- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha
- Chương 37: Có hai người cha thật tốt
Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha
Chương 37: Có hai người cha thật tốt
Đàm Minh Triết nằm ổ ở trên ghế sa lon cầm điều khiển từ xa lần lượt ấn chuyển kênh, nói là xem ti vi nhưng thực chất chính là tẻ nhạt gϊếŧ thời gian. Thẩm Đường Cửu thì ở trong nhà bếp làm cơm.
Nguyên liệu nấu ăn đã được Đàm Minh Triết xử lý qua, Tɧẩʍ ɖυệ cũng rửa không ít, vào lúc này Tɧẩʍ ɖυệ không có chuyện để làm, bé liền chạy tới chạy lui phòng khách và nhà bếp. Một hồi nhìn cha, một hồi lại nhìn ba ba, nói chung vô cùng bận rộn.
“Con trai, lại đây ôm một cái.” Đàm Minh Triết tìm kênh chiếu chương trình văn nghệ, nhìn Tɧẩʍ ɖυệ đưa tay ra.
Tɧẩʍ ɖυệ chạy tới bổ nhào vào trong l*иg ngực của cậu, hai cha con ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi.
“Thật ngốc!”
Trong chương trình tựa hồ đang chơi trò chơi trinh thám, chia làm hai tổ, mỗi tổ đều được tiết lộ thẻ nhắc nhở. Đáng tiếc hai tổ kia vẫn còn đang trong giai đoạn tìm kiếm, ai cũng không tìm ra được điểm mấu chốt.
Tɧẩʍ ɖυệ nhìn thấy thẻ nhắc nhở, đầu óc chuyển động, rất nhanh liền giải được câu đố, vì vậy phun ra hai chữ kia đánh giá người ta.
Đàm Minh Triết cũng phụ họa: “Đúng a, đơn giản như vậy mà giải không ra, đúng là đồ ngốc!”
Hai cha con một bên phun tào người khác, một bên ha ha cười vui vẻ.
Thẩm Đường Cửu nghe tiếng cười bên này, khóe miệng cũng không nhịn được nhếch lên.
Không bao lâu, hắn ló đầu ra bên ngoài thông báo “Ăn cơm thôi!”
“Vâng ạ!” Tɧẩʍ ɖυệ hoan hô một tiếng, từ trong l*иg ngực ba ba nhảy xuống, chạy đến nhà bếp, vui vẻ cùng Thẩm Đường Cửu bưng thức ăn, lấy bát đũa...
Đàm Minh Triết đóng TV lại, dọn dẹp bàn ăn sạch sẽ, để Tɧẩʍ ɖυệ bưng đồ ăn lên.
Đồ ăn rất phong phú, có món sườn xào chua ngọt Tɧẩʍ ɖυệ yêu thích, có thịt xào rau cần, đậu phụ chiên xù, tôm hấp, rau cải bó xôi, còn có cà chua xào trứng gà...
“Oa, rất phong phú nha!” Tɧẩʍ ɖυệ cầm đũa gắp một miếng sườn xào chua ngọt gặm một cái, than thở, “Ngon quá ạ!”
“Ai, sau này con có lộc ăn rồi.” Đàm Minh Triết nếm thử một miếng tôm lớn, hài lòng híp mắt một cái.
Quãng thời gian lúc trước cậu làm người tí hon cho nên chỉ có thể tùy tiện ăn một chút, không thể ăn miếng lớn, quả là thèm chết rồi.
Lúc này cậu không khách khí, ăn đến vô cùng thỏa mãn.
Thẩm Đường Cửu lột vỏ tôm cho Tɧẩʍ ɖυệ, chỉ chừa tôm đã bóc vỏ để vào bên trong bát cho bé.
Đàm Minh Triết nhìn thấy, bèn nhìn hắn quăng mị nhãn: “Không có phần của em à?”
Thẩm Đường Cửu liếc mắt nhìn Đàm Minh Triết, tầm mắt của hắn rơi xuống khăn giấy bên cạnh bát của cậu —— người này ngay cả lột vỏ tôm cũng lười, trực tiếp cắn rớt đầu sau đó nhét trong miệng, ăn xong mới đem vỏ tôm phun ra.
“Đường Cửu, em cũng muốn hưởng thụ chế độ quân chủ đãi ngộ!” Đàm Minh Triết tiếp tục phóng điện.
Thẩm Đường Cửu nghe vậy cũng không nói gì, đơn giản thừa dịp đã dính tay, quyết định chăm chú lột vỏ tôm.Tɧẩʍ ɖυệ ở bên cạnh lầm bầm nói: “Ba ba lười biếng chết rồi, giống như trẻ con vậy, không biết xấu hổ a?”
Đàm Minh Triết cướp một miếng tôm đã bóc vỏ trong bát Tɧẩʍ ɖυệ nhét vào trong miệng: “Con quên mất trước đây ba ba lột cho con sao? Lúc này để ba ba hưởng thụ một chút cũng không được à? Lại nói cha con cũng vui vẻ mà, đúng không?”
Tɧẩʍ ɖυệ bĩu môi: “Con làm sao không nhớ rõ trước đây ba ba lột vỏ tôm cho con a, con đều tự mình lột mà!”
Đàm Minh Triết cùng bé phân cao thấp đến nghiện: “Vậy bây giờ con làm sao không tự mình lột? Ba ba đã dạy con thế nào, con quên rồi à?! Có thể tự mình động thủ thì đừng phiền phức đến người khác!”
Thẩm Diện nhìn cậu le lưỡi: “Con là trẻ con a, cha thương con mới giúp con bóc vỏ tôm.”
“Được rồi, chớ so đo, nhanh ăn đi, một hồi sẽ nguội.” Thẩm Đường Cửu lên tiếng đánh gãy hành vì ấu trĩ của Đàm Minh Triết, “Hai cha con đều có, đừng tranh đoạt.”
Một bàn tôm hấp đều được hắn thành thạo bóc vỏ, phần lớn được chia đều trong bát Đàm Minh Triết và Tɧẩʍ ɖυệ.
Thẩm Đường Cửu động viên xong hai quỷ ấu trĩ, đứng dậy đi nhà bếp rửa tay.
Một nhà ba người chưa từng hưởng thụ qua bữa cơm chân chính như thế, lần trước ở nhà ông bà nội, nhưng hoàn cảnh không giống nhau, dù sao cũng là phận hậu bối đối với trưởng bối.
Tɧẩʍ ɖυệ ăn rất vui vẻ, trong lúc ăn vừa quay đầu nhìn Đàm Minh Triết, rồi lại quay đầu nhìn Thẩm Đường Cửu, không khỏi nở nụ cười xán lạn.
Thật tốt a!
Bé có hai người cha!
Ăn xong cơm, Đàm Minh Triết đứng dậy thu thập bát đũa, Thẩm Đường Cửu trước tiên đi đến bồn rửa bát: “Để anh làm, em thật vất vả mới khôi phục, ở bên cạnh Tiểu Duệ nhiều một chút. Thuận tiện ngẫm lại xem buổi chiều nên làm cái gì.”
“Được.” Đàm Minh Triết đứng ở bên cạnh hắn, quay đầu nhìn bên ngoài phòng bếp một chút, Tɧẩʍ ɖυệ không tới đây, bé đang ra sức lau chùi bàn ăn, còn hát lên, bộ dạng rất vui vẻ. Thấy vậy Đàm Minh Triết liền ôm cổ Thẩm Đường Cửu, “Đến, hôn một chút.”
Thẩm Đường Cửu: “...”
Nụ hôn qua đi, Đàm Minh Triết liếʍ một vòng môi mỏng của Thẩm Đường Cửu, âm thanh mê hoặc: “Đường Cửu, em yêu anh...”
Sau đó không chờ Thẩm Đường Cửu nói chuyện, cậu liền chạy ra khỏi nhà bếp: “Duệ Duệ, đến đây, nói cho ba ba buổi chiều con muốn đi đâu chơi?!”
Thẩm Đường Cửu còn đang sững sờ, hắn đưa tay sờ nhẹ lên môi mình, cảm nhận tư vị của nụ hôn vừa nãy, khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Đàm Minh Triết nói yêu hắn?
Ngày hôm nay Tɧẩʍ ɖυệ đặc biệt có tinh thần, không có ngủ trưa, thúc giục hai người lớn nhanh lên một chút ra ngoài.
Suối nước nóng ngoại trừ bãi tắm, cũng không thiếu những trò chơi khác.
Đối với đứa nhỏ mà nói, chính là thiên đường trên nước.Ba người ăn mặc chỉnh tề xong liền đi ra ngoài,
Tɧẩʍ ɖυệ tay trái nắm Thẩm Đường Cửu, tay phải lôi kéo Đàm Minh Triết, nhảy nhảy nhót nhót giống như con thỏ, cười khanh khách hết sức vui vẻ.
