Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[OLN] The Lord

Chương 22: Chap 2: Hera

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chào...Tôi là Athena đây !

Từ khi còn nhỏ tôi rất thích nghe các mẫu truyện chiến tranh từ cha tôi, Zeus tôi không biết nó có thật hay không nhưng khi cha tôi kể về các mẫu truyện đó ánh mắt ông ấy trong sáng long lanh như một đứa trẻ vậy. Tôi nghe thoáng qua thì cứ nghĩ đó cũng chỉ là những câu truyện cổ tích tầm thường thôi, nhưng không ngờ nó lại mà một câu truyện dài đến cả một cuốn sách, về những mẫu truyện tình cảm hay những câu truyện chiến tranh kịch tính máu me. Tôi rất thích nghe chúng đặc biệt hơn là tôi thích người nhân vật chính trong các mẫu truyện đó, mỗi lần nhắc đến người nhân vật chính đó thì cha tôi lại cười hả hê vì thích thú. Có lẽ ông ta đang hòa lẫn vào các mẫu truyện đó vậy.

Nào là "Bình Minh Của Ragnarok", "Kẻ Thù Của cả Thế Kỷ Trắng", "Cuộc phiêu lưu của Ekaw" hay các câu truyện tình cảm như "Xác sống biết yêu",...

Tôi nên kể cho mấy bạn nghe một câu truyện để cho mấy bạn cảm thấy nó hay và cuốn đến mức nào nhỉ ?

Bắt đầu từ "Bình Minh của Ragnarok" trước nhé !

Ngày xửa ngày xưa, từ khi mà thế giới còn đang ở kỳ sơ nguyên, lúc này chuyển biến khí hậu đang bị cực kỳ rối loạn khi mà đã hàng trăm triệu năm chỉ toàn là tuyết lạnh, không có một giọt mưa làm cho mặt đất khô cằn, thế giới thì liên tục bị động đất, dưới lòng đất dòng chảy dung nham nổi lềnh bềnh, bầu trời lúc nào cũng chỉ có một màu tối đen chẳng ai biết được là đang sáng hay tối, đến mức chẳng còn một cây cỏ có thể sống ở những môi trường khắc nghiệt đó, núi cũng bị liên tiếp bào mòn bởi những cơn gió. Nhưng trong khi thời tiết đang bị rối loạn thì các cuộc chiến tranh liên tiếp nổ ra, nó nhiều đến mức vô hạn. Điển hình như cuộc chiến lớn nhất mang tên "Ragnarok". 40 người anh hùng đánh với hàng 1000 những kẻ được gọi là "Đấng cứu thế" Họ có cho riêng mình một đội quân đông đến mức lên tới con số mà không ai đếm được,những quân lính chiến tranh của bọn họ cũng có các chủng tộc rất đa dạng ở trên khắp thế giới thậm chí còn chẳng có ở hiện tại như là : Titans, Shadow, Fagel,... hàng ngàn, hàng triệu chủng tộc đấu với nhau làm cho cả Thế kỷ Trống bị rối loạn, nếu có người sống ở thời đó thì không ai không biết chuyện đó. Cuộc chiến kéo dài đến hàng tỷ năm thì cũng có dấu hiệu của sự kết thúc, phải ! Đã có một người đã đứng lên kết thúc cuộc chiến bằng sự tức giận của mình. Anh ta là người mà đã phá vỡ sự cân bằng của sự sống và cái chết, một chủng tộc riêng biệt, một chủng tộc mà cả đấng tối cao Adam và Eva kỳ thị, một chủng tộc được coi là thiên địch của cả Thế Kỷ Trống, một thứ mà có thể làm cho cả thế giới hỗn loạn chỉ cần biết đến sự tồn tại của nó, một thứ mà có thể phá hủy cả thế giới chỉ bằng sự xuất hiện của mình, chủng tộc của người đã kết thúc cuộc chiến khổng lồ đó là Undead, một chủng tộc mà đến sau này mới có người đặt tên riêng cho nó. Anh ta kết thúc bằng cách đánh bại 5 người mạnh nhất của phe "Đấng Tối Cao" chỉ bằng một cú chém, lúc mà anh ta xuất hiện thì các hiện tượng siêu nhiên cũng biến mất, mây trờ màu đen tan dần để lại ánh sáng chói lóa, bình minh đầu tiên trong suốt trăm triệu năm. Tưởng chừng như chiến thắng đã nghiêng về 40 anh hùng nhưng thay vì chọn thắng, anh ta lại chọn hòa một sự lựa chọn đủ làm chấn động Thế Kỷ Trống. Đó là sự kết thúc của cuộc chiến mang tên Raganarok.

Tôi chỉ kể theo cha tôi vậy thôi, ông ta dường như đã tóm tắt cái cốt truyện này, nếu tôi nghe đầy đủ từ nguyên nhân từ cuộc chiến đến đột nhiên cuộc chiến kết thúc thì chắc đó sẽ là một câu chuyện dài.

Mà kìa ! Tôi đến được căn phòng của mẹ tôi rồi.

....

Athena đứng trước một căn phòng với cánh cửa cao 8 mét, nó được làm bằng vàng với các nét điêu khắc tạo nên vẻ đẹp riêng cho cánh cửa, đó là điều đặc đầu tiên tạo nên sự sang trọng cho căn phòng của Hera, mẹ của Athena.

Cô từ từ đẩy cánh cửa to khổng lồ đó ra, một không gian của một căn phòng trải dài đến hàng trăm mét, trong căn phòng to lớn như thế nhưng lại không có một bóng người, bức tường được điêu khắc như một bức tranh vẽ ra một cuộc chiến tranh nào đó, chỉ có một người con gái tóc tím một mình trong căn phòng vẻ mặt của một thiếu nữ 20 đang chóng cằm mình nhìn Athena. Xung quanh căn phòng có những cây cột được đặt song song với nhau trang trí thêm cho căn phòng, ngay giữa trung tâm căn phòng là một cái bàn gỗ với bên trên được đặt những miếng thịt thơm ngon được làm sẵn từ trước nhưng vẫn giữ được nhiệt độ ban đầu của mình.

Cô gái đó là Hera, ánh mắt cả cô ta như là một lưỡi dao để tạo nên sự áp lực cho Athena, sự căng thẳng của 2 mẹ con làm cho căn phòng trở nên ngột ngạt hơn, nhưng trái với sự áp lực đó Athena khá bình thản bước vào căn phòng.

Cánh cửa tự đóng lại, Hera bỏ tay ra khỏi cằm của mình thẳng lưng nhìn Athena, bà ta cười chạy lại chào đón Athena bằng tất cả tình yêu thương của mình.

-Athena, lâu rồi mẹ không gặp lại con !

Bằng sự ấm áp của của tình mẹ con, cô lao tới dìu Athena vào lòng. Vẻ mặt căng thẳng khi nãy dường như đã biến mất cô đã trở nên vui vẻ hơn vì sự xuất hiện của Athena.

-Con đã về !

Đã lâu cô không gặp mẹ nhưng bây giờ có vẻ Athena đang rất vui, để đáp lại nụ cười của mẹ mình cô ôm chặt lấy Hera.

Hera sau khi ôm Athena được vài phút thì cô ta bỏ ra, đôi mắt từ vui mừng chuyển sang buồn bã. Cô ta đã nghe về vụ việc Athena trở thành thuộc hạ của Wake đó như là một sự sỉ nhục đối với Hera.

Bà ta câm lặng một chút, mắt hướng nhìn tới cái bàn được để những miếng thịt mà mình đã chuẩn bị trước đó.

-Có vẻ như con đói rồi nhỉ ?

Bà ta hỏi Athena với sự quan tâm của mình, Athena chỉ nhìn cái bữa ăn vừa sang trọng vừa thịnh soạn đó gật đầu nhẹ :

-Vâng.

Sự vui vẻ giữa hai người khi nãy gần như biến mất, bọn họ lặng lẽ bước tới cái bàn đó, đặc cặp mông của mình xuống nhìn nhau.

Hera búng tay đèn của căn phòng được tắt đi chỉ còn lại ánh nến trên cái bàn được làm từ một cái cây gỗ quý hiếm này.

Athena nhìn những món ăn trên bàn, đó chỉ là những món ăn đơn giản như một miếng thịt với một tí khoai tây nghiền được phết lên một nước sốt màu cam êm dịu. Những lát salad được trang trí khắp cái dĩa tạo nên sự hấp dẫn cho món ăn.

-Với món thịt Griffin cao cấp nướng với sốt Cyleria và khoai tây nghiền Ceby này, mẹ tin sẽ phù hợp với khẩu vị con.

Với các nguyên liệu làm nên món ăn này đã làm cho Athena có chút bất ngờ. Vì nó quá đắt chăng ?

Câu trả lời không.

Mà là vì hai chiếc dĩa trên bàn quá giống nhau, từng miếng thịt đến miếng khoai tây được nghiền nó khớp đến từng mi li mét, chẳng hề có dấu hiệu gì về sự khác nhau của hai chiếc dĩa, từ khoảng cách từ cây nến cho đến khoảng cách của bàn thì nó như Athena đang ăn trước một chiếc gương vậy.

-Mẹ tỉ mỉ đến mức này à ?

Cô bất ngờ hỏi, Hera chỉ đáp lại bằng nụ cười bí hiểm của mình.

-Con ăn đi.

-Nhưng không phải mẹ nên ăn trước sao ?

-Mẹ ăn rồi.

Athena miếu môi mình, cô cảm thấy sự không an toàn đến từ món ăn trên bàn này. Nó mang đến cho Athena cảm thấy rằng mẹ mình đang có ý đồ gì đó.

Chẳng có lý do gì khi mà hai món này đã được chuẩn bị từ trước với sự giống nhau với nhiệt độ không khác là mấy tỏa hương thơm khắp căn phòng, Hera thì cũng đã chuẩn bị bữa ăn này từ trước dù bà ta không biết khi nào Athena mới xuất hiện.

Athena nuốt nước bọt của mình cầm lấy con dao với cây nĩa trên bàn, lưỡi dao tỏa hương nhiệt nóng thổi như muốn đốt cháy bất cứ miếng thịt nào khi nó chạm vào. Cô cắm chiến nĩa xuống rồi dùng dao cắt miếng thịt nhỏ thơm ngon ra.

Xì Xì Xì~~

Khói từ nhiệt độ của lưỡi dao chạm vào mỡ thịt tan chảy tạo thành những làn khói đầy hương thơm, miếng thịt đỏ tươi từ bên trong được cắt ra dần dần chính lại vì lưỡi của con dao, Athena cắm nĩa vào miếng thịt nhìn nó với vẻ khá ngượng ngùng.

Cô tin bên trong miếng thịt không có độc vì nếu có thì cô đã nhận ra từ sớm rồi, nhắm chặt đôi mắt của mình lại đưa miếng thịt vô mồm.

Cô nhai nó cố gắng thưởng thức toàn bộ miếng thịt, mắt của Athena sáng dần vì những lớp mỡ bên trong miếng thịt được tỏa ra tạo nên miếng thịt trở nên thơm ngon hơn không hề có mùi tanh thối gì từ những lớp mỡ đó.

Ngoàm Ngoàm

Tốc độ nhai miếng thịt đó trở nên nhanh hơn đến đỉnh điểm là cô nuốt nó thẳng xuống bụng của mình.

-Ngon không ?

Hera cô ta để tay lên bàn chóng cằm cười nhìn Athena nói, Athena với bộ dạng thưởng thức khi nãy sáng mắt nhìn Hera gật đầu lia lịa.

-Đây là miếng thịt ngon nhất con từng ăn.

Cô dành tất cả sự khen ngợi của mình về món ăn đó, Hera cầm chiếc dĩa vừa bị cắt đi tráo đổi với chiếc dĩa đối diện nó.

Bà ta nhìn Athena tiếp tục.

-Giờ con thử ăn miếng này xem.

Với sự ngon của miếng thịt trước đã nâng cao vị giác ở lưỡi của Athena, nó làm cho cô muốn ăn tiếp. Athena chỉ quan tâm đến ngoại hình hai miếng thịt giống nhau nên cô nghĩ vị của nó cũng như vậy.

Cô cầm nĩa lên tiếp tục cắt, vẫn như khi nãy hương thơm vẫn tỏa ra như miếng trước, Athena cắt một miếng lớn rồi đợi nó nguội một chút nhanh chóng bỏ vô miệng mình dùng tất cả lực ngấu nghiến nó như một con sói đã lâu không được ăn.

Cứ nghĩ rằng miếng này ngon như miếng khi nãy vì ngoại hình chúng giống nhau nên Athena tưởng rằng vị của nó cũng như vậy nhưng không.

