Chương 1: Có gì đó không ổn

Omega đi đến tiểu khu, xa xa chính là nhà cậu.

Nhưng xung quanh bao phủ một màu đen, không có ánh đèn.

Alpha của cậu hôm nay cũng không có về nhà.

Về đến nhà, Omega bật tất cả đèn trong nhà lên, ánh đèn vàng ấm áp chiếu vào phòng khách, Omega mới cảm nhận được một tia ấm áp. Cậu nhìn dấu đỏ khoanh tròn trên tờ lịch.

Hôm nay đến kỳ phát tình của cậu, kết hôn được hai năm, chồng chưa từng quên kỳ phát tình của cậu, dù bận rộn đến đâu cũng sẽ dành thời gian cho cậu một đêm ân ái hoàn hảo, hắn sẽ ở bên tai cậu gọi cậu là bảo bối, sau đó đem cậu tra tấn đến kiệt sức.

Đây là lần thứ hai Alpha quên kỳ phát tình của cậu.

Omega cầm điện thoại chờ mong hỏi Alpha đêm nay có về nhà hay không, chẳng được bao lâu Alpha nhắn lại: Xin lỗi bảo bối, hôm nay anh có công việc đột xuất nên không về với em được, em đi ngủ sớm một chút, khóa kỹ cửa sổ, giữ gìn sức khỏe, yêu em.

Omega lau ống chích dính vết máu, cậu dựa vào đầu giường, cảm nhận tìиɧ ɖu͙© trong cơ thể đang dần dần bình ổn.

Nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, trong lòng cảm thấy bất an.

Có gì đó không đúng.

Ngày hôm sau tỉnh dậy tinh thần rất xấu. Tác dụng của thuốc ức chế làm tuyến thể nóng lên, suy nghĩ miên man những biểu hiện bất thường gần đây của chồng, đến tờ mờ sáng cậu mới chợp mắt được một lúc.

“Bác sĩ, bác sĩ?”

Omega như ở trong mộng mới tỉnh. Cánh tay người phụ nữ trước mặt rỉ ra một ít máu.

“Xin lỗi.” Omega xin lỗi người phụ nữ, cầm lấy kẹp cầm máu sát trùng.

Người phụ nữ tiếp tục nói chuyện với đầu dây bên kia: “Cậu không cần khuyên tôi, ngay hôm nay tôi nhất định phải ly hôn! Tên khốn đó bị tôi bắt gian tại giường còn dám dùng vũ khí đánh lại tôi, bà đây bây giờ đi tìm luật sư, làm cho thằng khốn kia tan cửa nát nhà!”

Nɠɵạı ŧìиɧ sao.

Hai chữ này giống như chày gỗ nện vào Omega. Đầu như bị cái búa gõ một cái thật đau, tay cầm kim tiêm run nhẹ.

Những biểu hiện bất thường của chồng cậu mấy ngày nay giống như kíp nổ khiến cậu không thể nào không đa nghi.

Vết thương được bác sĩ xử lý xong, người phụ nữ nói cảm ơn, thuận tiện hỏi thăm một câu: “Bác sĩ, sao sắc mặt anh kém như vậy.”

Từ lúc bệnh nhân rời đi, Omega vẫn luôn nhìn chằm chằm tấm gương phòng khám,chất lỏng ấm áp xẹt qua gương mặt. Cậu chà xát bàn tay lạnh lẽo, tự an ủi bản thân. Chồng không dám làm thế đâu, tình cảm hai người rất tốt, lúc kết hôn Alpha còn quỳ xuống bảo đảm, đời này chỉ có một omega duy nhất là cậu, sẽ không người khác. Lời thề đấy còn làm cậu cảm động, cậu không tin chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ.