xéo tuyến tiền liệt của Diệp Quân. Lúc bị đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, Diệp Quân cuối cùng lớn tiếng hét lên.
“A.....” Hắn điên cuồng đong đưa tóc, lớn tiếng hét chói tai sau đó trực tiếp bắn ra.