Miếng này dở tệ, dở hơn cả tất cả những món mà cô ăn.

Nó chỉ muốn làm cho Athena nôn bừa ra, sự hôi thối của miếng thịt đầy ấp vào trong mồm cô. Sự háo hức ăn uống khi nãy của Athena đã biến mất, cô nhả miếng thịt đó xuống lại cái dĩa sẵn tiện nôn ra luôn.

Thật sự đó như là một bài học về sự háu ăn của Athena, món này đối với cô không khác gì phân, thật sự trái với vẻ ngoài đẹp đẽ của nó so với món đối diện lại là sự tanh của mỡ Griffin, với nước sốt không khác gì một thứ gì đó cực kỳ hôi được trộn với mõ của loài quái vật này vậy.

Griffin là một loài giống Gryphon, nhưng khác mỗi cái là thịt của nó lại cực kỳ ngon khác với món mà Athena vừa ăn trông rất giống như cô đã ăn một món được chế biến từ lũ Orc mập mạp vậy.

-Đây...Là món gì vậy mẹ ?!!

Cô thốt lên, Hera cũng chỉ biết cười nhìn Athena.

-Con nhớ những lời hồi nhỏ mình hay nói chứ ?

Hera đột nhiên nói lại quá khứ trong hoàn cảnh như thế này, Athena lại chẳng có cảm xúc với nó cả cô chỉ lau miệng mình rồi nhìn Hera với ảnh mắt khá chán nản.

-Ý mẹ là gì, con vẫn không hiểu ?

Cô hỏi lại người mẹ của mình, bà ta chỉ biết che miệng lại cười.

-"Một ngày nào đó con sẽ là người đi cùng anh hùng Ekaw"

Bỗng chốt quá khứ của Athena được nhớ lại, gương mặt cô ta có chút gượng đỏ nhưng vẫn không hiểu câu nói của mẹ mình có ý nghĩa gì cho đến câu kế tiếp:

-Giờ thì chúng ta sẽ chơi trò đố tên, đề bài hãy ghi ngược lại tên Ekaw !

Bang!!

Cây nĩa Athena cầm rớt xuống, sự bối rối đến hỗn loạn của Athena gương mặt cô đỏ bừng với chút bực bội. Mồ hôi cô đổ dài trên trán.

-E-K-A-W. W-A-K-E

Cảm xúc của Athena dường như đã đổ òa, phải tại sao cha mình lại biết đến tên đó ? Lúc mà hắn ta chưa xuất hiện thì cha cô đã biết trước rồi chẳng lẽ "Hắn" có liên quan đến Thế Kỷ Trống, tim Athena đập thình thịch, cô đứng dậy sự căng thẳng của cô ngày càng to lớn hơn.

Wake.

Thật tình, Athena như muốn khóc giờ cô đã hiểu ý nghĩa của hai miếng thịt này, sự trùng hợp đến tên đến cả chủng tộc, sự trùng hợp đến từ sức mạnh khổng lồ cũng như sự trùng hợp đến từ "Kẻ Hủy Diệt".

Kẻ địch của thế giới, kẻ địch của tất cả chủng tộc, kẻ địch của sự sống và cái chết, kẻ địch của chính nghĩa, kẻ mang lòng tham vô đáy đó là một Undead, một vị chủ nhân cũng như một người đã đánh bại cô.

Wake.

Cô nhận ra những mẫu truyện đó giờ Zeus kể cho mình đều liên quan đến Wake vì nhân vật chính của câu truyện chính là Ekaw, một cái tên ngược của Wake, Hera đã phát hiện nó.

Nếu thật tình thì Wake là ai ? Tại sao hắn lại có từ Thế Kỷ Trống ? Không không, phải nói là tại sao Zeus lại biết đến Wake ?

Hera một vị thần được sinh ra ở thời kỳ Cổ Kiến Tạo*, dĩ nhiên cô ta không sống ở Macroverse nhưng tại sao cô ta lại có thể "phân biệt" Hai Wake đến mức này ?

-Miếng thịt ngon chỉ Ekaw, còn miếng thịt dở chỉ Wake...

Athena cắn móng tay của mình, sự hỗn loạn cảm xúc của cô ta dường như ngày càng náo loạn hơn. Hera nhìn Athena đang bối rối có chút mỉm cười.