Tổ hợp hai người đàn ông cùng một đứa bé ngây thơ đáng yêu, tới nơi này chơi đều là người một nhà, cha mẹ cùng đứa con, huống chi ba người này còn vô cùng đẹp mắt.
Một người cao lớn uy mãnh phong thần tuấn lãng, một người bất cần đời tuấn mỹ tà mị, đứa nhỏ tựa hồ kế thừa hết thảy ưu điểm của hai người lớn, giống như ngôi sao nhỏ tuổi đặc biệt khiến người ta yêu thích. Cho nên thời điểm ba người đi qua hành lang gây nên không ít sự chú ý.
Bất quá Đàm Minh Triết không để ý, Thẩm Đường Cửu cũng không cảm thấy cái gì, Tɧẩʍ ɖυệ đắm chìm trong tâm tình hưng phấn, đương nhiên cũng sẽ không lưu ý.
Trò chơi thiên đường trên nước không tính là nhiều, nhưng có rất nhiều bạn nhỏ đến chơi.
Thang trượt trên nước, tranh tài bơi lội, chơi game thi đua dưới nước...
Cơ bản đều là trò chơi cùng người nhà.
Một nhà Thẩm Đường Cửu báo danh tất cả các trò chơi.
Thang trượt trên nước là Thẩm Đường Cửu ôm Tɧẩʍ ɖυệ từ cầu trượt cao hơn ba mươi mét trượt xuống dưới, góc độ nghiêng khoảng hơn bảy mươi độ, vô cùng kí©h thí©ɧ.
Trò chơi này chủ yếu là thử thách can đảm. Có rất nhiều người lớn cũng không dám chơi, cho nên khi Thẩm Đường Cửu ôm Tɧẩʍ ɖυệ lần thứ nhất trượt xuống dưới liền đưa tới một trận hoan hô.
Tɧẩʍ ɖυệ cảm thấy rất có uy phong.
Cha quả nhiên thật lợi hại. Không chỉ cùng bé chơi, còn chơi xuất sắc như vậy. Thật vui vẻ a!
Ba ba chỉ biết dọa bé, nói cái gì cha sẽ không chơi cùng bé, nhìn xem, bây giờ không phải cha đang chơi cùng bé hay sao, ba ba vừa nhìn thang trượt cao như vậy liền bị dọa sợ, xí!
Bị phun tào người nào đó yên lặng kẹp chặt hoa cúc —— khụ khụ, mới vừa cùng cha con của con trai lăn giường, cậu vẫn nên bảo vệ thân thể mình thì tốt hơn, chơi thang trượt gì đó, liền giao cho Thẩm thiếu gia đi!
Cậu phụ trách chụp ảnh hai cha con là tốt rồi.
Vậy cũng xem như là người một nhà hạnh phúc mà!
Thẩm Đường Cửu ôm Tɧẩʍ ɖυệ từ trong hồ bơi bơi tới bờ, Đàm Minh Triết cười cười, giơ máy điện thoại chụp hình xong, sau đó đưa cho hai cha con khăn tắm.
“Ba ba, cha tốt hơn ba ba nhiều!” Tɧẩʍ ɖυệ nhìn Đàm Minh Triết le lưỡi, “Ba ba là quỷ nhát gan!”
Đàm Minh Triết: “...”
Cậu đã từng bò trên tòa nhà cao sáu mươi tầng còn không sợ, lại đi sợ cái cầu trượt cao ba mươi mét kia sao?
Kỳ thực Tɧẩʍ ɖυệ cố ý khıêυ khí©h ba ba, bé hát lên dựa vào chân Thẩm Đường Cửu uốn tới ẹo lui.
Đàm Minh Triết đưa cho bé bình nước: “Đến nghỉ một chút uống nước.”
Tɧẩʍ ɖυệ ôm bình nước uống nước.
Thẩm Đường Cửu dùng khăn lau tóc cho Tɧẩʍ ɖυệ.
Đàm Minh Triết thì lại thừa dịp Thẩm Đường Cửu cúi người, giúp hắn lau tóc.
Tuy rằng Thẩm Đường Cửu cao hơn cậu một chút, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến động tác của cậu.
Trong hồ bơi có hai nữ sinh đại học lội tới, nhìn thấy tình cảnh này, nhất thời kinh ngạc thốt lên một tiếng, sau đó cùng nhau nhỏ giọng thầm thì, thỉnh thoảng cười cười, lại nhìn bọn họ chằm chằm.
