Trong phòng, Bạc Tư Khiêm nhướng mày, hỏi: "Ngày thường có ai đến hầu hạ quần áo cho cậu không?"
Thẩm Trì Noãn yếu ớt trả lời: “Ừmm không có, đều là tôi tự mặc hết…”
Thậm Trì Noãn vội vàng làm vài động tác tay kí hiệu, trong mắt có chút háo hức, Bạc Tư Khiêm nhìn cậu chằm chằm, hắn cảm thấy những cử chỉ ngôn ngữ ký hiệu của cậu quá nhanh, không biết cậu muốn biểu đạt điều gì.
Mà người hầu bên cạnh Trương Lệ Yến hiểu được cử chỉ của cậu, vội vàng nói: "Thiếu gia nói là, đều là tự cậu mặc!"
Nếu đổi lại trước đây, Thẩm Trì Noãn sẽ không muốn mặc quần áo của Tɧẩʍ ɖυng Dung, bởi vì cậu không muốn chạm vào quần áo của cậu ta, nhưng bây giờ, Thẩm Trì Noãn đã thay đổi quyết định. Nếu Tɧẩʍ ɖυng Dung đã ghét cậu đến như vậy, cậu rất muốn chọc giận cậu ta ...
Thẩm Trì Noãn cầm lấy quần áo, cậu run rẩy từ từ đi tới phòng tắm.
Bước chân tuy chậm, nhưng cậu vẫn có thể tự mình đi được.
Khi Thẩm Trì Noãn cởϊ qυầи ra, cậu mới nhận ra đầu gối của mình đã quỳ đến sưng đỏ, như thể bị thứ gì đó đè lên. Cậu cắn môi vội vàng thay quần áo.
Bên ngoài, Thẩm Lai Đức vẫn không biết tại sao Bạc Tư Khiêm đến lại tìm cậu, rốt cuộc là có chuyện gì?
"Ngài Bạc..." Thẩm Lai Đức xoa xoa tay, ngập ngừng hỏi: "Không biết ngài đến nhà họ Thẩm chúng tôi là vì chuyện gì."
Bạc Tư Khiêm lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một cái, "Tôi có một thứ muốn một mình đưa cho cậu ta, các người ra ngoài hết đi."
đó là một thứ rất bí ẩn ... Khiến cho Thẩm Lai Đức càng thêm tò mò, nhưng ông ta vẫn ngoan ngoãn dẫn những người khác ra khỏi phòng.
Một lúc lâu sau, Thẩm Trì Noãn mới đi ra.
Thấy chỉ còn lại Bạc Tư Khiêm trong phòng, Thẩm Trì Noãn cảm thấy hơi xấu hổ và bối rối.
Cậu nhớ rất rõ trước khi câu trọng sinh Bạc Tư Khiêm cũng bị cậu thu hút, đó là tình yêu sét đánh, nhưng Thẩm Trì Noãn cảm thấy Bạc Tư Khiêm quá lạnh lùng, nếu cậu cưới hắn, chẳng khác nào lấy một tảng băng lạnh giá, không thú vị một chút nào.
Cùng lúc đó, Bạc Tư Khiêm ánh mắt cũng nhìn về phía Thẩm Trì Noãn, hắn nhìn thấy bộ đồ ngủ này hơi dài, che đi cặp đùi của nhóc Omega! Nước da của cậu cực kỳ trắng, như được ngâm trong sữa, dưới ánh trăng lạnh lẽo, thân hình nhỏ bé của cậu trông thật yếu ớt và đáng yêu.
Bạc Tư Khiêm từ trong túi lấy ra một lọ thuốc mỡ, trầm giọng nói: "Cậu hãy nhận lấy."
Lúc động dục, Bạc Tư Khiêm không kiểm soát được ý thức của mình, đã làm cho nhóc Omega đến sưng đỏ, lúc đó, Bạc Tư Khiêm còn nhìn thấy trên mặt đất có một hai giọt máu nên hắn càng không yên tâm. Cho nên hắn đã đến hiệu thuốc để mua nó và đặc biệt đi đến đây để đưa nó cho cậu.
Thẩm Trì Noãn không để ý đến những lời trên, mà lặng lẽ nhận lấy nó từ tay đối phương.
Cậu rũ mắt, chỉ thấy trên đó viết mấy câu quảng cáo: "Lên giường sướиɠ như lên tiên! Omega dùng rất phê!"
Khuôn mặt của Thẩm Trì Noãn đỏ bừng lên, lọ thuốc suýt nữa thì rơi xuống đất.
Bạc Tư Khiêm quan tâm nhìn cậu, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn: "Cậu đau à, có bị nhiễm trùng không, có nặng hơn không..."
Hắn căn bản không chú ý tới, khuôn mặt của nhóc Omega câm hai má đã đỏ như quả hồng.
Thẩm Trì Noãn thực sự muốn bảo ngài Thượng tướng này đừng nói nữa, nếu hắn còn nói tiếp , chắc cậu đào một cái lỗ trên mặt đất để chui vào mất ... Làm gì có ai ... Có ai đặc biệt đến đây để đưa loại đồ này chứ.
"..." Thẩm Trì Noãn vội vàng nhét lọ thuốc mỡ lại cho Bạc Tư Khiêm.
Cậu không dám nhận lấy lọ thuốc mỡ này, cậu sợ nếu Lục Mạn Trân và bọn họ biết cậu đã bị Alpha đánh dấu, thì Thẩm Trì Noãn sẽ bị những người đó hắt hủi, thậm chí còn làm cậu bị trừng phạt nhiều hơn.
"Cậu không thích nó sao?" Bạc Tư Khiêm khó hiểu nhìn cậu.
"..." Thẩm Trì Noãn gật đầu thật mạnh.