-Dường như các mẫu truyện của Ekaw hay Wake đều có thật đấy, con của mẹ ạ.

Với sự phán đoán của một người vợ, Hera tin chắc rằng những mẫu truyện Zeus kể ra không phải là do ông ta tưởng tượng hay bịa đặt mà đó chính là các câu truyện có thật. Nếu được kể đầy đủ thì đó sẽ là một câu chuyện cực kỳ dài.

-Tại sao mẹ biết điều đó ?

Athena muốn chắc chắn rằng đó không phải là trí tưởng tượng của mình hay đó không phải là sự suy đoán của mẹ mình, cô đã hỏi.

-Odin, Jupiter và Heim đã kể cho mẹ nghe, họ kể với các cốt truyện như cha con nhưng một người thì gọi là Ekwa, người thì là Waek, người thì Keaw. Nhưng tại sao phải có từ W,a,k,e như vậy mà không phải là một cái tên khác ? Mẹ đã cố gắng nghiên cứu cho đến khi vào một ngày. Cha con từ cuộc họp lớn trở về vào phòng của mình, ông ta bị một vết thương chí mạng chém từ eo lên tới vai đến mức bất tỉnh, trong khi ông ta đang bất tỉnh thì mẹ nghe được những từ như "Wake, Wake, Wake".

Hera vẫn giữ nụ cười đó nói, Athena lại rùng mình, cô không tin lắm nhưng cô lại không thể hỏi bất cứ các vị thần canh giữ nào nếu không cùng đẳng cấp với họ. Để giao tiếp cũng như chịu được sức mạnh họ nói là một điều khó khăn đến mức không tưởng.

Nhưng cô phải tin mẹ mình, nếu như việc cô sẽ làm thuộc hạ cho Wake như đã nói hồi nhỏ thì cô sẽ làm, vì với một vị thần chiến tranh đã nói thì phải làm.

Cô có chút tự hào cũng có chút rối loạn, lặng lẽ rời khỏi căn phòng của mẹ mình.

Hera thì nhìn hình bóng của Athena chỉ biết cười rồi bước vô phòng ngủ của mình. Kết thúc một buổi ăn tối.

Athena đã hiểu rằng, hai món ăn trên bàn đó đang ám chỉ điều gì, sự nguy hiểm đến từ mẹ cô cũng như những lời cảnh báo có thể mang đến tai họa dành cho Athena à không dành cho Wake.

Không phải cứ giống nhau là phải giống về tính cách, đó là điều đầu tiên mà Athena đã hiểu còn điều thứ hai lại làm cô nhớ về Helios một "Thanh mai trúc mã" của mình kiêm vị thần vương mạnh nhất.

Điều thứ hai nói bằng nụ cười, sự rộng rãi của căn phòng lẫn bóng đèn bất chợt bị tắt. Hay các điều nhỏ bé từ những sợ thịt Griffin được sắt thành từng sợi bên trong miếng thịt, những miếng khoai tây được nghiền tới mức độ thành bột như dấu hiệu của một cuộc chiến hỗn độn, và điểm duy nhất in sâu vô đầu Athena là bức tường của căn phòng này, các cuộc chiến ở thời kỳ Cổ Kiến Tạo được điêu khắc rõ nét báo hiệu cho cuộc chiến to lớn sắp diễn ra ở Thần Giới sau cuộc chiến đó sẽ mở ra Tân Kiến Tạo hoặc gọi một cách khác là một thời kỳ mới.

Tại sao cô biết điều đó ? Vì Hera mẹ cô là một vị thần có khả năng tiên tri, những lời tiên tri của Hera đều chính xác tuyệt đối.

-Nên nhớ mẹ yêu con rất nhiều !!

Hera vẫy tay chào Athena, còn Athena chỉ biết ngậm mùi quay đầu đi cô không dám nói bất cứ điều gì với Hera nữa vì nó sẽ làm cho cô ở lại đây luôn mất.

Dù gì thì tình cảm giữa hai mẹ con này vẫn quá lớn đó cũng chính là gánh nặng ở tương lai giữa hai người họ.

___

-Chúng ta đã thành công châm ngòi rồi.

Người đàn ông khi nãy nói chuyện với Perseus ngồi xuống chiếc ghế đá nhìn vừa thô kệch lại sang trọng hơn bao giờ hết.

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau
« Chương TrướcChương Tiếp »