Đàm Minh Triết cùng Thẩm Đường Cửu đều là người vô cùng nhạy bén, sau khi phát hiện có người nhìn mình, hai người đều cùng nhau nhìn qua, chờ một chút liền phát hiện chỉ là người bình thường, mới thu tầm mắt lại.
Đương nhiên, thu tầm mắt lại chỉ là Thẩm Đường Cửu, Đàm Minh Triết thì lại thoải mái nhìn người ta rồi lên tiếng chào hỏi: “Xin chào ~ “
Nụ cười quyến rũ này giống như mũi tên bắn vào tim hai cô gái, hai cô xấu hổ quay trở về, sau đó xuống dưới nước bơi xa chút, ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía bọn họ, không nỡ dời.
“Ba ba, tiếp theo con muốn đi thi bơi lội.” Tɧẩʍ ɖυệ ngửa đầu cười nói.
“Được rồi, cái này tự con tham gia. Bơi lội con sớm đã biết, vui vẻ mà bơi nha!” Đàm Minh Triết thu hồi khăn lau tóc cho Thẩm Đường Cửu, chợt nghe điện thoại di động để ở bên hông kêu lên. Lúc lấy ra nhìn số hiển thị trên màn hình là Đường Thu Diệp gọi tới.
Bởi vì Thẩm Đường Cửu cùng Tiểu Duệ chơi thang trượt sẽ bị dính nước, cho nên điện thoại di động đều đưa cho Đàm Minh Triết bảo quản.
“Ai nha?” Tɧẩʍ ɖυệ kiễng chân cũng phải nhìn vào màn hình.
Thẩm Đường Cửu nhận lấy đưa cho bé nhìn, sau đó liền ấn nút nghe: “A lô? Mẹ ạ, có chuyện gì vậy ạ?”
“Đường Cửu a, các con không ở nhà sao?” Ngữ khí thát vọng của Đường Thu Diệp truyền đến, “Có phải là đi dạo siêu thị không?”
“Là bà nội!” Tɧẩʍ ɖυệ mới vừa mới nhìn thấy tên trên màn ảnh, bé hô một tiếng, “Bà nội!”
Đường Thu Diệp đương nhiên nghe thấy được, bà lại nói: “Duệ Duệ bảo bối, cháu cùng ba ba đi đâu vậy?”
“Bà nội, cha con cháu đi tắm suối nước nóng! Ngày hôm nay cháu không lên lớp, tuyết lớn nên trường học cho nghỉ!” Tɧẩʍ ɖυệ lấy điện thoại di động nói chuyện với Đường Thu Diệp, Đàm Minh Triết khom lưng nhìn bé làm động tác xuỵt, Tɧẩʍ ɖυệ nháy mắt mấy cái gật gật đầu.
Bé hiểu tạm thời vẫn không thể nói chuyện của ba ba, chỉ có thể nói chuyện về Thẩm Đường Cửu.
“Bà nội, cháu cùng cha vừa nãy trượt thang trượt, hai cha con cháu là người trượt xuống dưới đầu tiên, phần thưởng là súng bắn nước!” Tɧẩʍ ɖυệ nóng lòng hiến vật quý, cùng Đường Thu Diệp trước tiên hàn huyên một hồi lâu, mới đưa điện thoại lại cho Thẩm Đường Cửu.
“Mẹ, mẹ đến nhà con?” Thẩm Đường Cửu hỏi “Chủ yếu Duệ Duệ không lên lớp, nó lại chưa từng thấy qua tuyết, vì vậy con liền dẫn nó đi ra chơi.”
“Ừ, vừa nãy nó đều nói với mẹ, hai cha con cố gắng chơi đi, có thời gian trở lại nơi này của cha mẹ. Chúng ta cũng không có chuyện gì, hai cha con cứ chơi thoải mái, không có chuyện gì, trước tiên như vậy a.”
Đường Thu Diệp sau khi cúp điện thoại quay đầu nhìn lão già nhà mình nói: “A, ông đều nghe thấy rồi đi, hai cha con nó đi tắm suối nước nóng, nếu không tôi cũng đi ra ngoài đi dạo?”
Hết chương 37.
Edit có muốn nói: Xem cảnh gia đình ba người, quả thực là ấm áp muốn chớt rồi.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha
- Chương 37: Có hai người cha thật tốt